Tên Kiếm Nô này đúng là cứ lằng nhằng không ngừng, rõ ràng một chút cơ hội chiến thắng cũng không có nhưng vẫn cố chấp như thế.
Muốn làm ta xấu mặt vậy sao?
Mỗi khi đánh ra thêm một kiếm thì Mã Thiên Nhất đều cảm thấy ánh mắt đệ tử nội môn nhìn mình càng tăng thêm châm chọc.
Advertisement
Thời gian càng lúc càng dài, không bao lâu, hai người đã giao chiến ước chừng đến trăm chiêu.
Trên đài cao, những đệ tử nội môn ban đầu có biểu cảm chế giễu thì lúc này lại trở nên kinh ngạc.
Advertisement
Đệ tử ngoại môn phía dưới thì xem đến ngẩn người từ lâu.
Lâm Nhất này… Cũng quá liều mạng rồi!
Mới bắt đầu, Lâm Nhất đã rơi vào thế hạ phong mà vẫn kiên trì đến trăm chiêu, hắn đã bị thương rất nhiều nhưng vẫn liều chết chiến đấu.
“Là do ngươi ép ta!”
Mã Thiên Nhất thấy đánh lâu vẫn không thắng, ánh mắt có phần tức giận.
Soạt!
Trong chốc lát, kiếm thế trên người hắn ta đột nhiên bùng nổ, cổ tay khẽ run. Trong một nhịp thở, hắn ta đánh ra đủ chín - chín - tám mốt kiếm, tám luồng kiếm phong từ nhiều phương hướng khác nhau bay thẳng về phía Lâm Nhất.
Hoàn toàn không có góc chết! Đây chính là sát chiêu của Bạo Phong kiếm pháp, gió đến từ tám mặt.
Hồi Quang Lưu Ảnh!
Sắc mặt Lâm Nhất hơi u ám, cũng dùng sát chiêu của Lưu Phong kiếm pháp để nghênh chiến.
Soạt!
Trong phút chốc, bóng kiếm loá mắt trên đài đấu võ, âm thanh hai thanh kiếm giao nhau vang bên tai liên tục.
Phù!
Khí thế hai sát chiêu vô cùng mạnh mẽ, trong nháy mắt liền phân cao thấp.
Lâm Nhất ho ra máu tươi, sau khi rơi xuống đất, thân thể lung lay như muốn ngã.
Trên đài cao, môn chủ Bạch Thiên Minh khẽ cau mày, lúc nãy chỉ ông ta cảm nhận được sát ý vô cùng đáng sợ dù là chỉ trong chốc lát.