Chương 1029: Vua Nào Triều Thần Ấy!
Chương 1029: Vua Nào Triều Thần Ấy!Chương 1029: Vua Nào Triều Thần Ấy!
Chương 1029: Vua Nào Triều Thần Ấy!
Lý Thủy Đạo khẽ hít sâu một hơi, tựa như đang muốn nuốt chửng thiên địa, ngay cả thiên địa nhị khí ở chủ thế giới cũng bị hắn thu nạp vào trong cơ thể.
Hắn trực tiếp thả Hư cảnh ở trong đan điền của mình ra ngoài.
Bên trong Hư cảnh của hạt nữ lại đột ngột có thêm một vùng sa mạc rộng chừng một trăm vạn mẫu, cùng với ba trăm vạn mẫu hải vực.
Đây chính là năm trăm vạn mẫu Hư cảnh hoàn chỉnh!
Tại vùng sa mạc rộng hai trăm vạn mẫu kia lại có một mảnh thảo nguyên xanh biếc, hồ nước lấp lánh, cánh rừng xanh um tươi tốt, cánh đồng tuyết trắng xóa, đầm lầy dầu đen thâm thúy, còn có con sông máu uốn lượn chảy xuôi, thậm chí bên dưới vùng sa mạc nọ còn có một đống hang động đá vôi rắc rối phức tạp.
Mà ba trăm vạn mẫu hải vực vờn quanh vùng sa mạc này lại ẩn chứa các loại cá bơi trong biển nhiều không kể xiết, với sóng nước lấp lánh, mỹ lệ phi phàm.
Đây cũng là năm trăm vạn mẫu Hư cảnh đang nằm trong tay Lý Thủy Đạo, mỗi một tấc đất ở nơi này đều ẩn chứa sinh cơ và lực lượng vô cùng vô tận.
Việc hắn cần làm hiện giờ chính là nắm giữ quyên điều khiển năm trăm vạn mẫu Hư cảnh này, sau đó triệt để hấp thu nó! Và phương pháp trực tiếp nhất để hoàn toàn hấp thu Hư cảnh này, chính là chém giết hạt nữ.
Lúc này, hạt nữ đang ẩn thân ở chỗ sâu bên trong động đá vôi, thương thế của nàng ta vô cùng nghiêm trọng, huyết quang lượn lờ trên người, huyết độc thối nát không ngừng ăn mòn thân thể nàng ta, không có một chút dấu hiệu khôi phục nào.
"Rời khỏi nơi này đi." Giọng nói của Lý Thủy Đạo vang vọng khắp thế giới, mang theo một tia uy nghiêm không cho phép nghi ngờ.
Hạt nữ gian nan bò ra khỏi hang động, tuy thân thể của nàng ta đã bị tàn phá không chịu nổi, nhưng một ngọn lửa không cam lòng lại đang bừng bừng thiêu đốt trong đôi mắt: "Ta không thể từ bỏ Hư cảnh của mình”
"Nếu ngươi còn tiếp tục ở lại nơi này chỉ có đường chết mà thôi!" Giọng nói của Lý Thủy Đạo có vẻ cực kỳ lãnh khốc.
“Ta tới giúp ngươi!" Đúng vào lúc này, một giọng nói lạnh lẽo chợt lướt ngang qua chân trời.
Âm thanh vừa rơi, một nữ tử nửa người nửa rắn đã xuất hiện bên cạnh hạt nữ. Nàng lập tức há miệng phun ra một lượng lớn dầu đen, chỉ trong nháy mắt, vũng dầu đen ấy đã hóa thành một luồng hỏa diễm phô thiên cái địa, trực tiếp bao phủ hạt nữ vào bên trong.
Hỏa diễm hừng hực, hạt nữ chỉ còn biết gào thét trong đau đớn, không ngừng giãy giụa trong ngọn lửa điên cuồng kia.
Lý Thủy Đạo thấy vậy, không khỏi than nhẹ một tiếng.
Điều kiện hắn nói ra vốn là phương pháp ổn thỏa nhất để cả hai bên cùng có lợi, vốn dĩ hạt nữ cũng có thể lý trí tiếp nhận điều kiện này, nhưng đến lúc hắn bảo nàng rời đi, nàng lại không muốn ra đi một cách đơn thuần và có thể diện như vậy, thà rằng lựa chọn tử vong, cũng không chịu từ bỏ Hư cảnh của mình. Đây có lẽ là một phân chấp nhất đã ăn sâu vào trong xương tủy của nàng.
Nếu nàng đã không muốn thể diện, Lý Thủy Đạo cũng chỉ có thể giúp nàng đẹp mặt mà thôi.
Nhưng một tình huống ngoài dự liệu lại xảy ra, ở thời điểm hạt nữ sắp bị thiêu chết hoàn toàn, nàng lại đột nhiên lựa chọn rời khỏi thế giới này.
Ngay sau khi hạt nữ từ bỏ quyền hành của mình, toàn bộ thế giới bên trong Hư cảnh đã hoàn toàn thuộc về Lý Thủy Đạo, một luồng lực lượng cường đại trực tiếp dũng mãnh tràn vào thân thể hắn.
Lý Thủy Đạo có thể rõ ràng cảm giác được, hắn đã hoàn toàn nắm giữ quyền hành của thế giới này, đã trở thành chủ nhân của toàn bộ thế giới mới này.
Luồng sức mạnh ấy cường đại mà thâm thúy, dường như nó có thể lay động cả thiên địa, có thể phá vỡ cả càn khôn. Trong lòng Lý Thủy Đạo kích động không thôi, hắn biết mình đã tấn cấp đến Vô Tướng Chân Quân.
Ngay lập tức, toàn bộ Hư cảnh đều bắt đầu run rẩy, giống như đang vui sướng hoan hô mừng hắn thăng cấp.
Kế tiếp hắn cần phải củng cố cảnh giới, tu luyện "công pháp hạt tham" để củng cố Hư cảnh vừa hấp thu được từ hạt nữ, sau đó là tu luyện công pháp của Bích Hải Môn, củng cố ba trăm vạn mẫu hải vực bên trong Hư cảnh, triệt để dung hòa năm trăm vạn mẫu Hư cảnh này thành một thể.
Khi ấy, hắn mới được coi là Vô Tướng Chân Quân chân chính, dù ngã xuống, cũng sẽ xuất hiện ảo ảnh nối liên trời đất.
Tại Hạt Nhân thôn.
Một luồng độn quang màu tím nhạt vừa phi độn đến, người nọ chính là Lý Thủy Đạo - chủ nhân của Hư cảnh này.
Đám hạt nam hạt nữ trong thôn xóm, có vẻ bình tĩnh mà quỷ dị, trong ánh mắt của bọn họ để lộ ra một tia bất an và sợ hãi.
Phòng ốc trong thôn xóm chẳng chit không đều, bốn phía còn có rất nhiều thịt khô đang phơi nắng. Đống thịt khô tản ra mùi vị tanh tưởi làm người khác buồn nôn, Lý Thủy Đạo cũng không khỏi nhíu mày.
Hắn ngưng thần nhìn kỹ, chợt phát hiện những miếng thịt khô kia đều là thi thể của đám thợ mỏ! Thân thể của bọn họ bị cắt thành từng mảnh nhỏ, thê thảm vô cùng, ngay cả y phục dùng khi khai thác quặng cũng còn sót lại trên người.
Lý Thủy Đạo khẽ thở dài một hơi, nói: "Chung quy lại bọn chúng cũng chỉ là dị thú, không thể lưu lại được."
Sau khi nói xong, hắn đã hóa thành một luồng độn quang, trực tiếp rời đi.
Ngay sau đó, một bóng đen xuất hiện, xà nữ Ngọc Nương dừng lại ngay trong Hạt Nhân thôn. Đôi mắt nàng lóe ra một tia sáng lạnh, trong miệng phun dầu đen, chỉ một nháy mắt trôi đi, nàng đã nhấn chìm cả vùng thôn xóm kia vào trong biển lửa.
Ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, tàn nhẫn cắn nuốt những con dị thú người bọ cạp kia hầu như không còn.
Ngoại trừ thôn xóm của đám người bọ cạp này, trong Hư cảnh của hạt nữ vẫn còn lưu lại không ít dị thú, Lý Thủy Đạo không định để lại một con nào.
Bởi vì cái gọi là vua nào triều thân ấy, nếu hắn đã lên nắm giữ quyền hành, đương nhiên phải thanh toán dư đảng. ....
Ở chỗ sâu trong rừng rậm, mọi âm thanh đều yên tĩnh lại, chỉ ngẫu nhiên có tiếng ma sát của lá cây cùng với tiếng nước chảy róc rách của dòng suối nhỏ ở phía xa xa truyên đến, phá vỡ bau không khí yên tính này.
Ánh mặt trời xuyên qua ke lá, chiếu xuống dưới đất, tạo thành những mảng quang ảnh loang lổ, tăng thêm vài phần mông lung đẹp de cho mảnh đất thần bí này.