Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2960

Thứ hạng của Quần Long thịnh yến năm nay gần như đã định, không còn nghi ngờ gì nữa, Vũ Hạo Thiên ắt hẳn sẽ nằm trong ba hạng đầu.  

Chúc Thanh Sơn liên tục thua trong tay Vũ Hạo Thiên và Triệu Vô Cực, bài tẩy cũng gần như lộ hết, phần trăm thắng được Lâm Nhất cũng không quá cao.  

Trước mắt, Lâm Nhất giao thủ với Triệu Vô Cực, ai thắng thì người đó sẽ xếp thứ hai, dưới một người mà trên hàng vạn người, vinh quang cao ngất ngưỡng.  

Ngoại trừ điều này ra, nhân tố đáng chú ý nhất trong Quần Long thịnh yến năm nay, hoặc nói đúng võ giả gây chú ý nhất chính là Lâm Nhất, tận sâu trong lòng bọn họ còn có hơi mong đợi, không biết rằng "hắc mã" Lâm Nhất này có thể tiếp tục trở thành truyền kỳ bất bại hay không.  

Nhiều khán giả đã đặt cảm xúc của họ vào Lâm Nhất, thậm chí chính họ cũng không hề nhận ra điều đó.  

Triệu Vô Cực tương đối xem trọng trận chiến này, từ khoảnh khắc Lâm Nhất chém chết Viêm Long Tử, hắn ta không còn bất kỳ ý nghĩ nào xem thường Lâm Nhất nữa.  

Vốn dĩ, trong Quần Long thịnh yến năm nay, ngoại trừ Vũ Hạo Thiên ra, thì dù có là Viêm Long Tử thì hắn ta cũng không quá đề cao.  

Nhưng hôm nay lại không thể không rồi, trong mắt hắn ta, vị trí của Lâm Nhất còn hết sức quan trọng. Lôi quang chợt lóe, hắn ta bay lên đài Thăng Long trước, sắc mặt lạnh lùng không mảy may gợn sóng, khí thế vẫn không phô trương quá mức.  

Hắn ta vô cùng khiêm tốn, mặc khác thì tính cách cũng tương tự với Lâm Nhất, đối diện với loại người này thì ngươi mãi mãi cũng không thể nào biết được hắn ta cất giấu bao nhiêu bài tẩy.  

Nhưng một khi đã đi đến bước này, e rằng hắn ta không còn cách nào có thể khiêm tốn được nữa, Kim Long ngũ trảo thuộc về hai người ắt hẳn phải một mất một còn.  

Đúng như dự đoán, lúc Lâm Nhất chạm chân trên đài Thăng Long, uy áp Lôi Vân của hắn liền cuốn về phía đối phương mãnh liệt dữ dội.  

Tay phải Lâm Nhất cầm kiếm Táng Hoa, mặt không đổi sắc, chẳng qua kiếm uy Thương Long ở sau lưng thì như ẩn như hiện. Lặng lẽ hóa giải uy áp của đối phương, đồng thời phát ra kiếm ý ong ong gầm thét hướng về phía đối phương như tiếng long ngâm.  

Cái gọi có qua mà không có lại thì cũng không phải phép, trước khi giao đấu, Lâm Nhất cũng không muốn mình bị yếu thế.  

Hai người âm thầm phân cao thấp, vô tình khiến bầu không khí trên đài Thăng Long trở nên hết sức nghẹt thở. Khí tức rét lạnh dần ngưng tụ, làm khắp mặt hồ mênh mông cũng trở nên căng thẳng theo, mặt nước không ngừng gợn sóng, giống như mặt gương bóng loáng yên tĩnh bị đóng băng vậy.

Bầu không khí lúc này tĩnh lặng đến dị thường, khiến cho tiếng hò reo bên dưới đài gần như hoàn toàn im bặt.  

Ngoài việc phải đè nén hô hấp, không gian quanh đây cũng không còn bất kỳ âm thanh nào, yên tĩnh đến mức làm người khác cảm thấy đáng sợ không thôi.  

Vẻ mặt hờ hững của Lâm Nhất có hơi nghiêm trọng, bất kể là ý chí Lôi Đình hay là ý chí Vân thì cả hai loại ý chí võ đạo này của đối phương đều đã ngang ngửa với mức viên mãn đỉnh phong của kiếm ý Tiên Thiên rồi.  

Từ lúc hắn ta giao thủ với Bạch Lê Hiên, qua bộ dạng thong dong nghiền nát ý chí Lôi Đình của đối phương thì đã có thể nhìn ra chút manh mối.  

Hai loại ý chí võ đạo này dung hợp liền sinh ra uy áp kinh người, chẳng thua gì kiếm uy Thương Long của hắn cả, có khi còn ngâm ngấm vượt trội hơn một chút, Lâm Nhất đã cảm nhận được cực kỳ chính xác sự tồn tại áp lực đó.  

May thay, chiến thể Thương Long của hắn vừa mới thăng tiến đến cảnh giới biến thứ chín, uy lực Thương Long đã tăng vọt rất nhiều, nếu không thì thật sự phải tung ra những lá bài tẩy khác rồi.  

"Ta nhìn thấy cán đao trong mắt ngươi, đợi đến khi ta rút kiếm, ngươi vẫn còn ẩn giấu nó thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa". 
Bình Luận (0)
Comment