Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2947

Trên hàng ghế xem chiến, các chủ Thiên Yêu Các thản nhiên nói. Ông ta nói rất hời hợt, có điều ánh mắt khi nhìn Lâm Nhất lại mang theo thâm ý, đồng thời, vẻ mặt cũng có chút phức tạp.  

Chẳng mấy chốc, Lâm Nhất và người của Thiên Yêu Các lần lượt xuống đài.  

Hai trận đấu kế tiếp theo thứ tự là Triệu Vô Cực giao đấu cùng Phương Hàn Lạc và Vũ Hạo Thiên đối chiến với Bạch Lê Hiên. Không có quá nhiều bất ngờ, Triệu Vô Cực và Vũ Hạo Thiên lần lượt giành chiến thắng. Bạch Lê Hiên cùng Phương Hàn Lạc nhanh chóng bại trận.  

Chênh lệch quá lớn, hai người này đã mạnh đến mức không hợp thói thường, đặc biệt là Vũ Hạo Thiên.  

Kể từ lúc ra sân đến nay, chưa một ai đủ sức khiến hắn ta xuất ra năm phần thực lực. Hắn ta đã mạnh đến mức khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng.  

Ngay cả khi giao thủ với Khương Tử Diệp cũng chỉ khiến hắn ta bại lộ Bá Quyền mà thôi, trong khi thực lực của hắn ta vẫn sâu không thể lường được, khó mà đánh giá.  

Lại hai trận đấu trôi qua, một lần nữa đến phiên Lâm Nhất lên đài.  

“Lâm Nhất giao đấu cùng Khương Tử Diệp!”  

Sau khi chém giết Viêm Long Tử, uy vọng của Lâm Nhất có thể nói là trước nay chưa từng có, hắn vừa xuất hiện đã dẫn đến tiếng reo hò chấn động trời đất. Vô số ánh mắt cực kỳ nóng bỏng đổ dồn về phía Lâm Nhất, thậm chí, toàn trường cũng bắt đầu hô vang tên của hắn.  

Tam Tiểu Vương!  

Bọn họ như một ngọn núi cao vắt ngang trước mặt tất cả ngựa đen trong tân tú, tồn tại như một cơn ác mộng, được công nhận là bất khả chiến bại.  

Nhưng Viêm Long Tử lại vượt ngoài dự đoán của mọi người, hắn ta bị Lâm Nhất dùng một kiếm đâm xuyên tim.  

Chiến tích bực này có thể xưng là kỳ tích, thần thoại bất bại của Lâm Nhất đã kinh diễm đến mức không thể diễn tả bằng lời. Hào quang của hắn đã vượt trên cả Vũ Hạo Thiên, dù rằng trong Quần Long Thịnh Yến lần này, đến cuối cùng, hắn có bại trong tay Vũ Hạo Thiên hay Triệu Vô Cực đi nữa, thì vinh quang của hắn cũng sẽ không bị tổn hao một chút nào. Bởi vì tân Tam Tiểu Vương đã hiện thế, và trong đó, Lâm Nhất tất có một vị trí.  

Trên đài Thăng Long, thoạt nhìn, sắc mặt của Khương Tử Diệp tốt hơn rất nhiều.  

Sau khi bại dưới tay Vũ Hạo Thiên, lòng tin của nàng ta đã bị đả kích rất mạnh, tuy nhiên, sau mấy trận đại chiến thì hiện tại đã hoàn toàn khôi phục.  

“Thật bất ngờ, ngay cả Viêm Long Tử cũng chết dưới kiếm của ngươi, e rằng giờ ta có thể ngăn được mười kiếm của ngươi đã xem như rất tài giỏi rồi”, Khương Tử Diệp nở nụ cười thản nhiên, khẽ nói.  

Trận giao đấu giữa Lâm Nhất và Viêm Long Tử, nàng ta xem mà rung động không thôi, có thể nói là kinh hồn táng đảm.  

Kiếm của Lâm Nhất không chỉ mạnh mẽ mà còn cực kỳ thông minh, lợi dụng lòng tin của Viêm Long Tử đối với thân thể để tiến hành nghiền nát ý chí Hỏa Diễm của hắn ta trong vô hình. Một khi ý chí Hỏa Diễm vỡ vụn, thật ra trận chiến đó đã phân định thắng bại, chỉ dựa vào thân thể là không cách nào đối kháng lại Lâm Nhất.  

Kim thân bất diệt của Viêm Long Tử quả thật rất mạnh, nếu có thể liên tục duy trì ở trạng thái đỉnh phong thì Lâm Nhất hoàn toàn không phá được, tuy nhiên, trải qua một thời gian dài bị công kích, bất kể khí lực của hắn ta có dồi dào cỡ nào thì cũng dần dần chống đỡ không nổi. Chỉ cần để lộ một chút sơ hở, kiếm của Lâm Nhất sẽ như rắn độc nhào đến, không cho hắn ta có bất kỳ cơ hội trở mình nào.  
Bình Luận (0)
Comment