Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3087

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Vẫn là Lâm ca ca may mắn nhất, vì thế không cần phải lo lắng", Nguyệt Vi Vi tiếp tục cười nói.  

May mắn sao?  

Tuy Lâm Nhất tin tưởng vào vận mệnh, nhưng nó vẫn mù mờ lắm, thà hắn tin vào kiếm ở trong tay hơn là tin vào số mệnh. Giữa số mệnh và tài nguyên, thì nhân cách của mỗi người và một trái tim luôn hướng về kiếm mới là quan trọng hơn hết.  

Mặc bao hung hiểm, bất kể cơ hội có lớn lao đến đâu, hắn cũng muốn nắm chặt kiếm trong tay làm bản thân trở nên mạnh mẽ hơn trong cuộc tranh đấu vạn giới này.  

Bóng đêm dần buông, Lâm Nhất và Nguyệt Vi Vi câu được câu mất trò chuyện, đôi mắt lanh lợi của ngựa Huyết Long thì lại luôn chuyển động quan sát xung quanh, sau cùng lại nhìn đăm đăm lên bầu trời.  

Đến khi bóng đêm hoàn toàn bao trùm, bỗng trước mắt đám người Lâm Nhất liền hiện ra một khung cảnh đẹp không gì sánh bằng.  

Trên bầu trời đầy sao thăm thẳm, không biết vì sao nhưng những ngôi sao nơi đây sáng lấp lánh và to lớn hơn ở những nơi khác rất nhiều. Ánh sáng của sao chói lóa cả mắt, gần như làm người khác không thể nhìn rõ được, dưới trời sao, mỗi người họ bỗng cảm nhận được chân nguyên của mình bắt đầu dao động.  

Đây chính là điều bất ngờ mà Cao Trường Thiên đã nói sao?  

Trên đỉnh núi Huyền Hoàng này, dường như có tinh nguyên rơi xuống, bọn họ có thể hấp thụ và luyện hóa nó. Nhưng số lượng này cũng có hơi quá chấn động rồi, nên biết, sức mạnh tinh thần phải được hấp thụ và luyện hóa từ những tinh nguyên rơi thẳng từ trên trời xuống.  

Nhưng vẫn có điểm khác biệt, bọn họ đang hấp thụ những tinh nguyên rơi rải rác, còn Tinh Quân thì lại hấp thụ trực tiếp từ sao trên trời.  

Lâm Nhất không cần suy nghĩ nhiều, vội vã nhắm hai mắt lại, chậm rãi vận chuyển Thanh Tiêu Kiếm Quyết.  

Cùng với nguồn tinh nguyên dồi dào được đưa vào cơ thể, Lâm Nhất còn cảm nhận được luồng linh khí đang dâng trào chưa từng có, có thể nhận ra rõ rằng nút thắc của Thanh Tiêu Kiếm Quyết tầng thứ sáu đang dần dãn ra.  

Ngựa Huyết Long bên cạnh giương mắt nhìn tinh nguyên rơi xuống mà sốt ruột không thôi, nó có thể cảm nhận được lợi ích trong đó, nhưng không tài nào hấp thụ được.  

Nguyệt Vi Vi nhìn thấy bèn cười nói: "Nhóc con, qua đây".  

Ngựa Huyết Long hơi ngây ngô đi đến, sau khi đến gần, Nguyệt Vi Vi khẽ đưa ngón tay ngọc ngà chạm nhẹ lên trán nó.  

Soạt!  

Bỗng nhiên, một loại công pháp Yêu tộc rót thẳng từ ngón tay Nguyệt Vi Vi vào trong đầu ngựa Huyết Long.  

Một lát sau, ngựa Huyết Long liền mở to hai mắt, trong con ngươi nó chợt thoáng hiện lên một ngọn lửa đỏ thẫm cực kỳ yêu dị. Đôi mắt lém lỉnh gian manh kia bỗng trở nên sâu thẳm lanh lợi hơn rất nhiều, cảm giác cứ như vừa được thay da đổi thịt vậy.  

Vốn dĩ bản thân nó đã mang một chút huyết mạch Chân Long, nhờ có huyết mạch khác thường mà nó mới khôn ngoan hơn người, hiện tại lại có được thêm môn công pháp này, có thể nói là như hổ mọc thêm cánh.  

Cái đầu nhỏ của ngựa Huyết Long đã bị nhồi nhét đầy, môn công pháp kia thì lại quá bao la, nó chỉ vừa lĩnh hội được một chút mà cảm giác đã như nhặt được của quý. Nó mừng rỡ đến mức không biết nên cảm ơn Nguyệt Vi Vi như thế nào.  

Nguyệt Vi Vi đã "tắm" trong tinh huy thỏa thích, khí chất mê hoặc chúng sinh thường ngày bây giờ lại trở nên cực kỳ trong trẻo lạnh lùng. Gương nàng ta mặt tươi cười pha lẫn nét dịu dàng, xoa đầu ngựa Huyết Long nói: "Nhóc con ngươi không cần cảm ơn ta, sau này phải bảo vệ Lâm ca ca thật tốt, biết chưa? Tính tình hắn quá kiêu ngạo, một khi đến con đường thông thiên e rằng sẽ chịu thiệt không ít, ngươi không được để hắn bị bắt nạt đâu đấy".  

Ẩn trong lời nói của Nguyệt Vi Vi hình như có chút tâm sự.  

Ngựa Huyết Long câu hiểu câu không gật đầu, Nguyệt Vi Vi lại cười nói: "Vậy xem như ngươi đồng ý với ta rồi, không cho đổi ý đâu nhé, nếu để ta biết ngươi làm Lâm ca ca bị thua thiệt. Ta... ta sẽ suy nghĩ cách làm thịt ngươi thế nào, kho nè, xối mỡ, luộc nè, chưng hấp nữa... Ta sẽ nghĩ ra hàng trăm cách để nấu ngươi lên đó".  

Ngựa Huyết Long càng nghe càng thấy kỳ kỳ, đến khi nghe được câu cuối đi bị dọa đến run lẩy bẩy, không ngừng rối rít ngật đầu.  

Đáng sợ quá, vừa rồi còn là một chị gái dịu dàng, mà nháy mắt đã lật mặt rồi.  

Bình Luận (0)
Comment