Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2006

Nhịp tim của Lâm Nhất cũng theo đó mà hơi dừng lại.  

Hắn lập tức hít thở dồn dập, sắc mặt thoáng chốc tái mét, đứng dựa vào vách tường lót gạch.  

Nhưng những người đang chém giết kịch liệt lại không hề hay biết.  

Gặp phải cao thủ rồi!  

Sắc mặt Lâm Nhất trở nên nặng nề, hắn giấu đi hơi thở, lập tức không dám hành động lỗ mãng nữa, có lẽ người này sẽ không phát hiện ra hắn.  

Nhưng nếu không phát hiện ra hắn, chỉ có tiếng bước chân đã khiến người ta khiếp sợ như thế, vậy thực lực chân chính của người này sẽ mạnh đến mức nào?  

Lâm Nhất cười khổ, nước Huyền Âm được phát hiện bất ngờ này thật sự khá bí ẩn.

Chắc chắn chủ nhân của tiếng bước chân thần bí trong bóng tối tương đối mạnh, rất có thể là yêu nghiệt trên bảng Long Vân, xếp hạng còn khá cao.  

Nhưng nếu Lâm Nhất đã nhìn thấy nước Huyền Âm thì hắn cũng không định từ bỏ.  

Cho dù thật sự là thiên tài kiệt xuất trên bảng Long Vân cũng không ngoại lệ.  

Vào lúc Lâm Nhất đang lặng lẽ theo dõi tình hình, tiếng bước chân thần bí lại vang lên một lần nữa, lần này âm thanh kia vang lên vô cùng đột ngột.  

Hắn còn chưa kịp nghe kỹ đã có một bóng người xuất hiện ở trung tâm đại sảnh nhanh như tia chớp.   

Chủ nhân của bóng người kia tựa như một cơn gió chém giết mọi người, sau đó đi tới trước trụ đá trong góc.  

Đèn trên nóc đại sảnh rọi xuống, Lâm Nhất chỉ có thể nhìn rõ bóng lưng của người này, hắn ta mặc áo xám, vóc người cao to, chỉ bóng lưng thôi đã khiến người ta cảm thấy cực kỳ áp lực.  

“Không ngờ thật sự là nước Huyền Âm, đáng tiếc…”  

Thanh niên áo xám nhìn chằm chằm bát ngọc trên cột đá, tự lẩm bẩm, nhẹ giọng thì thầm.  

Soạt!  

Trận đánh kịch liệt trong đại sảnh thoáng chốc dừng lại, mọi người đều tập trung nhìn về phía vị khách không mời mà đến kia. Khi nhìn thấy người nọ ăn mặc bình thường, còn không có dấu hiệu của tông môn, chỉ đi một thân một mình, không ít người lập tức nở nụ cười dữ tợn.  

“Ha ha, ngươi từ đâu đến vậy, thật sự xem chúng ta là bọn ngốc à?”  

“Hừ, quan tâm hắn là ai làm gì, muốn thừa dịp chúng ta đánh nhau lấy đi nước Huyền Âm à, không có cửa đâu!”  

“Xử lý người này trước rồi tính!”  

Nhóm người vốn đang giao chiến kịch liệt, bất phân thắng bại. Trong lúc giằng co đột nhiên có người áo xám này xuất hiện, người này lập tức trở thành đối tượng tấn công, rất nhiều người đều nhìn hắn ta như nhìn một người sắp chết.  

Thanh niên áo xám đưa lưng về phía mọi người cười khẩy, một đám không biết sống chết.  

“Chết đi!”  

Thanh niên không hề báo trước mà đột nhiên xoay người, siết chặt năm ngón tay đấm một phát tới. Trong nháy mắt, quyền mang ngưng tụ từ chân nguyên tựa như một ngọn núi lớn lao nhanh đi.  

Ầm! Ầm! Ầm!  

Trong tiếng nổ to, bảy tám người xông lên đầu tiên còn chưa kịp phản ứng chuyện gì vừa xảy ra đã bị đánh thành một làn sương máu.  

Sau khi quyền mang đáng sợ đánh chết bảy tám người, uy lực của nó vẫn không hề giảm đi.
Bình Luận (0)
Comment