Chương 1135: Âm Ảnh Ma Giới!
Chương 1135: Âm Ảnh Ma Giới!Chương 1135: Âm Ảnh Ma Giới!
Chương 1135: Âm Ảnh Ma Giới!
Tấn Vân Tử nói "Chờ một lát", vậy mà đã hơn ba tháng trôi qua.
Có lẽ đối với người có tu vi bực này, hơn ba tháng cũng chỉ tương đương với một cái nháy mắt.
Trong ba tháng này, Lý Thủy Đạo không chỉ hoàn toàn hiểu được những điểm huyền bí của Phá Giới Truyền Tống Trận, hắn còn dự thính được không ít kiến giải trong tu đạo của những người khác.
Vương Tuyền Minh và Trần Sùng Nguyệt đều là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, Tấn Vân Tử càng là lão tổ Hóa Thần kỳ, đương nhiên những tâm đắc trong quá trình tu đạo của bọn họ đều cực kỳ sâu sắc, có kiến giải độc đáo.
Tuy thực lực của Lý Thủy Đạo không tâm thường, nhưng hắn lại đi trên một con đường không giống người thường, bởi vậy hắn thực sự không hiểu sâu sắc về con đường Kim Đan, Nguyên Anh.
Hiện giờ được ở bên cạnh ba vị "Đại năng", được nghe một vài lời dạy bảo của bọn họ, cũng khiến hắn nhận được ích lợi không nhỏ rồi. ...
Một ngày này, ánh mặt trời chiếu xuống bên ngoài lều vải, Lý Thủy Đạo đang đắm chìm trong tu luyện, chợt nghe thấy một chuỗi những tiếng bước chân truyền đến.
Hắn mở to mắt, chỉ thấy tấm rèm bên ngoài lều vải bị ai đó nhẹ nhàng ven lên, đồng thời hai bóng người cũng từ bên ngoài đi đến.
Một người là nữ tu mặc áo trắng, dung mạo thanh lệ thoát tục. Trên tay nàng đang cầm một thanh trường kiếm màu vàng kim, thân kiếm tỏa ra một luồng quang mang nhàn nhạt, có vẻ thân bí mà cao quý.
Người còn lại là một hòa thượng mặc áo cà sa, gương mặt hiền lành, hai mắt sáng ngời có thân. Gã đang cầm một chuỗi Phật châu trong tay, mỗi bước đi đều trâm ổn mà có lực.
"Cuối cùng các ngươi cũng tới." Tấn Vân Tử đứng dậy, lập tức mở miệng giới thiệu: "Vị này là Kim Điệp Tiên Tử của Dao Trì phái, vị này là Phàm Thánh Pháp Vương của Đại Lôi Âm tự."
"Thất kính thất kính."
"Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu.'
Sau khi mọi người chào hỏi lẫn nhau, Tấn Vân Tử mới chậm rãi mở miệng, trong giọng nói có mang theo một chút nghiêm trọng: "Lần này năm người các ngươi cùng nhau đi tới Âm Ảnh Ma giới, chấp hành một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng —— đó là bố trí Phá Giới Truyên Tống Trận."
Nói đến đây, lão chợt đưa mắt nhìn quanh bốn phía, sau đó mới tiếp tục: "Âm Ảnh Ma giới chính là một nơi tràn ngập những điều chưa biết và nguy hiểm. Nhưng nơi đó cũng là một địa phương mấu chốt để chúng ta đi thông tới những giới diện khác. Còn Phá Giới Truyên Tống Trận lại chính là chiếc chìa khóa để chúng ta mở ra thông đạo này."
Nói xong, Tấn Vân Tử lập tức lấy ra một tảng đá trong suốt từ trong tay áo, nói: "Đây chính là Hư Không Thạch, cũng là loại vật liệu hạch tâm để bày trận. Nhưng Hư Không Thạch lại không thể vận chuyển thông qua Phá Giới Truyền Tống Trận. Nói cách khác, các ngươi chỉ có thể tự mình đi tới Âm Ảnh Ma giới tìm kiếm món bảo vật này mà thôi."
Lão thoáng dừng lại một chút, lại lấy ra bốn phần tài liệu, lần lượt đưa cho mọi người: "Đây là Tinh Thần Sa, Long Mạch Thạch và Thiên Cương Thần Mộc, mỗi người hai phần. Những tài liệu này đều là vật phụ trợ để bày trận, thiếu một thứ cũng không được." Đến đây, Tấn Vân Tử chậm rãi đứng dậy, dùng ánh mắt sáng như đuốc nhìn thẳng vào năm người trước mặt, lão cất giọng với âm điệu theo một tia kiên định không cho phép nghi ngờ: "Sau khi đến Âm Ảnh Ma giới, các ngươi có thể lựa chọn hợp tác, cũng có thể lựa chọn hành động đơn độc. Nhưng có một điều, các ngươi cần phải ghi nhớ trong lòng, chỉ khi thành công xây dựng được Phá Giới Truyên Tống Trận, các ngươi mới có thể trở vê Chư Thiên Tiên Minh
Lời nói này vừa dứt, bầu không khí bên trong chiếc lều vải trực tiếp rơi vào một thoáng trâm mặc ngắn ngủi. Lý Thủy Đạo có thể cảm nhận được một luồng khí tức lạnh lẽo và khẩn trương tràn ngập trong không khí.
Hắn hít sâu một hơi, muốn bình ổn lại chút chấn động trong lòng, đồng thời cũng đang yên lặng suy nghĩ về cuộc khiêu chiến sắp đến.
Lúc này, Vương Tuyền Minh vẫn luôn tram mặc không nói gì, lại đột nhiên mở miệng: "Tấn Vân Tử tiên bối, trong Âm Ảnh Ma giới nguy hiểm trùng trùng, nghe đồn Âm Ảnh Chi Chủ vô cùng mạnh mẽ, có thể sánh ngang với tu sĩ Đại Thừa kỳ, có phải chúng ta nên lên kế hoạch chỉ tiết trước khi xuất phát hay không?”
Tấn Vân Tử khẽ lắc đầu: "Không có bất kỳ kế hoạch nào cả, chỉ có thể tùy cơ ứng biến mà thôi."
Nói xong, lão lại chậm rãi lấy ra năm viên bảo ngọc từ trong tay áo, mỗi viên đều tản ra một mảnh quang mang nhàn nhạt, tựa như ngôi sao rơi xuống thế gian.
"Đây là năm viên bảo ngọc truyền âm, sau khi các ngươi đến Âm Ảnh Ma giới, có thể thông qua chúng nó để liên hệ với nhau, xác nhận an nguy của nhau."
Tấn Vân Tử vừa nói, vừa đưa bảo ngọc cho mọi người.
Lý Thủy Đạo nhận lấy bảo ngọc, chỉ thấy thứ này óng ánh trong suốt, dường như bên trong có một mảnh lưu quang lung linh tràn đầy màu sắc, khiến người ta nhìn mà thỏa mãn vô cùng.
"Tấn Vân Tử tiền bối, nếu Âm Ảnh Chi Chủ bắt được một người trong số chúng ta, hắn có thể thuận theo viên bảo ngọc này tìm được những người khác hay không?" Đột nhiên Lý Thủy Đạo lên tiếng hỏi.
Tấn Vân Tử nghe vậy, thoáng trâm mặc một lát, dường như đang cân nhắc lợi hại, sau đó mới chậm rãi mở miệng, trong thanh âm có mang theo một tia nghiêm túc: "Đúng là chúng ta hoàn toàn không biết gì về thần thông của Âm Ảnh Chi Chủ cả. Bởi vậy, cũng có khả năng hắn có thể thông qua một loại thủ đoạn nào đó để truy tung được tín hiệu của bảo ngọc, từ đó tìm được các ngươi. Nếu các ngươi có băn khoăn đối với điều này, có thể lựa chọn vứt bỏ bảo ngọc."
Trong lòng Lý Thủy Đạo thoáng rùng mình. Hắn hiểu rõ, lời nói của Lam Vân Tử tuyệt đối không phải là cố tình bắn tiếng đe dọa.
Âm Ảnh Ma giới kia nguy hiểm trùng điệp, bất cứ sơ sẩy nào cũng có thể dẫn đến hậu quả mang tính tai nạn. Hắn lại đưa mắt nhìn về phía bốn người khác, chỉ thấy trên mặt bọn họ cũng lộ vẻ nặng nề.
Lúc này, Vương Tuyền Minh lại mở miệng hỏi: "Tấn Vân Tử tiền bối, sau khi năm người chúng ta tiến vào Âm Ảnh Ma Giới, không biết có người liên lạc ở nơi đó hay không? Lỡ như gặp phải phiền phức, chúng ta cũng có thể tới tìm bọn họ hỗ trợ."