Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1170 - Chương 1170: Nhiệm Vụ Truyền Bá Tín Ngưỡng!

Chương 1170: Nhiệm Vụ Truyền Bá Tín Ngưỡng! Chương 1170: Nhiệm Vụ Truyền Bá Tín Ngưỡng!Chương 1170: Nhiệm Vụ Truyền Bá Tín Ngưỡng!

Chương 1170: Nhiệm Vụ Truyền Bá Tin Ngưỡng!

Đúng vào lúc này, một tiếng rống giận rung trời, kinh thiên động địa vang lên, chỉ thấy một con Lam Giao cực lớn xuất hiện từ trong biển rộng, trên người yêu khí ngút trời.

Bộ lân giáp trên người Lam Giao không ngừng lóe ra một mảnh quang mang xanh thăm thẳm, thân hình to lớn tựa như có thể che khuất bâu trời.

Hai mắt gã giống như hai ngọn lửa đang thiêu đốt, bắn ra ánh sáng sắc bén, ép thẳng về phía ba nàng.

Yêu vật này chính là Hải Giao Vương Ngao Liệt, gã mở cái miệng to như chậu máu của mình ra, để lộ hàm răng nanh sắc nhọn, điên cuồng phát ra một tiếng gầm đầy giận dữ, thanh âm chấn động làm nước biển cuộn trào không thôi.

Gã lại dùng cái đuôi khổng lồ của mình, tạo thành một cơn sóng lớn, vọt thẳng về phía ba nàng.

Đối mặt với cơn sóng lớn kia ập tới, ba nàng không hề sợ hãi, bọn họ lập tức phân tách nhau ra, thi triển thần thông.

Thân hình Tử Yên khẽ động rồi biến mất tại chỗ. Ngay sau đó, nàng đã xuất hiện ở sau lưng Ngao Liệt, trong bàn tay nàng ngưng tụ ra một vùng năng lượng u ám, mạnh mẽ đánh vào lưng gã.

Nhưng có vẻ như Ngao Liệt đã sớm phát hiện ra điều này, gã đột ngột quay người, phun ra một ngọn lửa nóng bỏng, va chạm với công kích của Tử Yên, bộc phát ra một mảnh dao động năng lượng kinh người.

Mặc Thường lại hóa thành một cái bóng đen, lặng lẽ vòng qua bên cạnh Ngao Liệt. Hai tay nàng kết ấn, từng luồng Âm Ảnh Chi Lực giống như con rắn quấn quanh đến, mang theo ý định muốn trói buộc hành động của Ngao Liệt.

Nhưng bộ lân giáp của Ngao Liệt vô cùng cứng rắn, Âm Ảnh Chi Lực cũng không thể xuyên thấu được, ngược lại còn bị yêu khí cường đại của gã đánh tan.

Thanh Minh ngưng tụ ra vô số lưỡi dao Âm Ảnh, trút xuống phía dưới như là mưa to. Nhưng Ngao Liệt lại ngửa mặt lên trời thét dài, ánh sáng màu xanh rực sáng quanh thân gã, tạo thành một tấm màn sáng trực tiếp ngăn cản toàn bộ lưỡi dao Âm Ảnh kia.

Sau một phen giao thủ, Ngao Liệt thấy thế công của ba nàng rất sắc bén, hoàn toàn không kém gì mình, mới mở miệng, gầm nhẹ một tiếng: "Dừng tay!"

Âm thanh của Ngao Liệt vang lên bên tai ba nữ nhân, đôi mắt gã lóe lên một tia sáng xanh thẳm, nhìn thẳng vào ba người: "Ta tên là Ngao Liệt, tồn tại cai quản vùng biển này. Các ngươi là ai? Vì sao lại xông vào lãnh địa của ta?"

Thanh Minh thấy thế, vội vàng tiến lên một bước, chắp tay thi lễ nói: "Ngao Liệt đạo hữu, chúng ta không hề có ác ý. Tại hạ Thanh Minh, hai vị này là bạn tốt của ta, Tử Yên và Mặc Thường. Chúng ta đều là tán tu, chúng ta du lịch đến đây, chỉ vì muốn tìm kiếm Nhân tộc, tuyệt không có ý gì khác."

Tử Yên cũng bổ sung: "Chúng ta thật sự chỉ đi ngang qua đây, không hề có ý mạo phạm."

Mặc Thường cũng gật đầu phụ họa: "Đúng là ba tỷ muội chúng ta đang đi tìm kiếm Nhân tộc, chỉ vì mục đích truyền bá đạo thống mà thôi."

Ngao Liệt nghe xong lời giải thích của ba nữ, trong mắt ánh lên vẻ suy tư. Hồi lâu sau, gã mới chậm rãi mở miệng: "Đúng là vùng hải vực ta đang cai quản có tồn tại tung tích của Nhân tộc. Bọn họ đang ở tại một nơi tên là Bồ Đề Đảo." Thanh Minh nghe nói đảo nhỏ kia có Nhân tộc cư trú thì mừng rỡ vô cùng, nàng vội vàng hỏi: "Ngao tiền bối, không biết Bồ Đề Đảo này ở phương nào? Chúng ta nên tới đó như thế nào?"

Ngao Liệt đưa mắt nhìn vê phương xa, tựa như đang nhớ lại phương hướng của Bồ Đề Đảo, sau đó mới trâm giọng nói: "Để ta dẫn các ngươi đến Bồ Đề Đảo. Nhưng đảo chủ mới của Bồ Đề Đảo tên là Lý Thủy Đạo kia có thực lực không tâm thường, ba người các ngươi liên thủ lại cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn đâu."

Thanh Minh nghe vậy, thản nhiên nói: "Ngao đạo hữu cứ yên tâm. Chúng ta vốn không có ý định giao thủ với đảo chủ. Mục đích chuyến đi này của chúng ta chỉ là tìm kiếm Nhân tộc, hy vọng đảo chủ có thể tặng cho chúng ta một ít phàm nhân, để chúng ta có thể truyền thụ đạo pháp là đủ rồi."

Ngao Liệt nghe xong thì gật đầu: "Các ngươi có thể hiểu rõ lí lẽ như thế, đúng là khó được. Nhưng nếu Lý Thủy Đạo kia cứ khăng khăng cố chấp với ý kiến của mình, không muốn tặng phàm nhân cho các ngươi, các ngươi nên làm thế nào cho phải?"

Thanh Minh nghe vậy lại cau mày, trên mặt lộ ra vài phần lo lắng. Nàng trâm ngâm một lát mới chậm rãi mở miệng: "Ngao đạo hữu, không biết ngoại trừ Bồ Đề Đảo, còn nơi nào có thể tìm được phàm nhân hay không?”

Ngao Liệt lắc đầu, thở dài nói: "Không còn nữa. Trong hải vực này, Nhân tộc đã sớm tàn lụi rồi, chỉ có một ít phàm nhân còn sót lại mà thôi."

Ba nàng lập tức rơi vào im lặng, bầu không khí trở nên khá nặng nề. Mặc Thường khẽ cắn môi dưới, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Ngao Liệt, nói: "Nếu không thể nói đạo lý, tỷ muội chúng ta vẫn biết được một chút pháp thuật."

Ngao Liệt nghe vậy lập tức bật cười ha hả, thanh âm cuồn cuộn như sóng biển: "Ha ha ha ha... Được! Các ngươi đã có quyết tâm này, vậy ta sẽ đi cùng các ngươi một chuyến. Đến lúc đó, nếu Lý Thủy Đạo kia thật sự không muốn tặng phàm nhân cho các ngươi, chúng ta sẽ cùng nhau liên thủ đối phó hắn!"

Gã vừa dứt lời, ba nàng kia lập tức chấn động tinh thần, trong mắt hiện lên vẻ cảm kích. Các nàng biết, có Ngao Liệt trợ giúp, coi như chuyến đi này của mình sẽ có thêm vài phần chiến thắng.

Bồ Đề Đảo nằm trong một mảnh biển rộng mênh mông, giống như một viên minh châu xanh biếc khảm nạm trên mặt biển sóng biếc dập dờn.

Ba người Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường từ phương xa bay tới, đã trông thấy một đám phàm nhân đang vất vả cần cù cày cấy, từng mảnh ruộng đồng lúa thóc vàng ươm, khói bếp lượn lờ, một cảnh tượng yên tĩnh tường hòa trực tiếp hiển hiện trên hòn đảo trước mắt.

Ba người hóa thành ba luồng độn quang, lặng yên tiếp cận hòn đảo, nếu có thể lặng yên không một tiếng động mang đi một nhóm phàm nhân, vậy thì không cần phải thương lượng cùng Bồ Đề đảo chủ này rồi.

Ở thời điểm ba người các nàng dần dần tới gần hòn đảo kia, đột nhiên một mảnh Phật quang trang trọng lại từ trên đảo phóng thẳng lên cao, kim quang xán lạn, đó là Phật quang khoáng đạt, mạnh mẽ khôn cùng.

Bên trong Phật quang còn có tiếng Phạn âm cao độ, hiển nhiên trên đảo có người đã dùng đại thần thông phát hiện ra các nàng đang tiếp cận.
Bình Luận (0)
Comment