Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1069 - Chương 1069: Cuối Cùng Sẽ Có Một Ngày, Ngươi Hiểu Được...

Chương 1069: Cuối Cùng Sẽ Có Một Ngày, Ngươi Hiểu Được... Chương 1069: Cuối Cùng Sẽ Có Một Ngày, Ngươi Hiểu Được...Chương 1069: Cuối Cùng Sẽ Có Một Ngày, Ngươi Hiểu Được...

Chương 1069: Cuối Cùng Sẽ Có Một Ngày, Ngươi Hiểu Được...

Là người này nhất thời nảy sinh sát ý muốn giết gã sao?

Là gã vừa chọc giận hắn?

Đúng vậy, gã vừa lấy không cuốn 《Tu Dương Thần Công 》 của hắn, đương nhiên sẽ khiến hắn không vui, bởi vậy mà muốn giết gã.

Vân Hải Mệnh Sư Thượng Quan Văn Bân hiểu được cái gì gọi là xu lợi tránh hại, bởi vậy gã không chút do dự, vội vàng dùng hai tay nâng một quyển đạo thư lên.

Tử Dương Thần Công 》

Quyển sách này vừa được gã thu vào Hư cảnh, còn chưa kịp cầm nóng tay đã phải lấy ra, dùng hai tay nâng lên, đưa tới trước mặt Lý Thủy Đạo rồi.

" ý Tử Dương Thần Công} này trả lại cho ngươi." Thanh âm của Thượng Quan Văn Ban có chút run rẩy, hiển nhiên trong lòng đang vô cùng run rẩy khẩn trương.

Nhưng Lý Thủy Đạo lại không đưa tay ra nhận lấy cuốn đạo thư nọ, mà dùng một ngón tay nhẹ nhàng chọc về phía bí tịch. Chỉ thấy quyển bí tịch thật dày kia lập tức bốc cháy, trực tiếp hóa thành một mảnh tro tàn, phiêu tán theo gió.

Thượng Quan Văn Bân thấy vậy, trong lòng cả kinh, vội vàng nói: "Ngươi... Ngươi có ý gì?"

Lý Thủy Đạo lạnh lùng cười nói: "Hiện giờ ngươi có hai lựa chọn. Một là giúp ta tìm được một con dị thú, sau đó, ngươi sẽ phụ trách che đậy cảm giác, giúp ta thành công hấp thu được Hư cảnh của nó, hai là ngươi hóa thân thành dị thú, để cho ta hấp thu. Ngươi yên tâm, ta làm việc rất có nguyên tắc, chỉ cần ngươi hóa thân thành dị thú, ta sẽ lấy đi Hư cảnh, mà không cần tính mạng của ngươi. Dù sao ngươi cũng không muốn phi thăng, so với chuyện cứ làm rùa đen rút đầu trên thế gian này, còn không bằng đưa Hư cảnh cho ta, ta sẽ giúp ngươi bước lên thông thiên đại đạo."

Thượng Quan Văn Bân nghe vậy, sắc mặt tái nhợt, gã tuyệt đối không ngờ người này lại có âm mưu với mình.

"Ta sẽ tự bạo Hư cảnh, ngươi giết ta rồi, cái gì cũng không chiếm được!" Trong giọng nói của Thượng Quan Văn Bân có mang theo một tia run rẩy, gã cố gắng dùng phương thức này để uy hiếp Lý Thủy Đạo.

Nhưng Lý Thủy Đạo chỉ lạnh lùng cười một tiếng, trong ánh mắt để lộ ra một tia kiên định không cho phép nghi ngờ: "Không chiếm được thì không chiếm được, chẳng lẽ lão tử không giết ngươi thì có thể nhận được cái gì sao?”

"Ngươi đừng giết ta! Tuy tiền bối bổn phái có năng lực xu lợi tránh hại, nhưng dị thú khác trong thiên hạ lại không có, ta có thể tính giúp ngươi, để ngươi thôn phệ Hư cảnh của một con dị thú khác."

"Hiện giờ ta đã có tám trăm vạn mẫu Hư cảnh, lại thôn phệ thêm hai trăm vạn mẫu Hư cảnh khác, sẽ bị thiên địa bài xích, không thể hấp thu linh khí. Những dị thú khác ta đều không muốn, ta chỉ cần Bồng Lai Tiên Hải các ngươi. Ta cho ngươi mười nhịp thở để cân nhắc, mười, chín, tám, bảy..."

Mỗi khi Lý Thủy Đạo đếm một con số, trái tim Thượng Quan Văn Bân lại tram xuống một phần. Ga biết, mình thật sự không còn đường lui nữa rồi.

Ngay tại thời khắc sinh tử ngàn cân treo sợi tóc này, đủ loại chuyện cũ lại tự động hiện lên trong đầu Thượng Quan Văn Bân. Gã còn nhớ khi mình vừa mới tấn cấp đến tam giai, sư phụ Bồng Lai Tiên Ông đã vuốt ve đầu gã, hiền lành nói với gã rằng: "ao môn trong thiên hạ, Bồng Lai Tiên Hải là thần bí nhất, nhưng Bồng Lai Tiên Hải cũng là Đạo môn yếu nhất. Ngươi ngàn vạn lần không nên chọc vào những môn phái khác."

Khi đó Thượng Quan Văn Bân, tuổi trẻ khinh cuồng, trong lòng hăng hái, đã tràn đầy tự tin trả lời: "Sư phụ! Chúng ta thông hiểu mệnh lý, xu lợi tị hại. Đánh thắng được mới đánh, đánh không lại lập tức tránh xa. Phóng mắt nhìn thiên hạ, chẳng phải đã vô địch thủ rồi?"

Bồng Lai Tiên Ông lại hung hăng gõ đầu gã một cái, nói lời thấm thía: "Ngươi quá ngu xuẩn! Chúng ta không giỏi tranh đấu, thực lực không đủ, lại thông hiểu mệnh lý, chẳng khác gì một đứa trẻ ôm vàng đi qua chợ. Nhiều người muốn cầu chúng ta, nhưng cũng không ít người sẽ muốn hại chúng tai"

Lúc ấy, Thượng Quan Văn Bân còn có chút không cho là đúng, tỏ vẻ không đáng kể gì, nói: "Người muốn hại chúng ta, căn bản không thể nào nhìn thấy chúng tal"

Bồng Lai Tiên Ông điên tiết hét lớn lên: 'Năm mươi số Đại Diễn, chỉ dùng được bốn mươi chín, còn một số ẩn đi, ngươi có tính cũng không đủ! Càng không thể tính toán hết được. Tính không hết mới là thiên đạo! Ai... Cuối cùng sẽ có một ngày, ngươi hiểu được, chỉ có thực lực mạnh mới là vương đạo, không có thực lực phá cục, ngươi tính đi tính lại đều là một chữ chết."

Trong đôi mắt Lý Thủy Đạo lóe ra một tia quang mang lãnh khốc, hắn chậm rãi giơ bàn tay lên, bắt đầu đếm ngược.

Mà dưới cái nhìn đây bức bách của hắn, nội tâm Thượng Quan Văn Ban bắt đầu chấn động kịch liệt. Gã hồi tưởng lại những lời nói thấm thía mà sư phụ từng nhắc nhở mình, cả cảnh tượng Ngụy Càn Khôn vừa bị Lý Thủy Đạo dùng thủ đoạn lôi đình đánh chết, phảng phất như khung cảnh máu tanh kia vẫn còn SỜ sờ ra trước mắt.

Trong lòng Thượng Quan Văn Bân dâng lên một loại dục vọng muốn sống mãnh liệt. Gã hiểu, chỉ có thỏa hiệp, mới có thể bảo toàn được tính mạng của mình.

Gã hít sâu một hơi, trâm giọng nói: "Được, ta sẽ đưa Hư cảnh cho ngươi, ngươi hãy tha cho ta một con đường sống."

Vân Hiểu Linh nghe vậy, trên mặt lập tức lộ vẻ kinh ngạc. Nàng dùng ánh mắt không sao tin nổi nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Văn Bân, trong mắt hiện lên một tia thất vọng. Trong lòng nàng, Thượng Quan Văn Bân vẫn luôn là một nam nhân trí dũng song toàn, trí tuệ vững vàng, không ngờ khi đứng trước ranh giới giữa cái sống và cái chết, gã lại hèn nhát như vậy.

Nàng chỉ hận rèn sắt không thành thép, mở miệng mắng: "Ngươi sợ cái gì? Ngươi làm như vậy, chỉ khiến hắn càng thêm táo tợn hơn thôi!"

Lý Thủy Đạo khẽ cười lạnh một tiếng, đột nhiên bàn tay vung lên, năm luồng linh quang lập tức rời khỏi tay, rôi nhanh chóng hóa thành hư ảnh của năm con hung thú ngay giữa không trung, theo thứ tự là hạt tử, ngô công, thiềm thừ, độc xà và bích hổ.

Chúng nó xoay quanh Vân Hiểu Linh, tản ra cảm giác áp bách mãnh liệt.

Vân Hiểu Linh cảm nhận được một luồng lực lượng trói buộc vô cùng cường đại truyền đến, chỉ trong nháy mắt, thân thể của nàng đã biến thành cứng ngắc, không thể nhúc nhích nổi.

Nàng phan nộ giấy giụa, nhưng lực lượng Ngũ Độc Tu Thần Chú lại càng ngày càng mạnh, dù làm cách nào, nó vẫn gắt gao vây khốn lấy nàng.

Lý Thủy Đạo lạnh lùng nói: "Nếu ngươi dám cưỡng ép phá vỡ Ngũ Độc Tù Thần Chú, thì Ngũ Độc Nhập Thể sẽ khiến ngươi trực tiếp chết đi, đến hài cốt cũng không còn."
Bình Luận (0)
Comment