Chương 1124: Thất Bại Vào Khoảnh Khắc Cuối Cùng!
Chương 1124: Thất Bại Vào Khoảnh Khắc Cuối Cùng!Chương 1124: Thất Bại Vào Khoảnh Khắc Cuối Cùng!
Chương 1124: Thất Bại Vào Khoảnh Khắc Cuối Cùng!
Lý Thủy Đạo đang đứng ở trận tâm, hai mắt sáng như đuốc, nhìn chằm chằm vào Ảnh Ma Chi Vương trong trận. Trong lòng hắn dâng lên một tia đắc ý, bởi vì cái gọi là bình tĩnh không vội, lại có trí tuệ cao thâm, thì có thể xử lý được bất cứ chuyện gì.
"Nếu ngươi chỉ có chút năng lực ấy, thì hôm nay chính là ngày ngươi mất mạng.' Lý Thủy Đạo thâm nghĩ trong lòng, sau đó thúc giục đại trận, tiếp tục hành động.
Vấn đề là Ảnh Ma Chi Vương kia tuy không có được loại lực lượng xé rách hết thảy như Tử Nhật Viêm Dương giống Tử Dương Ma Quân, nhưng đối phương cũng có một loại lực lượng quỷ bí khó lường.
Dưới ảnh hưởng từ vô số những bộ âm ảnh phân thân không ngừng xung phong liêu chết, không ngừng đại trận vốn đang vận chuyển bình thường lại chậm rãi trở nên trì trệ, không còn lưu loát như lúc đầu.
Đây là đặc tính ăn mòn của lực lượng âm ảnh, cũng là thiên phú thần thông có thể bài trừ trận pháp Nhân tộc của Ảnh Ma nhất tộc.
Sắc mặt Lý Thủy Đạo trở nên ngưng trọng, hắn đã phát hiện ra Ảnh Ma Chi Vương muốn cướp đoạt quyền điều khiển trận pháp với mình.
Nếu trận pháp này bị phá, vậy thì với thần thông có thể hóa thân ngàn vạn của Ma Vương Ảnh tộc, Lý Thủy Đạo thật sự không có thủ đoạn gì để ứng phó được.
Bại vong chỉ trong nháy mắt!
ba người Chu Vân, Tần Phong, Triệu Nguyệt đang ẩn nấp bên ngoài trận pháp, đều trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm vào một màn này.
Bọn họ vừa mới nhìn thấy mặt hồ vốn đang yên tĩnh đột nhiên nổ tung ra, sau đó một con rùa khổng lồ phá nước xông tới, khí thế hùng hồn, trực tiếp khởi xướng khiêu khích với Ảnh Ma Chi Vương. Ảnh Ma Chỉ Vương lại hóa thành một đám bóng đen, nhanh chóng xâm thực thân thể của cự quy như tằm ăn rỗi.
Nhưng đúng vào lúc này, một lớp màn sáng màu thủy lam đột nhiên xuất hiện, bao phủ Ảnh Ma Chi Vương vào trong đó. Hiển nhiên, đây là dấu hiệu cho thấy đối phương vừa phát động một loại trận pháp cực kỳ cường đại nào đó.
"Đây là... Trận pháp gì?" Chu Vân kinh hô.
"Không rõ lắm, nhưng dựa vào uy lực này, khẳng định là trận pháp kia tuyệt đối không tâm thường."
"Con linh quy đó từ đâu tới?" Tân Phong cũng mở miệng hỏi, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.
"Có thể là dân bản địa của Âm Sơn giới." Triệu Nguyệt thầm suy đoán.
"Thật không ngờ, Âm Sơn giới lại có sinh linh cường đại như vậy, có thể chống lại Ma tộc." Chu Vân cảm thán nói.
"Chúng ta nên làm gì bây giờ?" Triệu Nguyệt có phần khẩn trương hỏi.
"Cứ yên lặng theo dõi diễn biến này trước đi." Chu Vân hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh nói.
Ba người đều nín thở ngưng thần, nhìn chằm chằm vào diễn biến bên trong màn hào quang kia. Chỉ thấy những tiếng nổ đinh tai nhức óc không ngừng truyền đến từ bên trong màn hào quang, hệt như có vô số sinh linh đang hung hăng tranh đấu cắn xé lẫn nhau. Đồng thời, bọn họ cũng mơ hồ cảm nhận được một luồng khí đen lộ ra bên trong màn hào quang. "Hỏng rồi! Đây là Lực lượng âm ảnh! Chỉ sợ Ma Vương Ảnh tộc sẽ nhanh chóng tiếp quản trận pháp." Đột nhiên Chu Vân hoảng sợ nói.
"Nhân cơ hội này mau chạy trốn đi, Chu sư huynh!" Tân Phong đề nghị.
"Không được!" Triệu Nguyệt kiên định nói: "Nếu chúng ta bỏ chạy, Lý sư huynh phải làm sao?"
"Nếu như con linh quy này có thể chiến thắng được Ảnh Ma Chi Vương, thì dĩ nhiên là tốt nhất." Tần Phong nói: "Nhưng nếu linh quy thất bại, mà ngay lúc này, chúng ta chạy trốn thì ít nhất cũng có thể sống sót được."
"Chu sư huynh, ngươi nói xem nên làm gì bây giờ?" Triệu Nguyệt lo lắng hỏi.
Chu Vân mặt trâm như nước, suy tư một lát, sau đó lộ vẻ kiên định nói: "Chúng ta ở lại chờ đợi đi."
"Không chạy thì không còn kịp nữa rồi!" Tân Phong lộ vẻ mặt lo lắng vô cùng, ánh mắt của gã cứ một mực nhìn chằm chằm vào bức màn sáng màu xanh nước biển trên hồ lớn kia. Giờ phút này, màn sáng kia đã dần dần bị bóng tối ăn mòn, hiển nhiên tình huống trận pháp kia bị Ảnh Ma Chi Vương tiếp quản chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Sắc mặt Chu Vân tràn ngập kinh ngạc và sợ hãi, diễn biến này đã vượt quá sức tưởng tượng của gã rồi. Cứ theo đà này, bọn họ không kịp chạy trốn mất.
Chỉ trong khoảnh khắc sau đó, màn sáng màu xanh nước biển kia đã triệt để bị lực lượng hắc ám cắn nuốt, trở nên đen như mực.
"Sắp bị phá rồi!" Trong giọng nói của Chu Vân có mang theo một tia tuyệt vọng.
"Đi maul" Tần Phong lôi kéo Chu Vân rời đi, gã không cho rằng chạy trốn là phí công, gã vẫn muốn giành lấy một đường sinh cơ cho mình.
Đúng vào lúc này, giọng nói mang theo vẻ hưng phấn đến run ray của Triệu Nguyệt vang lên: "Đợi đãi Các ngươi xem này!"
Chu Vân và Tần Phong nghe vậy, đều nhao nhao dừng bước, quay đầu nhìn về phía màn sáng vốn đã biến thành đen kịt kia. Nhưng tình huống hiện tại lại khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc, bởi vì bên trong màn sáng kia lại bắt đầu xuất hiện những điểm tinh quang lóng lánh.
Cũng không biết những ánh sao kia từ đâu tới, chỉ biết chúng đang lượn lờ không ngừng trên màn sáng, lại trực tiếp xuyên qua màn sáng, mang đến một chút quang minh cho vùng hắc ám kia.
Sau khi tinh quang xẹt qua, màn sáng vốn đã chuyển màu đen kịt lại từ từ khôi phục màu xanh nước biển như bình thường.
Ba người mở to hai mắt nhìn qua, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc đến mức không thể tin được vào đôi mắt của mình.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Trong giọng nói của Chu Vân có mang theo một tia run ray.
Tần Phong cũng trở nên ngây dại, gã nhìn màn sáng màu thủy lam đang dần dần khôi phục kia, trong lòng dâng lên một luồng cảm giác kích động khó mà diễn tả thành lời.
Trước đó, con linh quy trong hồ kia đã dùng trận pháp vây khốn Ảnh Ma Chi Vương, nhưng ngay sau đó, Ảnh Ma Chi Vương lại dùng lực lượng âm ảnh trực tiếp cướp đoạt trận pháp, mắt thấy đòn phản kích của nó sắp sửa thành công, ai ngờ lại thất bại vào khoảnh khắc cuối cùng.
Rốt cuộc tinh quang kia là cái gì?
Chu Vân cau mày, gã có cảm giác mình đã gặp qua thứ này ở nơi nào rồi, nhưng nhất thời lại nghĩ khong ra.