*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Rồi hắn ta lại nhớ đến lời của thiếu niên kia: Cô gái của ta, dù là chân trời góc bể thì ta cũng quyết tìm bằng được.
Có lẽ chính vì chấp niệm và kiên trì như vậy nên Tô Hàm Nguyện mới quyết định chọn hắn.
Chỉ trong vòng ba tháng đã đạt được thành tựu đáng kinh ngạc như vậy, thoạt nhìn thì thấy rất oai phong, chấn động cả U Châu, nhưng sợ là những hung hiểm trong đó khó có ai đoán trước được.
Quận Tần Thiên, Lăng Tiêu Kiếm Các.
Với tư cách là tông môn kiếm đạo đứng đầu đế quốc Đại Tần, từ trước đến nay, Lăng Tiêu Kiếm Các vẫn luôn ồn ào, náo nhiệt, sự phồn hoa của nơi này có thể so sánh với hoàng thành đế đô.
Lúc này, trong đại điện của Kiếm Các, các vị trưởng lão lâu năm và bảy vị trưởng lão Chấp Kiếm đều có mặt. Mọi người đều tỏ vẻ nghiêm túc.
Bọn họ vừa xem xong tin tức do Lưu Thương gửi đến, tất cả cảm thấy rất kinh ngạc và chấn động.
“Việc này… là thật sao?
“Nếu là tin do Lưu Thương gửi đến thì chắc không phải giả!”
“Mới chỉ ba tháng mà thôi, vậy mà Lâm Nhất có thể đấu ngang với nhân tài kiệt xuất thuộc bảng ngoài bảng Long Vân, thậm chỉ ngay cả tên tàn nhẫn như Cơ Vô Dạ cũng phải bại trong tay hắn”.
“Hơn thế nữa, ba gã trưởng lão cảnh giới Âm Dương cùng liên thủ, vậy mà đều chết dưới kiếm của hắn, ta thật sự không biết phải nói gì”.
“Nếu nói thế thì e rằng chúng ta đã không còn là đối thủ của hắn nữa rồi!”
Trong khoảng thời gian ngắn, đại điện vốn vẫn luôn trang nghiêm bỗng trở nên vô cùng ồn ào, đủ loại âm thanh vang lên. Trong lời nói lộ rõ sự kinh ngạc và không dám tin.
Sau một hồi chấn động, các trưởng lão Chấp Kiếm nở nụ cười tươi rói, tỏ rõ niềm vui mừng.
Càng khiến người ta bất ngờ và mừng rỡ hơn chính là Lâm Nhất chỉ là khách khanh của thư viện Thiên Phủ, chứ không hề gia nhập. Thậm chí, dù đệ tử Thiên Kiếm Tông nhiều lần lôi kéo, hắn vẫn giữ vững quan điểm, từ đầu đến cuối luôn là đệ tử của Lăng Tiêu Kiếm Các.
Lâm Nhất không hề thay đổi, hắn vẫn nhớ rõ thân phận của mình.
Trong đại điện, Mai hộ pháp ngồi ở vị trí chủ quản nở nụ cười thản nhiên. Nói đúng hơn thì hiện tại nên gọi ông ấy là Mai các chủ rồi.
Từ sau khi các chủ tiền nhiệm và Thập Tam Gia cùng rời khỏi Đại Tần, ông ấy liền đảm nhiệm vị trí các chủ Kiếm Các vì mục đích chung.
So với những người khác, Mai hộ pháp càng vui mừng hơn bởi trong trận sóng gió kia, Bạch Lê Hiên đã ra tay giải vây cho Lâm Nhất.
Bất kể như thế nào, ông ấy đều rất vui mừng khi hai người họ có thể hóa giải hiềm khích lúc trước, vì dù sao thì Bạch Lê Hiên cũng từng là đệ tử của ông ấy, tuy rằng hiện tại… hắn ta đã gia nhập Càn Vân Tông.