Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1082 - Chương 1082: Xông Phá Lồng Giam, Truy Tìm Tu Dol

Chương 1082: Xông Phá Lồng Giam, Truy Tìm Tu Dol Chương 1082: Xông Phá Lồng Giam, Truy Tìm Tu DolChương 1082: Xông Phá Lồng Giam, Truy Tìm Tu Dol

Chương 1082: Xông Phá Lồng Giam, Truy Tìm Tự Do!

Theo thanh âm rơi xuống, bàn tay khổng lồ kia đột ngột siết chặt lại, năm ngón tay như năm cái móc câu, gắt gao bóp chặt lấy cổ của Hoang Ma.

Trong mắt Hoang Ma toát lên vẻ hoảng sợ và tuyệt vọng vô cùng, gã có ý đồ muốn giãy giụa, nhưng ở trước mặt luồng lực lượng cường đại này, chút phản kháng của gã lại có vẻ bé nhỏ không đáng kể.

"Không... Không thể nào, ta đã biến thành thân thể Hoang Ma rồi, làm sao lại..."

Còn chưa nói hết câu, thanh âm của Hoang Ma đã im bặt, thân thể gã không ngừng run ray kịch liệt trong lòng bàn tay kia, sau đó lập tức hóa thành một làn khói đen, tan thành mây khói.

Cảnh tượng này quá mức rung động, khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều ngây người tại chỗ.

Linh Kiếm Chân Quân cũng không dám tiếp tục phi thăng nữa, nàng nhìn chằm chằm vào bàn tay khổng lồ kia, trong mắt tràn đầy sợ hãi và kinh hoàng.

Một con Hoang Ma khác cũng cảm nhận được luồng khí tức kinh khủng này. Gã xoay người muốn chạy trốn, lại phát hiện bản thân đã bị một luồng linh quang khóa chặt. Luồng linh quang kia giống như một tia chớp trực tiếp rạch phá chân trời, chỉ trong nháy mắt đã xuyên thấu thân thể Hoang Ma.

Con Hoang Ma kia lập tức phát ra một tiếng kêu tràn đầy thê lương thảm thiết, ở trong linh quang, thân thể gã nhanh chóng héo rũ, cuối cùng cũng biến thành một làn khói, trực tiếp tiêu tán trong thiên địa.

Đến đây, thiên địa lại rơi vào tĩnh mịch, chỉ còn lại bàn tay khổng lồ kia vẫn còn lơ lửng trên không trung. Dường như chủ nhân của nó cũng không có ý định lập tức rời đi, vẫn đang yên lặng quan sát thế giới bên dưới này. ...

Phanh, phanh, phanh.

Mỗi một lần oanh kích đều giống như thiên địa đang rống giận, đều khiến cho toàn bộ bí cảnh phải rung động không thôi.

Đến cuối cùng, dưới luông uy lực vô tận ấy, ba sợi xỉiêng xích vô cùng cứng coi kia đã đứt đoạn từng cái.

Ở thời điểm mỗi một sợi xisng xích đứt gãy, đều có một luồng ma khí hùng hậu phóng thẳng lên trời, có cảm giác nó đang muốn cắn nuốt toàn bộ mảnh thiên địa này.

Đến tận đây, cuối cùng Thâm Uyên Cự Ma - tồn tại khủng bố đã bị nhốt vô số năm tháng kia - cũng triệt để bị phóng thích ra ngoài.

Nó ngửa mặt lên trời thét dài, thanh âm giống như tiếng sấm rền cuồn cuộn, làm rung động tâm linh mỗi một sinh linh chợt nghe thấy âm thanh nọ. Làn da của nó màu xám trắng mà thô ráp, có cảm giác đó vốn không phải làn da bình thường, mà là một tấm áo giáp được đúc thành từ năm tháng và cực khổ.

Nó trực tiếp bay về phía mặt biển, tất cả những khối cự thạch dám chặn đường đi của nó đều bị đụng đến nát bấy.

Cùng thời điểm này, màn trời của thế giới kia cũng bị triệt để vạch trần.

Trên bầu trời là một mảnh hỗn độn, phảng phất như tấm màn che thời không đã bị xé rách, để lộ ra một cái cửa hang thâm thúy vô ngần. Cái cửa hang kia giống như một cánh cửa vô tận, trực tiếp đi thông đến một thế giới khác.

Một luồng khí tức cường đại từ trên trời giáng xuống, tựa như Thương Long phá mây, làm rung động cả thiên địa.

"Tà ma muốn chết!" Thiên Nguyên thượng tu vừa xông vào thế giới này, đã cất tiếng nói, thanh âm như tiếng lôi đình nổ vang.

Gã vốn là một vị tu sĩ Luyện Hư kỳ, thực lực vô cùng cường đại, giờ phút này khí tức toàn thân đang dâng trào, phảng phất như muốn xé rách cả phương thiên địa này.

Dưới uy thế của Thâm Uyên Cự Ma và Thiên Nguyên thượng tu, con sông băng vạn năm bên dưới am ầm vỡ nát. Những khối băng khổng lồ văng đi khắp nơi, giống như vô số thanh lợi kiếm bắn ra bốn phía.

Thâm Uyên Cự Ma không chút sợ hãi, nó lập tức vươn bàn tay tới, một luồng lực lượng hùng hậu tuôn ra từ lòng bàn tay, trực tiếp va chạm với lực lượng của vị tu sĩ Luyện Hư kỳ nọ.

Hai luông lực lượng va chạm vào nhau, chỉ trong nháy mắt đã bộc phát ra một luồng dao động năng lượng kinh người. Dao động năng lượng kia nhanh chóng khuếch tán ra ngoài như sóng biển, trực tiếp hòa tan từng khối băng tuyết chung quanh thành hơi nước.

Chịu ảnh hưởng bởi luồng lực lượng kinh người này, chỉ trong khoảnh khắc, toàn bộ Quỳnh Hoa bí cảnh đã không còn tồn tại.

Đúng vào lúc này, thân hình Lý Thủy Đạo nhanh như gió, trực tiếp xông pha đi đầu. Hắn mặc trên người một bộ trường bào màu xanh, là người đầu tiên xông về phía cửa động hỗn độn.

Ở thời điểm mọi người nhìn thấy Lý Thủy Đạo đã xông ra ngoài, những người khác cũng không còn chần chờ thêm nữa.

Mái tóc trắng trên đầu Địa Uyên lão tổ xổ tung ra, trong miệng quát khẽ một tiếng: "Hôm nay, chúng ta thê phải phá tan lồng giam, truy tìm tự do chân chính!"

Theo sát phía sau chính là Linh Kiếm Chân Quân, trong tay nàng cầm một thanh trường kiếm, thân kiếm lóe lên hàn quang chói mắt, phảng phất như có thể bổ ra hết thảy mọi trở ngại dám ngăn cản bước chân của nàng. Trên khuôn mặt nàng để lộ ra một tia kiên quyết, nàng trực tiếp chỉ vào cửa động, cao giọng hô: "Kiếm chỉ thương khung, phá không ra ngoài, chư vị đồng tu, theo ta xông lên!"

Đám người Tử Vân Đan Thánh, Bích Tuyên Cầm Tiên, Dực Xà Thiên Tôn, Hải Long Chân Quân cũng theo sát phía sau, bọn họ đều tự thi triển thần thông của mình, hoặc ngự thú phi hành, hoặc ngự kiếm mà đi, hoặc cưỡi mây xông tới, tất cả đều nhao nhao phóng về phía cửa động kia.

Trong lúc nhất thời, hào quang bắn ra bốn phía, các loại pháp bảo, thần thông đan vào cùng một chỗ, tạo thành một bức tranh đồ sô.

Tốc độ của bọn họ càng lúc càng nhanh, có cảm giác đã bỏ lại toàn bộ thế giới ở sau lưng.

"Xông phá lồng giam, truy tìm tự do!"

"Hôm nay chiến một trận, nhất định có thể thành tựu đại đạo vô thượng!"

"Chúng ta đồng tâm hiệp lực, nhất định có thể phá vỡ gông cum xiềng xích của thiên địa này!"

Từng câu khẩu hiệu kèm theo tiếng hô hoán không ngừng truyền ra, trực tiếp vang vọng tới mây xanh. Bóng dáng của bọn họ dần dần biến mất trong luồng ánh sáng bên ngoài cửa động, chỉ để lại từng luồng tàn ảnh và dư âm không ngừng quanh quẩn giữa không trung.
Bình Luận (0)
Comment