Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 3681

Máu tươi của thiên tài chiến giới nhuộm đó bầu trời, vô số cơn mưa máu ầm ầm rơi xuống.

Các thiên tài ở dưới thánh đàn nhìn thấy cảnh này đều cảm thấy rưng rưng nước mắt, huyết mạch sôi trào. Bọn họ quá uất ức vì bị thiên tài Chiến giới sỉ nhục, bây giờ thấy Lâm Nhất thể hiện thần uy, áp đảo đối thủ, bọn họ cảm thấy nhiệt huyết trong lồ ng ngực cũng lập tức sôi trào.

“Đạo khí thượng cổ và Huyết Long Xích đều không có tác dụng ư?”

Một vài cao thủ đứng đầu trong mấy chục thiên tài phía sau đều trợn mắt há mồm, tỏ vẻ khó tin.

Hai sát khí kia đã trấn áp rất nhiều người, nhưng Lâm Nhất này lại không hề sợ hãi chút nào, vẫn đại sát tứ phương ở đó.

“Đại Nhật Huyền Không, Duy Ngã Độc Tôn!”

Trong cơ thể Lâm Nhất có kim quang cuồn cuộn tản ra, hắn như mặt trời lơ lửng trong không trung, trong mắt tràn đầy phong mang, mái tóc dài tung bay, có khí thế đáng sợ như chỉ ta đứng đầu.

Ầm!

Hắn đánh ra một quyền, lại đánh bay Huyền Long Xích một lần nữa, Huyền Long Xích xuất hiện vết nứt. Thanh niên áo vàng kia phun máu bay ra xa, liên tục lùi về sau trên thánh đàn. Trong mắt hắn ta lộ vẻ hoảng sợ, sao có thể… Đây chính là Huyền Long Xích có thể nói là vô địch đấy.

Rắc!


Lâm Nhất lại ra một chưởng, đánh lên roi lửa đang bay tới, ngọn lửa trên đạo binh thượng cổ này lập tức rơi xuống như hoa tuyết.

Rất nhiều thiên tài xuất chúng phía xa đều tỏ vẻ kinh ngạc, chuyện này thật sự quá khó tin.

Tuy đã nghe đồn từ lâu rằng Lâm Nhất đối đầu với thiên tài Chiến giới vẫn có phong thái vô địch, nhưng không ai ngờ rằng hắn sẽ mạnh đến mức này.

Ngay cả hai món sát khí cũng không thể làm gì hắn, thiếu niên đứng ở nơi sâu trong chiến trường, ánh sáng rực rỡ, tóc xanh như suối tung bay, trong con ngươi loé lên ánh sáng lạnh lẽo và sâu thẳm, uy thế rung trời, khí thế tận mây.

Một mình hắn áp đảo toàn bộ, dám tranh đấu với Chiến giới, khí thế bá đạo xưng bá thiên hạ!

Điều này khiến mọi người thấy nhiệt huyết sôi trào, cảm thấy hào hứng!

Ong!

Huyền Long Xích lại bị đánh bay, nó phát ra âm thanh, dường như Long Hồn bên trong cũng cảm thấy sợ hãi.

Phụt!


Những người khác trên chiến trường bị dư âm làm ảnh hưởng nên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái mét.

“Chết đi!”

Lâm Nhất bắt lấy một người, duỗi tay đánh tới, móng vuốt Thương Long như sắp đánh tan nửa người đối phương.

Máu rơi như mưa, tiếng kêu r3n vang vọng khắp nơi!

Gào!

Trong thiên địa có kim quang xuất hiện, tiếng rồng gầm vang lên, sấm chớp giận dữ thét gào, Lâm Nhất ngang ngược lộng hành, cả quá trình đều vô cùng dễ dàng. Hắn biến thành lưu quang, ra tay chèn ép hạ nhân của chiến giới Thiên Càn như một tên ma vương, tầm mắt cố định ở chỗ nam tử miệng nhọn kia như một thanh kiếm sắc bén.

Giết!

Trong mắt Lâm Nhất lại có sát khí dâng trào, hắn có ấn tượng rất sâu sắc với người này, đối phương miệng nhọn cay nghiệt, trước đó còn không chút sợ hãi, cười hì hì nhìn hắn.

“Ngăn, ngăn hắn lại!”, nam tử miệng nhọn sợ hãi hét lên, vô cùng kinh khủng, lúc này gã ta thật sự thấy sợ rồi.

Đây là một thiên tài siêu phàm tuyệt thế!

Nếu hắn ở Côn Luân sẽ có thể gọi là thiếu niên chí tôn, tranh tài cùng những thiên tài cái thế.

Hắn quá mạnh, dù sử dụng đạo khí cũng không thể nào trấn áp, nam tử miệng nhọn vô cùng tuyệt vọng, gã ta liên tục lùi lại phía sau, trên mặt tràn đầy sự chật vật và tuyệt vọng.

Bình Luận (0)
Comment