Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2913

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trước đó, Phương Hàn Lạc hết lần này đến lần khác đột phá tuyệt cảnh, bị người khác nói không sớm thì muộn cũng tự "chơi" chết mình.  

Sau khi đánh một trận tuyệt đẹp rồi thăng đến Bán Bộ Thiên Phách, tài năng của hắn ta đã bộc lộ hoàn toàn, khi chiến thắng Ô Tiếu Thiên hắn ta đã đạt đến đỉnh phong.  

Nghiêm túc mà nói, tu vi của Lâm Nhất còn thấp hơn hắn ta một chút, tuy rằng bây giờ Lâm Nhất lúc nào cũng có thể thăng lên Bán Bộ Thiên Phách, nhưng sau cùng thì vẫn chưa thấy gì nên tính ra vẫn kém hơn.  

Trên người đối phương lúc này là một long ảnh bốn móng kim quang sáng chói.  

"Hì hì, rốt cuộc cũng gặp phải ngươi!"

Trong mắt Phương Hàn Lạc lóe lên chiến ý sôi sục, nó giống như một thanh kiếm sắc bén xuyên thủng hư không, hung hăng đâm vào người Lâm Nhất.  

"Ta cũng rất mong đợi được đánh với ngươi một trận".  

Lâm Nhất mỉm cười, thành thật nói.  

Lúc còn ở vòng tích điểm hắn đã chú ý đến người này, khi đó hắn ta đang bị yêu nghiệt Dương Phàm ở bảng ngoài thượng giới đánh bại, bây giờ tiến bộ đến trình độ này thì thật sự sâu trong lòng Lâm Nhất cũng cảm thấy kinh ngạc.  

Ngoài thân pháp quỷ dị của hắn ta ra, hắn ta lại có thể đột phá được hết tầng này đến tầng khác, điều đó chứng minh rằng vận may của người này cũng nghịch thiên biết là bao nhiêu.  

Tuy rằng vận may khó nắm bắt, nhưng lại không thể không nói hắn ta đúng là một kẻ có thực lực, Quần Long thịnh yến trước cũng không ít mấy kẻ thua chỉ do xui xẻo mà thôi.  

"Sau trận đấu của ngươi với Nam Cung, ta đã hạ quyết tâm nhất định phải đánh bại ngươi!"  

Vẻ mặt Phương Hàn Lạc nghiêm túc, ánh mắt đầy kiên quyết nói. Khuôn mặt so với Lâm Nhất còn trẻ hơn kia chợt lộ ra vẻ nghiêm nghị, công bố với tất cả mọi người rằng hắn ta chắc chắn sẽ dốc toàn lực đánh trận này.  

"Hửm?"  

Lâm Nhất như có điều suy nghĩ, trầm ngâm nói: "Vậy xem xem ngươi có bản lĩnh đấy không đã".  

Không ai ngờ rằng, cuộc chiến giữa Lâm Nhất và Phương Hàn Lạc lại nồng nặc mùi thuốc súng như vậy. Rất hiếm khi Lâm Nhất phải nói ra câu mong chờ được đánh với ngươi một trận, mà đây cũng là lần đầu tiên sự háo thắng của Phương Hàn Lạc cũng thể hiện mãnh liệt đến vậy.  

"Sương Hàn Tinh Bạo!"  

Địa vị của Lâm Nhất trong lòng Phương Hàn Lạc rất cao, thậm chí hắn ta đã xếp đối phương ngang hàng với Tam Tiểu Vương. Hắn ta không có bất kỳ ý nghĩ khinh thường nào, vừa xuất thủ đã đẩy ý chí Hàn Băng bốc phát đến cực hạn, vung tay liền đánh ra sát chiêu mạnh mẽ.  

Cái lạnh giá cực độ quét qua cuồng bạo như dã thú, trên bầu trời mù mịt, chợt xuất hiện rất nhiều tinh tú lạnh giá nhảy múa như tuyết bay, một cơn gió mạnh thổi đến, làm cho sự rét lạnh xâm chiếm một cách điên loạn mất kiểm soát.  

Quyền mang mà hắn ta đánh về phía Lâm Nhất toát ra ánh sáng rực rỡ tinh diệu, nó rõ ràng mạnh hơn rất nhiều lúc hắn ta đối đầu với Ô Tiếu Thiên, thậm chí khí thế có khi còn vượt qua cả Thiên Hoang Phá Vân Chỉ của Khương Tử Diệp.  

Bình Luận (0)
Comment