Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3289

Đợi hắn ta chém chết hết mười con chim lửa, hắn ta vui mừng phát hiện tu vi lại tiến thêm một bước nhỏ tới Thiên Phách đại viên mãn.  

“Hóa ra là vậy, trong khi chiến đấu mình cũng có thể hấp thu khí tinh nguyên nơi này. Khí tinh nguyên ở đây vẫn chứa thuộc tính lửa, loại bỏ đi một phần mười tạp chất trong chân nguyên của mình trước kia!”  

Trong mắt Liễu Vân dâng lên vẻ phấn khởi vô cùng, tỏ ra kích động không thôi.  

Có người thông qua khảo nghiệm, nhưng càng có nhiều người thất bại trong đó. Sau khi thất bại thì lập tức cảm nhận được sức mạnh bài xích từ bí cảnh không ngừng tăng cường.  

Ai nấy biến sắc, trong lúc chống đỡ luồng sức mạnh đó cũng điên cuồng hấp thu khí tinh nguyên của không gian nơi này.  

Đối với bọn họ mà nói, ở lại thêm một lúc cũng có thể sánh ngang với hiệu quả của mấy trăm viên đan Tinh Nguyên.  

Nhưng, cuối cùng vẫn lần lượt bị loại bỏ ra ngoài.  

Vù vù!  

Từng người bị đánh bay ra khỏi kết giới hỏa diễm, rơi xuống đất, bị chấn cho điên cuồng phun ra máu, nhưng trên mặt lại tràn ngập nụ cười.  

Nếu không chống đỡ sức mạnh bài xích đó đương nhiên sẽ không bị thương, nhưng sau khi chống đỡ, lợi ích khổng lồ đạt được so với cái giá phải trả hoàn toàn không đáng nhắc tới.  

Tần Phong và Diêm Khôi gần như lần lượt bị đánh bay ra ngoài.  

Trong mắt hai người dâng lên vẻ vui mừng, chỉ ở trong đó chưa tới một canh giờ, hai người đều đạt tới tu vi cảnh giới Thiên Phách tầng một đỉnh phong viên mãn.  

“Trần Huyền còn chưa ra ngoài, có lẽ sau khi ra tay có thể nhận được tư cách độ kiếp lần thứ hai”.  

Tần Phong nhìn về phía kết giới hỏa diễm ở phía trước, khẽ giọng nói.  

“Không biết Lâm Nhất sẽ đi đến bước nào”.  

Diêm Khôi thì nghĩ xa hơn, đa số người kể cả những nhân tài của giới vực cao cấp sớm muộn gì cũng sẽ thất bại trong khảo nghiệm.  

Người chân chính có năng lực đi đến nơi sâu nhất, có cơ hội nhìn thấy Nhật Diệu Chi Linh chắc chắn sẽ không vượt quá năm.  

“Nơi này đúng là bảo địa phong thủy! Đáng tiếc, cuối cùng vẫn tan vỡ, nếu không, độ kiếp ở đây hiệu quả sẽ không thua kém gì đan Tinh Thần”.  

Mạc Hàn đã thông qua ba vòng khảo nghiệm, cả người dâng tràn khí tức dồi dào khiến người ta kinh ngạc. Hai vùng khí hải lớn điên cuồng khuấy động, giống như vòng xoáy nơi biển sâu, điên cuồng nuốt chửng khí tinh nguyên ở xung quanh.  

Khí tức chân nguyên thẩm thấu qua lỗ chân lông ra ngoài gần như ngưng tụ thành thực thể, hóa thành sương mù thoắt ẩn thoắt hiện.  

Hắn ta tu luyện Hắc Hải Ma Sa Quyết, công pháp đỉnh cao của giới vực Hắc Sa, ở nơi này như cá gặp nước, chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, hắn ta cảm thấy công pháp của mình sắp nâng lên tầng mười. Công pháp tầng mười đã coi như là đỉnh cao đại thành, cao hơn nữa sẽ là đỉnh phong viên mãn.  

“Thú vị, nếu Phong Vô Kỵ chưa chết, chắc chắn sẽ hối hận vì đã ra tay với Lâm Nhất trước khi vào kết giới hỏa diễm”.  

Ánh mắt Mạc Hàn lấp lóe, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo sắc bén. Nếu công pháp này có thể nâng lên tầng mười, cho dù không có tu vi cảnh giới Thiên Phách tầng hai, kiếm ý Thông Linh viên mãn của hắn cũng chưa chắc có thể giam cầm được mình.  

Phong Vô Kỵ chết cũng không oan, ít nhất cũng thay mình thăm dò được hư thực của hắn, nếu không người chết có thể sẽ là mình.  
Bình Luận (0)
Comment