Chương 1112: Khoảnh Khắc Sinh Tử!
Chương 1112: Khoảnh Khắc Sinh Tử!Chương 1112: Khoảnh Khắc Sinh Tử!
Chương 1112: Khoảnh Khắc Sinh Tử!
Âm Sơn giới, màn đêm buông xuống, mây đen dày đặc, bất cứ khi nào ở bên trong thế giới này cũng tràn ngập một luồng áp lực khó có thể nói rõ thành lời.
Đột nhiên... bên trong một khe núi vô danh, một cột sáng màu tím đen tựa như cuồng long xuất hải, trực tiếp phá không lao lên, mang đến nỗi rung động lan khắp cả hư không.
Lý Thủy Đạo đang ở trong một tòa động phủ bí mật, sắc mặt đột nhiên biến thành trắng bệch, hai tay ôm chặt lấy vết thương trên bụng.
Chỉ thấy ở nơi đó, máu tươi như trút, nhuộm đỏ cả chiếc đạo bào màu xanh của hắn.
Trong ánh mắt của hắn tràn đây hoảng hốt và sợ hãi, nếu không phải bau trời Hư cảnh của hắn đã phát sinh lột xác, dù bị hủy hoại đến cỡ nào, cũng có thể phục hồi trở lại, thì ngay khoảnh khắc vừa rồi, một thân tu vi của hắn đã như nước chảy về biển đông, không còn sót lại một chút gì...
Không chỉ như thế, cột sáng màu tím đen phóng thẳng lên trời kia, lại giống như một ngọn đèn sáng chói trong đêm tối, chỉ trong nháy mắt đã hấp dẫn sự chú ý của vô số Ảnh Ma.
Lúc này, những con Ảnh Ma kia lại giống như những con sói đói ngửi thấy mùi máu tươi, nhao nhao vọt tới chỗ Lý Thủy Đạo.
Trong lòng hắn biết tình hình này không ổn, nơi đây không còn an toàn nữa, không thể tiếp tục ẩn thân. Hắn cắn chặt hàm răng, cố nhịn cơn đau nhức kịch liệt ở phần bụng, thân hình vừa động, đã hóa thành một luồng tàn ảnh, nhanh chóng bay đi trong rừng rậm. Dù tình thế nguy hiểm đến mức nào, hắn cũng không lựa chọn phi độn, vẫn cứ cắm đầu cắm cổ chạy. Cũng may nhục thân của hắn cường đại, dù chỉ chạy bộ, vẫn đạt đến tốc độ nhanh như sấm đánh.
Chỉ mấy hơi thở sau, Lý Thủy Đạo đã đi đến bên cạnh một dòng sông uốn lượn quanh co. Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy nước sông cuồn cuộn, chảy xiết không thôi. Hắn không chút do dự đã phi thân nhảy xuống sông, tại thời điểm bản thân sắp rơi tòm xuống nước, hắn nhẹ nhàng đưa tay vẫy một cái, một con rùa to lớn đã chậm rãi nổi lên từ dưới lòng sông.
Thân hình Lý Thủy Đạo nhảy lên, nhẹ nhàng đáp xuống lưng con rùa đen nọ. Dường như con rùa đen này có tâm ý tương thông với hắn, nó lập tức chở hắn bơi theo dòng chảy của con sông.
Con rùa đen này chính là đồng tham "Tri Cơ" của Lý Thủy Đạo, tuy nó là Cửu Cung Quy, nhưng lại không giỏi về thôi diễn vận mệnh, chỉ thích thôi diễn trận pháp, nhất là chiến trận.
Trên mai rùa, lỗ máu trên bụng Lý Thủy Đạo đã ngừng chảy máu, thế nhưng miệng vết thương cũng không khép lại.
Lý Thủy Đạo có năng lực tự lành cường đại, nhưng lúc này, năng lực của hắn lại không hề phát huy tác dụng. Phát sinh tình huống này, cũng không phải vì đẳng cấp lực lượng của con Hoang Ma kia đã ngăn cản năng lực chữa trị vết thương của hắn, dù sao, Lý Thủy Đạo cũng có được Tử Dương chỉ lực.
Vết thương không thể khép lại, chỉ vì Lý Thủy Đạo không thi triển pháp lực của Vô Tướng Chân Quân.
Dưới tình huống bình thường, đạo pháp do tu é Thiên Nguyên Dưỡng Khí Quyết ) luyện ra sẽ có trạng thái như một con suối nước trong chảy qua khe núi, óng ánh long lanh, không nhiễm một hạt bụi, nhưng đạo pháp do Lý Thủy Đạo tu luyện từ trước đến nay lại mang theo yêu khí nồng đậm, cuồng bạo mà đục ngầu. Khiến cho một khi hắn phóng thích pháp lực từ bên trong Hư cảnh ra ngoài, toàn bộ Thiên Nguyên chân khí vất vả tu luyện ra chắc chắn sẽ bị ô nhiễm, chẳng hóa ra một phen vất vả của hắn đều biến thành nước chảy về biển đông sao?
Cũng chính vì nguyên nhân này, Lý Thủy Đạo mới không lựa chọn phi độn, chỉ thuần túy dùng nhục thân cường hãn của mình để đi bộ.
Đột nhiên, một luồng hàn ý đánh úp lại.
Dựa vào thần thức, Lý Thủy Đạo lập tức nhìn thấy vô số Ảnh Ma giống như sói đói trong bóng tối đang lao thẳng về phía hắn. Một con Ảnh Ma có khí tức đặc biệt cường đại trong đó, giống như bá chủ trong đêm tối, mang theo thực lực tam giai làm người ta sợ hãi vô cùng.
Nếu còn không nghiêm túc đối mặt, chỉ sợ kết cục của hắn chính là phải chết không nghi ngời
Đối mặt với nguy cơ bất thình lình xuất hiện này, Lý Thủy Đạo chỉ biết cười khổ một tiếng. Giờ phút này, bảo vệ tính mạng quan trọng hơn, tất cả những thứ khác đều có thể ném đi hết. Hắn không chút do dự, chỉ trong nháy mắt đã buông ra toàn bộ hạn chế đối với mình.
Pháp lực Hư cảnh như nước sông mãnh liệt, lập tức lan tràn khắp toàn thân hắn.
Vầng hào quang màu xanh nước biển ầm ầm phun ra trên bàn tay Lý Thủy Đạo, vết thương trên bụng hắn nhanh chóng khép lại với tốc độ cực nhanh, dùng mắt thường cũng có thể thấy được, tựa như hắn chưa bao giờ bị thương...
Về phần Thiên Nguyên chân khí tinh khiết kia, dưới quá trình trùng kích của luồng yêu khí này, nó đã nhanh chóng trở nên đục ngầu. Mà đến cuối cùng, luồng lực lượng vẩn đục này sẽ đi đâu, thì hiện tại Lý Thủy Đạo cũng không quan tâm được nữa.
Giờ phút này, toàn bộ tâm thần của hắn chỉ có thể đặt lên quá trình đối địch.
Cứ vượt qua cửa ải trước mắt này đã, lại nói những chuyện khác saul
"Bích Hải Tuyệt Đào Đại Trận!" Lý Thủy Đạo gầm lên một tiếng, thanh âm như sấm sét nổ vang, không ngừng quanh quẩn giữa núi rừng hoang vắng.
Hắn mở hai tay ra, từng luồng lưu quang nhanh chóng bay ra lòng bàn tay, đó là độn quang của rùa đen. Những con yêu thú rùa đen này vừa chui ra từ bên trong Hư cảnh, tổng cộng có một trăm lẻ tám con.
Mỗi một con trong nhóm này đều tản ra khí tức của nhị giai yêu thú, khoác trên người một bộ giáp xác cứng rắn như sắt, hai mắt sáng ngời có thân, hiển nhiên là tôn tại nổi bật trong nhóm nhị giai yêu thú.
Sau khi đám Linh Quy xoay quanh một vòng trên không trung, chúng lại nhanh chóng hạ xuống, vây quanh Lý Thủy Đạo, lập tức hình thành nên một tòa trận pháp thật lớn.
Trận pháp vừa thành hình, thiên địa lập tức biến sắc, trong núi rừng vốn yên tĩnh, lại vang lên những tiếng sóng biển vỗ bờ.
Chỉ thấy đám linh quy trong trận bắt đầu chậm rãi du động, động tác của chúng nó nhìn như thong thả, lại mang theo một loại tiết tấu kỳ lạ, khó có thể nói rõ thành lời.
Theo những chuyển động của chúng nó, linh khí chung quanh bắt đầu điên cuồng hội tụ đến, hình thành nên từng dòng linh lực nông đậm.