Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1657

Vừa dứt lời, bàn tay đang siết chặt thành quyền của Lâm Nhất thoáng buông lỏng, kế đó, hắn đánh một chưởng xuống đất.  

Rầm!  

Tiếng nổ rung trời vang lên, mặt đất lập tức bị chia năm xẻ bảy, đáng sợ hơn nữa chính là khe hở vẫn còn tiếp tục lan ra ngoài.  

Phút chốc, cát bụi mù trời, một cái hố sâu kh ủng bố xuất hiện.  

Lâm Nhất đứng ở rìa hố, uy áp thuộc về Tử Phủ từ trên người hắn lan ra ngoài, trong phạm vi mười dặm, những gốc đại thụ chống trời đều bị gãy ngang.  

Phóng mắt nhìn cả một vùng rộng lớn, cổ thụ bị gãy đổ, ngọn cỏ bị uốn cong, thiếu niên đứng sừng sững trong gió hệt như một vị bá chủ.   

Rống!  

Đúng lúc này, có tiếng gào thét quen thuộc vang lên, Lâm Nhất nhíu mày, ngẩng đầu nhìn.  

Nơi phát ra tiếng gào rú, trong ngọn núi bảo lóe lên hào quang màu tím, có điện quang xé rách hư không, đó chính là khí tức của trăn Tử Tinh Lôi Điện. Nó vẫn đang giằng co với ngựa Huyết Long.  

Ngay lập tức, bóng dáng thiếu niên hệt như tia lửa, thoắt cái biến mất.  

Rầm rầm rầm!  

Nơi sâu trong sơn mạch Huyết Cốt, giữa khu rừng rậm rạp, hai con yêu thú đang giao chiến tạo thành hiện trường vô cùng hỗn loạn.  

Nhân vật chính của trận đại chiến này chính là trăn Tử Tinh Lôi Điện – hung thú đáng sợ cấp bá chủ và ngựa Huyết Long vừa thăng cấp lên Tử Phủ.  

Ngựa Huyết Long đã quay về hình thái chiến mã, trên người nó chằng chịt vết thương, máu tươi đầm đìa, khí tức cực kỳ yếu ớt.  

Nhưng nó vẫn cố chấp không chịu thua, không ngừng di động trong khu rừng.  

Nó dựa vào ưu thế tốc độ của mình để tránh thoát công kích từ trăn Tử Tinh Lôi Điện, sau đó nhân cơ hội quay lại nhanh như chớp, hung hăng cắn đối phương một cái.  

Trước đó, trăn Tử Tinh Lôi Điện vô cùng dũng mãnh và hung hãn, nhưng hiện tại trông nó cũng rất thê thảm. Nhất là vết thương ở đuôi, nhìn thấy mà giật mình.  

Có thể thấy được, non nửa đoạn đuôi của nó đã bị ngựa Huyết Long cắn đứt.  

Hiển nhiên, trăn Tử Tinh Lôi Điện cực kỳ phẫn nộ vì điều này.  

Toàn thân nó bộc phát sự hung hãn và sát ý vô tận.  

Tiếc là tốc độ của ngựa Huyết Long quá nhanh, nên vào những thời khắc nguy hiểm đều có thể tránh thoát được, chọc cho trăn Tử Tinh Lôi Điện bừng bừng lửa giận.  

“Cái đồ ngốc này…”  

Lâm Nhất lẳng lặng tiến đến gần, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, hắn không nhịn được bật cười.  

Thật không ngờ ngựa Huyết Long lại ép con trăn Tử Tinh Lôi Điện kia đến tình cảnh hiện tại, ngay cả đuôi cũng bị cắn đứt.  

Nếu không phải vì lời dặn của hắn, e là nó đã sớm chạy trốn.  

Lâm Nhất ngước mắt nhìn, tình trạng hiện tại của trăn Tử Tinh Lôi Điện hoàn toàn không sánh bằng dáng vẻ oai vệ lúc ở trong hồ Tử Vân trước đó.  

Sau khi rời khỏi hồ nước, vết thương không được chữa trị, giờ con trăn Tử Tinh Lôi Điện này chả khác nào nỏ mạnh hết đà.  

“Dừng lại đi!” 
Bình Luận (0)
Comment