Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2940

Ù ù!  

Quyền mang rơi xuống, kéo theo đó, tầng mây vô biên vô tận trên vòm trời đột nhiên phát nổ. Dường như ngoài chín tầng trời có ngôi sao vỡ vụn, hằng hà mảnh vỡ ngôi sao hóa thành những khối thiên thạch khổng lồ từ nơi xa xăm lao đến, chúng mang theo ngọn lửa hừng hực đổ ập về phía Lâm Nhất hệt như một trận bão.  

Ầm! Ầm! Ầm!  

Mỗi một khối thiên thạch rơi xuống, mặt đất lại xuất hiện những khe nứt, đài Thăng Long run bần bật. Một quyền này công kích quá dày đặc, Lâm Nhất vốn đang ở giữa không trung, lúc này, hắn bị ba khối thiên thạch đập trúng, liền bị đánh rơi xuống đất.

“Trò hay chỉ mới bắt đầu!”  

Viêm Long Tử cười dữ tợn, nếu Lâm Nhất vẫn không chịu rút kiếm thì nhất định sẽ chết, chiêu này mạnh hơn trước rất nhiều.   

Hắn ta ẩn giấu mình trong cơn mưa thiên thạch vũ trụ, quyền mang càng thêm sáng rực khi được khí lực và chân nguyên rót vào, cuối cùng nó toả sáng chói loá như mặt trời, lấn át cả ánh lửa từ thiên thạch vũ trụ.  

Lâm Nhất vẫn bình tĩnh, nhưng chân nguyên trong cơ thể lại sôi trào cuồn cuộn.  

Ma bàn Âm Dương kiên cố ở vùng Tử Phủ chấn động như mười vạn ngọn núi, hoa Tử Diên xinh đẹp vô song ở trung tâm ma bàn lặng lẽ nở rộ.  

Đến khi chín mươi cánh hoa đều nở rộ, trong mắt Lâm Nhất có tia sáng loé qua, đồng thời dung hợp lực lượng Thương Long và chân nguyên với nhau.  

“Đại Phong Kình!”  

Trong nháy mắt, cuồng phong nổi lên từ trên người Lâm Nhất, gió mạnh đến mức không mở mắt ra nổi.  

Nghe gió nổi, tiếng gió rít vang vọng chín tầng trời.   

Ngắm mây say, vạn đám mây cuồn cuộn trôi theo cơn gió.  

Giờ phút này bí thuật truyền thừa thượng cổ thể hiện uy lực vô biên trên người Lâm Nhất, vừa có gió rít vang vọng chín tầng trời, vừa có vạn đám mây cuồn cuộn trôi theo cơn gió. Dưới sự hỗ trợ của kiếm uy Thương Long, Đại Phong Kình được hắn rèn luyện nhiều năm toả ra ánh hào quang chưa từng có.  

Gió thổi chín tầng trời, mây say khắp bốn phương.  

Nhưng rõ ràng quyền này của Lâm Nhất không chỉ có thế, hắn lại điên cuồng hét lên: “Thương Long Cửu Biến, biến thứ tám!”  

Ngay tức khắc phong lôi nổi lên, thánh âm như điện. Hơn một trăm tiếng sét đánh đồng loạt vang lên, nổ tung trong cơn gió lốc ngút trời này.   

Long văn Tử Điện trên người Lâm Nhất liên tục uốn éo, người hắn bay lơ lửng lên như Côn Bằng theo gió, trực diện đỡ lấy một quyền kinh khủng như mặt trời của đối phương.   

Một ngày nào đó gió sẽ nổi, bay lên đến tận chín tầng mây!  

Trước sự theo dõi của mọi người, Đại Phong Kình với sự hỗ trợ của kiếm uy Thương Long được Lâm Nhất thi triển. Hư ảnh Thương Long sau lưng hắn cuốn theo sức mạnh Phong Lôi vô tận bay vút lên trời, đỡ lấy một quyền như mặt trời của Viêm Long Tử.  

Răng rắc!  

Quyền mang sáng rực như mặt trời giữa không trung từ từ nứt toạc, vô số thiên thạch vũ trụ xoay quanh Viêm Long Tử đều vỡ tan tành.  

Vẫn chưa hết, huyết khí như đại dương trong cơ thể Lâm Nhất đột nhiên bắn ra vô số sát ý. Sát ý ấy không ngừng tăng vọt, chớp mắt đã tràn ra ngoài như nước, lấp kín mọi ngóc ngách trong không khí.  

Như hoa sen không mọc dưới nước, như nhật nguyệt không ở trên không. 
Bình Luận (0)
Comment