Chương 1138: Cây Gail
Chương 1138: Cây GailChương 1138: Cây Gail
Chuong 1138: Cay Gail
Lý Thủy Đạo trốn vào trong bóng tối dày nặng của Âm Ảnh Ma Giới, địa hình bốn phía rắc rối phức tạp, hệt như vô số khe núi đan xen chằng chit vào nhau, có cảm giác đây chính là một cái mê cung rộng lớn.
Những loại thực vật ở nơi này càng thêm quỷ dị, gai mọc thành bụi, giống như vô số xúc tu của ác ma, khiến người ta không rét mà run.
Mà toàn bộ Âm Ảnh Ma Giới này chỉ có duy nhất một nguồn sáng, đó chính là thứ ánh sáng âm u thỉnh thoảng mới lóe lên kia, khiến cho nơi này giống hệt một mảnh thê lương trong tĩnh mịch.
Ngay khi Lý Thủy Đạo đang cẩn thận từng li từng tí xuyên qua bóng tối, đột nhiên miếng bảo ngọc trên tay hắn lại sáng lên, có một tin tức lặng yên truyền tới. Thần thức của Vương Tuyền Minh hóa thành âm thanh truyền vào trong tai, mang theo vẻ nghiêm trọng: "Các vị đạo hữu, Âm Ảnh Ma Giới này đúng là danh bất hư truyền, tối tắm đến cực điểm. Nghe đồn thính lực của Âm Ảnh Ma tộc cực mạnh, sợ rằng chúng ta nói chuyện sẽ đưa tới phiền toái không cần thiết. Chi bằng hãy dùng miếng bảo ngọc này để liên hệ, tránh đả thảo kinh xà."
Giọng nói của Trần Sùng Nguyệt cũng vang lên ngay sau đó, còn mang theo một chút trêu chọc: "Cũng không biết nơi này có phường thị hay không, nếu có thể mua được Hư Không Thạch thì tốt rồi."
Kim Điệp Tiên Tử khinh thường hừ lạnh một tiếng: "Ma giới chó má này, ngay cả bóng người cũng không có, ngươi còn đòi phường thị? Đúng là ý nghĩ hão huyền!"
Trân Sùng Nguyệt bị nàng làm cho nghẹn họng, có chút lúng túng, rồi lại không cam lòng yếu thế, lập tức lên tiếng phản bác: "Vậy ngươi nói xem phải làm sao bây giờ? Cũng không thể cứ chờ ở chỗ này được?"
Lúc này, giọng nói của Phàm Thánh Pháp Vương vang lên với vẻ bình tĩnh: "Theo ta thấy, không bằng chúng ta cứ bắt một tên Ma tộc khoảng nhất, nhị giai trước, lại sưu hồn tìm hiểu tình huống nơi này một phen rồi mới hành động sẽ hợp lý hơn. Làm như vậy, chúng ta mới có thể dễ dàng tìm được Hư Không Thạch."
Vương Tuyền Minh đồng ý: "Cách này rất tốt. Sưu hồn nhận được tin tức gì thì nhớ chia sẻ với mọi người, chúng ta cùng tiến cùng lui."
Phàm Thánh Pháp Vương thản nhiên nói: "Tất nhiên rôi. Chúng ta đã cùng nhau tới đây thì nên giúp đỡ lẫn nhau để cùng giải quyết khó khăn."
Lý Thủy Đạo nghe mọi người nói chuyện, trong lòng chỉ hiện lên một suy nghĩ, đó chính là phải mau chóng rời xa đám ngu xuẩn này. ...
Âm Ảnh Ma Giới.
Không có mặt trăng mặt trời, không có ánh sao, tất cả đều bị bóng tối nuốt chửng, thậm chí còn không thể cảm nhận được thời gian đang trôi qua.
Không biết đã qua bao lâu, Lý Thủy Đạo mới đặt chân đến một tòa sơn cốc đầy bụi gai rậm rạp. Nơi đây có linh khí lượn lờ, hoàn toàn khác biệt với khu vực bình thường.
Bởi vì không cần biết là nơi nào, thì không phải tất cả mọi khu vực đều sẽ có linh mạch. Nơi đây linh khí dạt dào, đương nhiên là sẽ có rất nhiều Ảnh Ma đang ẩn náu.
Đột nhiên, một hồi tạp âm chói tai vang lên, trực tiếp phá tan sự yên lặng của sơn cốc, một đám Ảnh Ma lần theo âm thanh tìm đến. Thân hình chúng lơ lửng trên không trung, giống như một con u linh xuyên qua từng bụi gai rậm rạp.
Ngay sau đó, một màn sáng màu xanh nước biển chợt dâng lên, bao phủ đám Ảnh Ma này vào trong đó. Dưới sự điều khiển của Lý Thủy Đạo, Bích Hải Tuyệt Đào Đại Trận lần lượt chém giết từng con Ảnh Ma một. Sau khi những con Ảnh Ma này đều bị giết chết, tất cả thi thể của chúng đều được thu vào Hư cảnh, màn sáng tiêu tán, toàn bộ sơn cốc lại trở về với sự yên tĩnh như thường.
Lý Thủy Đạo bay vào trong rừng cây gai, cẩn thận quan sát những cây gai mọc thành bụi kia. Loại cây gai này mọc khắp Âm Ảnh Ma Giới, nhưng những cây ở nơi này lại kết thành mấy trái màu vàng óng ánh, tỏa ra mùi thơm mê người.
Hắn nhẹ nhàng hái một trái xuống, bỏ vào trong miệng nhấm nháp. Ngay sau đó, một luồng năng lượng có thể ăn mòn hắc ám cực kỳ nồng đậm, lập tức tràn ra từ khóe miệng.
Đối với nhân loại, nó là một loại quả kịch độc, nhưng bản thân Lý Thủy Đạo vốn tinh thông độc thuật, cho nên loại độc này không tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với hắn.
Trong lòng Lý Thủy Đạo đang suy tư về sự huyền bí của Âm Ảnh Ma Giới, hắn biết rõ, chỉ khi mình nắm giữ được quy luật vận hành tầng dưới chót của thế giới, mới có thể đặt chân ở mảnh đất hỗn loạn này.
Hắn nhắm mát lại, cẩn thận cảm thụ luồng linh khí lưu động và khí tức của đám Ảnh Ma xung quanh.
Sau khi suy tư thật lâu, Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng vung bàn tay lên, một con bạch tuộc nhất giai bỗng dưng xuất hiện. Con bạch tuộc này đến từ vùng biển sâu trong Hư cảnh, sau khi rời khỏi sự nuôi dưỡng của nước, thân thể nó có hơi khô quắt lại, nhưng đôi mắt kia lại lộ ra một tia sáng tràn đầy dã tính.
Bạch tuộc vừa xuất hiện, tựa như rừng gai xung quanh vừa được rót vào một luồng sức sống mới. Chúng nó điên cuồng vươn dài đống xúc tu trên thân thể mình, giống như một đàn dã thú đói khát ngửi thấy hơi thở của con mồi. Những sợi xúc tu kia nhanh chóng quấn quanh lấy, bao vây con bạch tuộc kia lại, giống như muốn cắn nuốt nó đến khi hoàn toàn biến mất mới thôi.
Bạch tuộc giấy giụa trong bụi gai nhưng không làm nên chuyện gì. Thân thể nó dần bị phân giải, máu thịt và pháp lực bị rừng gai hấp thu.
Mà thứ trái cây vốn rất đỗi bình thường kia được bạch tuộc tẩm bổ, đã nhanh chóng biến lớn, mặt ngoài xuất hiện những đường vân màu đen, dường như đang ẩn chứa sức mạnh hắc ám vô tận bên trong.
Lý Thủy Đạo nhìn cảnh tượng này từ đầu tới cuối, không hề chớp mắt, trong lòng hắn dâng lên một loại cảm giác hưng phấn khó hiểu. Hắn lại triệu hồi một con bạch tuộc từ trong Hư cảnh ra, lặp lại các bước đi trước đó.
Rừng gai giống như bị nghiện, chúng điên cuồng cắn nuốt máu thịt và pháp lực của con bạch tuộc này.
Sau mấy lần cho ăn, trái cây trên cây gai đã phát triển thành kích thước cực lớn. Dường như chúng nó tự có sinh mệnh của chính mình, lại bắt đầu khe khẽ rung động. Đột nhiên, một luồng sáng màu đen từ trong trái cây bắn ra, vài con Ảnh Ma được ấp nở từ đó.