Chương 1026: Kinh Hãi!
Chương 1026: Kinh Hãi!Chương 1026: Kinh Hãi!
Chuong 1026: Kinh Hail
Nhưng Tần Thư Điền lại không nhân cơ hội này để phát động công kích.
Lão biết rõ lực lượng của Lý Thủy Đạo không phải bình thường, lại cộng thêm một chiêu thần bí nhất kia đã đủ khiến lão thúc thủ vô sách rồi. Vì vậy, lão dứt khoát lựa chọn phương thức ổn thỏa nhất - đó chính là chạy trốn.
Thân thể Tần Thư Điền bắt đầu phát sinh biến hóa, một đôi cánh chim màu xanh nhanh chóng xòe rộng ra từ sau lưng lão, không ngừng lóe lên một luồng ánh sáng thần bí.
Thân hình lão dần dần vặn vẹo, trực tiếp hóa thành một con cự xà màu xanh khổng lồ. Cự xà và cánh chim dung hợp với nhau, tạo thành một loại tư thái phi hành độc đáo, trợ giúp lão dễ dàng len lỏi vào khoảng trống trên không trung đi tìm đường sống cho mình.
Lão đã hóa thành một con u linh trong gió, mượn nhờ đôi cánh màu xanh và thân thể cự xà, bay nhanh trên không trung.
Lão không dám dừng lại chút nào, chỉ sợ Lý Thủy Đạo lại một lần nữa sử dụng sát chiêu trí mạng kia.
Lý Thủy Đạo chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn theo bóng dáng lão thoát đi.
Ở thời điểm hiện tại, môn đạo pháp duy nhất có thể lưu Tần Thư Điền ở lại, chỉ có Tử Vong Lực Trường, nhưng tàn hồn Hoang Ma trong Tử Vong Trọng Chùy chỉ sử dụng được một lần Tử Vong Lực Trường, sau đó cần phải tĩnh dưỡng ít nhất là một tháng, mới có thể sử dụng lần nữa. ...
Thiên Hạt Cốc.
Tại khe núi vừa bị nứt ra kia, hơn trăm tên tu sĩ vẫn còn treo ở hai bên vách đá.
Vừa nay đột nhiên bọn họ lại mất đi năng lực phi hành, cũng may đã nhanh chóng khôi phục trở lại, dù có rơi xuống dưới thì tất cả cũng là tu sĩ không bị thương tổn gì.
Lúc này, sắc mặt mỗi người đều chuyển thành trắng bệch như tờ giấy, trong ánh mắt tràn đầy hoảng sợ không dám tin tưởng vào mắt mình.
Bọn họ vừa được chứng kiến một cảnh tượng làm cả đời này bọn họ cũng khó quên, thậm chí tinh thân còn bị cảm giác rung động trước mắt này phá thành từng mảnh nhỏ.
Trước đó, bọn họ từng trông thấy hai tu sĩ một đuổi một chạy, và hiện giờ tu sĩ bỏ chạy kia đã hóa thành một con dực xà màu xanh, vội vàng bay vút lên trời, chỉ trong chớp mắt đã biến mất ở phía chân trời.
Cuồng phong do dực xà cuốn lên làm mái tóc trên đầu bọn họ tung bay, từng mảnh vảy màu xanh trên người dực xà lập tức ánh lên một mảnh quang mang lạnh lẽo, chiếu rọi lên gương mặt bọn họ.
"Dực xà?" Trong đám người lại vang lên từng tiếng kinh hô với thanh âm tràn đầy rung động khó có thể tin tưởng nổi.
Phải biết rằng, bên trong Ngũ Độc môn, chỉ có duy nhất một người có thể hóa thân thành dực xà, đó là vị Dực Xà Thiên Tôn danh chấn thiên hạ kia.
"Chuyện này... làm sao có thể?" Gia chủ Chu gia Chu Phần Thiên trợn tròn hai mắt, giọng nói run rẩy, gương mặt ngây dại, hoàn toàn không thể chấp nhận được sự thật này.
Dực Xà Thiên Tôn kia chính là một trong ba đại Vô Tướng Chân Quân của Ngũ Độc môn, thuộc về gia tộc Tần gia, vậy mà đối phương lại bị người ta truy sát đến chật vật như thế? Đại trưởng lão An gia An Huyễn Ảnh cũng lộ vẻ mặt do đẫn, trong mắt đầy rẫy khiếp sợ. Ông ta thì thào tự nói với thanh âm tràn ngập cảm giác khó tin: "Cái này... Sao có thể như vậy được?"
Những tu sĩ khác cũng nghị luận âm ï, ai nấy đều tràn đầy khiếp sợ và kinh hãi.
"Là... Là Tử Ảnh U Khách Lý Thủy Đạo, lão tổ của Lý gia! Hắn đã đánh bại Dực Xà Thiên Tôn!"
"Tử Ảnh U Khách lại cường đại như thế, có thể đánh bại được Dực Xà Thiên Tôn?"
"Dực Xà Thiên Tôn chỉ có nước bị đuổi giết!"
"Thì ra Lý gia này lại khủng bố như thết!?"
Tâm trạng khiếp sợ, kinh hãi, cùng với không thể tưởng tượng nổi nhanh chóng lan tràn trong đám người, phảng phất như một cơn gió lốc vô hình thổi quét toàn bộ tòa sơn cốc vừa bị nứt ra này.
Ngày thường, đám tiểu tu sĩ này luôn tự đề cao chính mình, không quá coi trọng người khác, vậy mà giờ phút này, cả đám lại đờ đãn, như bị một cú lôi đình đánh trúng, hoàn toàn không thể tin tưởng vào tất cả những gì mình vừa trông thấy.
Thần tượng trong lòng bọn họ là vị Dực Xà Thiên Tôn trong truyền thuyết kia, vậy mà đối phương lại bị người ta đuổi giết đến chật vật như vậy.
Hơn nữa, bọn họ thực sự không ngờ vị lão tổ tên là Lý Thủy Đạo kia lại cường đại đến mức này, ngay cả Dực Xà Thiên Tôn cũng không phải là đối thủ của hắn.
Giờ khắc này, bọn họ mới chính thức ý thức được, sự chênh lệch thực lực ở bên trong Tu Tiên giới lại có thể to lớn đến nhường này.
Còn Lý gia, ai có thể ngờ bọn họ lại ẩn giấu thực lực khủng bố đến thế?
Toàn bộ tu sĩ đang có mặt trong khu sơn cốc bị nứt ra kia đều rơi vào trong khiếp sợ và khủng hoảng chưa từng có từ trước đến nay. ...
Đại gia tộc có rất nhiều biện pháp!
Năm đó, khi Lý Thủy Đạo bộc lộ tài năng, biểu hiện ra tiềm chất có thể thăng cấp tam giai, gia tộc Lam thị đã trực tiếp thu thập hồn đăng của hắn trước, sau đó đưa hắn vào trong từ đường.
Mặt ngoài, bọn họ cho Lý Thủy Đạo địa vị dòng chính của gia tộc Lam thị, nhưng trên thực tế, lại công khai ngăn cản hắn, không cho hắn tiếp tục tu luyện, mục đích chính là để hắn không thể đột phá đến Vô Tướng Chân Quân, từ đó triệt để thoát khỏi vòng kiểm soát của bọn họ.
Đến cuối cùng, những người như hắn chỉ có thể ngồi chờ cho đến khi thọ nguyên hao hết, rồi bất đắc dĩ chuyển hóa thành một con dị thú, trực tiếp trở thành tài nguyên tu luyện cho gia tộc Lam thị.
Gia tộc tu tiên còn coi tộc nhân của mình trở thành tài nguyên tu luyện, huống chỉ là một người ở rể?
Đến lúc đó, Vô Tướng Chân Quân của gia tộc Lam thị cầm hồn đăng trong tay, là có thể dễ dàng tìm được Lý Thủy Đạo, sau đó thu thập hắn đã chuyển đổi thành dị thú vào trong túi.
Khi ấy, đối phương có thể hấp thu Hư cảnh của hắn, cũng có thể luyện chế hồn bài, tuyệt đối nắm giữ hắn trong tay.
Nếu không phải át chủ bài của Lý Thủy Đạo đủ cứng rắng, thì e rằng đây chính là vận mệnh duy nhất của hắn.
Có lẽ hạt nữ kia cũng giống như hắn, đã gặp phải chiêu trò tương đương.
Hồn đăng của nàng ta bị gia tộc Tần thị thu vào trong túi, nhược điểm cũng bị bọn họ nắm chặt, dẫn đến khi thọ nguyên hao hết, chỉ có thể chuyển đổi thành dị thú.