Chương 1142: Vô Lượng Quang Rửa Tội!
Chương 1142: Vô Lượng Quang Rửa Tội!Chương 1142: Vô Lượng Quang Rửa Tội!
Chương 1142: Vô Lượng Quang Rửa Tội!
Chư Thiên Vạn Giới vẫn luôn phái người đi thăm dò khắp mọi nơi, chỉ cần xác nhận kẻ địch nhỏ yếu, bọn họ sẽ nhanh chóng xuất quân đi thôn tính, đây là pháp tắc sinh tôn của ngàn vạn sinh linh bên trong Chư Thiên Vạn Giới.
Âm Ảnh Chi Chủ có thực lực kinh người, nếu Âm Ảnh Ma Giới không có tài nguyên gì khiến Tiên Minh để ý, thì về sau, chỉ cần là địa phương có bóng dáng Âm Ảnh Chi Chủ, Tiên Minh sẽ kính nhi viễn chị, nhưng nếu phát hiện ra loại tài nguyên khiến Tiên Minh động lòng, thì tất nhiên, bọn họ sẽ phải nghĩ biện pháp khác để đoạt được.
Đúng là thủ đoạn và tài nguyên có thể điều động trong tay Tiên Minh nhiều như biển khói mênh mông, thế nhưng Chư Thiên Vạn Giới cũng bao la vô tận.
Tấn Vân Tử cần phải nhanh chóng báo cáo tình huống này cho cao tầng của Tiên Minh, để bọn họ đưa ra quyết sách.
Làm như vậy, mới có thể nỗ lực hết sức nhằm giảm thiểu tổn thất, bảo hộ lợi ích của Tiên Minh.
Về phần năm người Vương Tuyền Minh, Trân Sùng Nguyệt, ngay từ đầu bọn họ đã đi để chịu chết rồi.
Âm Ảnh Ma giới là một lĩnh vực u ám, giống như phế tích cổ xưa bị năm tháng ăn mòn, khắp nơi lộ ra khí tức mục nát và điêu linh.
Trong bóng tối vô tận này, lại có một bóng dáng giống như được ngàn vạn cái bóng chồng chất lên nhau, đó là một con Âm Ảnh Ma Vương tứ giai.
Gã đứng trên một đỉnh núi cao ngất, lặng lẽ quan sát chúng sinh bên dưới. Đôi mắt có màu đỏ đậm như máu, thân thể sâu thắm như đêm đen.
Mà bên cạnh gã, lại có một con Ảnh Ma với thân hình khổng lồ đang quỳ rạp dưới đất, toàn thân tản ra ma khí âm u.
Đứng trước hai tồn tại này, dường như cả không khí xung quanh cũng trở nên run rẩy.
Âm Ảnh Ma Vương chậm rãi mở miệng, giọng nói trầm thấp mà uy nghiêm: "Phi Ảnh, mặc dù ngươi có thiên phú dị bẩm, pháp lực vượt xa đồng tộc, nhưng sức mạnh của ngươi vẫn rất hỗn tạp. Âm Ảnh chỉ lực trên người ngươi vẫn chưa đạt đến cảnh giới tinh khiết chân chính, ngược lại còn bị bóng tối vô tận bao phủ. Ngươi có biết làm sao để thuần hóa lực lượng của ngươi hay không?"
Phi Ảnh ngẩng đầu, trong đôi mắt đỏ ngầu lóe ra một tia khát vọng và mờ mịt. Nó trầm giọng gào lên: "Đại vương, ta không biết làm cách nào để thuần hóa được Âm Ảnh chỉ lực."
Âm Ảnh Ma Vương khế gật đầu, ngón tay nhẹ nhàng vung lên, sau lưng lập tức hiện ra một cánh cửa rất lớn màu đen. Cánh cửa kia giống như một cái hố đen sâu thẳm, có thể cắn nuốt tất cả ánh sáng xung quanh. Âm Ảnh Ma Vương chỉ vào hố đen kia và nói: "Đây chính là Quang Chi Thần Điện của Âm Ảnh giới, trong đó ẩn chứa ánh sáng vô tận. Chỉ khi thông qua lễ rửa tội của ánh sáng, ngươi mới có thể thuần hóa được Âm Ảnh chỉ lực trong người mình, mới có thể nắm giữ được sức mạnh chân chính."
Sau khi nghe vậy, một tia kiên định lập tức lóe lên trong mắt Phi Ảnh. Nó đứng lên, thân thể cao lớn trong bóng tối càng thêm uy vũ. Nó hít sâu một hơi, dường như muốn hút hết bóng tối xung quanh vào trong cơ thể, sau đó dứt khoát kiên quyết bước về phía hố đen kia.
Cánh cửa đá nguy nga của Quang Chi Thần Điện cũng chậm rãi khép kín.
Đối với hình thể khổng lồ như núi cao của Phi Ảnh, Quang Chi Thần Điện cũng chỉ là một cái hộp đá bịt kín mà thôi.
Trong hộp đá không có chút ánh sáng nào, hoàn toàn là một không gian giam cầm.
Đột nhiên, một luông sáng chói mắt phát ra, luông sáng đó rực rỡ như được hội tụ từ ngàn vạn ngôi sao, nó không ngừng tỏa ra uy lực vô lượng.
Phi Ảnh chưa từng trông thấy thứ ánh sáng màu trắng đỏ nào như vậy, dường như luồng sáng đó có sức mạnh đủ để xuyên thấu tất cả, thậm chí nó còn có thể lần lượt hóa giải từng tia sức mạnh hắc ám trong cơ thể nó, mãi cho tới khi hoàn toàn xuyên thấu nó mới thôi.
Đứng dưới luông hào quang này, có thể trông thấy rõ ràng bóng người đang được bao bọc trong cơ thể Phi Ảnh chính là Lý Thủy Đạo.
Đối với Phi Ảnh, thân thể Lý Thủy Đạo giống như trái tim trực tiếp sinh trưởng ở lồng ngực của nó.
Dưới sự chiếu rọi của Vô Lượng Quang, da lông Phi Ảnh lập tức bị thiêu cháy, máu thịt cũng nhanh chóng bốc hơi, xương cốt, gai xương của nó dần dần bị hòa tan, hóa thành một bóng ma trong suốt, bám vào trên người Lý Thủy Đạo một cách tự nhiên.
Khi Vô Lượng Quang dần dần tiêu tán, Lý Thủy Đạo lẳng lặng đứng ở vị trí trung tâm của thạch điện khổng lồ, giống như vừa trải qua lễ rửa tội.
Thậm chí dưới ảnh hưởng của Vô Lượng Quang, chiếc áo choàng bóng ma trên người hắn cũng bị thiêu cháy hoàn toàn, nhưng thân thể máu thịt của hắn lại không chịu một chút thương tổn nào, thậm chí bộ áo bào màu xanh hắn đang mặc trên người cũng không hề xảy ra một chút biến hóa nào.
Chỉ có Phi Ảnh tam giai đỉnh phong là biến mất, thân hình vốn có của nó đã tiêu tán hoàn toàn trong ánh sáng, thay vào đó là một cái bóng trong suốt.
Lúc này, bóng ma kia đã bị Lý Thủy Đạo giãm ở dưới chân, ngoan ngoãn phục tùng.
Nó vốn là "đồng tham" của Lý Thủy Đạo, cho nên chuyện hắn thuần phục được nó cũng chỉ là chuyện đương nhiên thôi.
Trong mắt Lý Thủy Đạo lộ vẻ do dự, hắn không ngờ bản thân mình ẩn giấu đủ kiểu đến cuối cùng vẫn hiện ra chân thân, cũng may ở bên trong Quang Chi Thần Điện này không có người khác.
Hắn nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, giống như đang cộng hưởng với linh khí trong thiên địa.
Theo nhịp hô hấp của hắn, dường như cái bóng mờ kia đã cảm nhận được sự triệu hoán của chủ nhân, nó chậm rãi ngọ nguậy giống một con linh xà màu đen, lặng yên bò lên trên thân thể Lý Thủy Đạo. Mỗi một tấc da thịt, mỗi một khí tức, đều như hòa làm một thể với cái bóng mờ này, tuy hai mà một.
Khi bóng đen hoàn toàn bao trùm lấy thân thể Lý Thủy Đạo, khí chất của hắn lập tức xảy ra sự biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Giờ phút này, thân thể vốn bình thường không có gì lạ của hắn, lại được một tầng sức mạnh thần bí bao phủ, không ngừng tản ra một loại uy thế khiến lòng người sợ hãi.