*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đường chủ Nguỵ chắp tay cáo từ, ông ta còn phải thương lượng với Các chủ cụ thể về việc bán Đại Huyền đan chín phần dược tính này thế nào.
Lúc trước trong chủ điện có người hô giá cực cao, nhưng ông ta không dám đồng ý bừa bãi.
Trong số đó có rất nhiều nhân vật có máu mặt, ông ta cũng không dám đắc tội, bán cho ai cũng không phải.
Phải làm thế nào vẫn nên để Các chủ quyết định thì hơn.
“Đại sư, lúc trước tiểu nữ không biết nên đã bán hết mấy lọ Đại Huyền đan chín phần dược tính, mong đại sư thứ lỗi”.
Đường chủ Nguỵ vừa đi, Thanh Mai lập tức chủ động nhận lỗi.
Chín phần dược tính!
Lý Vô Ưu sờ mũi, không biết có ý gì, nhưng Khô Vân đại sư thì lại ngẩn người, vẻ mặt ngơ ngác.
“Chút chuyện nhỏ thôi đại sư sẽ không để bụng đâu. Thanh Mai, ngươi cứ lui xuống trước đi, đại sư còn có việc phải làm”.
Lâm Nhất bước lên một bước, bình tĩnh nói.
Thanh Mai thở phào nhẹ nhõm, đảo mắt rồi cười quyến rũ: “Vậy ta lui xuống trước, nhưng ta chỉ ở gần đây thôi, mấy vị có chuyện gì có thể gọi ta bất cứ lúc nào”.
“Nữ nhân này đúng là yêu tinh, nhưng so với Hân Nghiên sư tỷ thì còn kém xa lắm”.
Đợi Thanh Mai đi, Lý Vô Ưu mới tặc lưỡi, cười hì hì bảo.
“Trời ơi, chín phần dược tính!”
Khô Vân đại sư ngã ngồi ra ghế, sợ hãi thất thần.
Ông ta quay đầu nhìn Lâm Nhất thấy hắn vẫn bình tĩnh, không có nhiều dao động.
Lý Vô Ưu cười bảo: “Đại sư, chín phần dược tính thôi mà, không cần khoa trương vậy đâu”.
Khô Vân đại sư nghiêm mặt, hừ lạnh: “Tiểu tử ngươi thì biết cái gì! Nếu lời Thanh Mai nói là thật thì mấy ngày nữa, Đại Huyền đan ta luyện chế… Không đúng, Đại Huyền đan tiểu sư phó luyện chế chắc chắn sẽ gây chấn động Đế Đô!”
Lâm Nhất cười bảo: “Đại sư không cần kiêng kỵ, Đại Huyền đan này vốn do ông luyện chế. Ta chỉ góp chút sức thôi, mấy ngày nữa ông ta hỏi lại, ông cứ nói ông tự luyện chế là được”.
Khô Vân đại sư lắc đầu: “Như vậy không được đâu, đây là cơ hội tốt để nổi danh ở Đế Đô…”
“Không sao, tạm thời ta không muốn gây quá nhiều phiền phức. Mấy ngày nay ông vẫn luôn nghiên cứu Linh văn ta vẽ, chắc cũng đã có chút kinh nghiệm rồi chứ?”
“Ừm, đúng là cũng cảm khái. Nhưng ta cảm thấy khi tiểu sư phó vẽ Linh văn có một loại thần vận mà ta không thể bắt được. Ta cũng thấy rất kỳ lạ, cùng là Thuỷ Vân văn nhưng tại sao Đại Huyền đan do tiểu sư phó luyện chế lại có thể lên đến chín phần dược tính vậy?”
Trong lòng Khô Vân đại sư cực kỳ khó hiểu.
Ông ta ngồi ngay bên cạnh khi Lâm Nhất vẽ Linh văn, nếu nói đến thần vận thì quả thực có chỗ đặc biệt.
Nhưng ngoài ra không còn chỗ nào đặc biệt nữa.