Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1173 - Chương 1173: Tế Tự!

Chương 1173: Tế Tự! Chương 1173: Tế Tự!Chương 1173: Tế Tự!

Chương 1173: Tế Tự!

Lục Anh Thú vốn là yêu thú tứ giai cường đại, thực lực sâu không lường được. Nó vừa xuất hiện, đã trực tiếp phát động những đòn công kích mãnh liệt về phía ba người.

Trong lúc nhất thời, nước biển cuồn cuộn, sóng lớn phun trào, có cảm giác con yêu thú kia đang muốn thôn phệ cả ba nàng vào trong bụng.

Nhưng ba nàng không sợ chút nào, lập tức liên thủ phản kích lại.

Cả ba đều dốc sức thi triển ra những loại pháp thuật cường đại, triển khai chiến đấu kịch liệt với Lục Anh Thú.

Trong lúc nhất thời, hào quang lóe sáng trong biển sâu, âm thanh pháp bảo va chạm, tiếng pháp thuật nổ vang liên tiếp truyên ra.

Trải qua một phen kịch chiến, Lục Anh Thú không địch lại đã vội vàng thoát đi, ba nàng Thanh Minh thuận tay bắt được ba con nhị giai yêu thú xà cừ ở dưới đáy biển.

Tế tự ba con yêu thú này là đủ để kết nối với Âm Ảnh Chi Chủ rồi. ...

Hắc đảo.

Thanh Minh cởi chiếc váy cỏ trên người xuống, thân thể trần trụi lập tức bị vô số cái bóng bao trùm. Nàng đứng trên tòa tế đàn đã được sửa chữa, chung quanh có những tia u quang nhàn nhạt vờn quanh.

Ánh mắt nàng lóe lên vẻ thâm thúy, giống như có thể xuyên thấu hư không vô tận, nhìn thẳng đến Vạn Giới Thâm Uyên.

Mặc Thường và Tử Yên cung kính đứng một bên, chờ đợi mệnh lệnh của Thanh Minh.

Các nàng biết, đây là thời khắc mấu chốt để kết nối với Âm Ảnh Chi Chủ, không thể có chút sai lầm nào.

Thanh Minh hít sâu một hơi, bắt đầu tụng niệm một đoạn chú ngữ cổ xưa. Theo âm thanh chú ngữ vang lên, sinh mệnh lực của ba con yêu thú xà cừ trên tế đàn đã nhanh chóng bị rút ra triệt để, hóa thành một luồng hào quang màu đỏ như máu, quanh quẩn khắp tế đàn, từ từ đánh thức một luồng lực lượng thần bí bên trong.

Đột nhiên, mảnh hư không phía trên tế đàn bắt đầu vặn vẹo, một luồng khí tức cường đại hiển lộ ra từ trong đó.

Mấy nàng Thanh Minh biết, đây là điềm báo cho thấy Âm Ảnh Chi Chủ đã phủ xuống nơi này.

"Âm Ảnh Chi Chủ, chúng ta ở đây hiến tế, thỉnh cầu ngài coi trọng." Thanh Minh cung kính nói.

Khí tức vừa hình thành trong hư không kia càng thêm mãnh liệt, phảng phất như có một đôi mắt thật lớn đang chăm chú nhìn vào các nàng. Đột nhiên, một thanh âm trầm thấp mà uy nghiêm vang lên bên tai: "Các ngươi gặp phải phiền toái sao?"

Thanh Minh không dám giấu giếm, đã nhanh chóng bẩm báo chỉ tiết mọi tình huống ở nơi đây cho đối phương: "Đúng là ở gần Hắc đảo này có Nhân tộc sinh sống, nhưng thực lực của chúng ta không đủ, không thể trao đổi với đối phương."

Âm Ảnh Chi Chủ thoáng tram mặc một lát, mới lên tiếng nói: "Chỉ cần các ngươi hiến tế một con yêu thú tứ giai, ta sẽ có thể gia tăng thực lực cho các ngươi lên tới ngũ giai Ma Tôn cảnh, đến lúc đó, ba người các ngươi liên thủ, đã đủ để để trấn áp tất cả rồi." Mấy nàng Thanh Minh nghe vậy đều mừng rỡ không thôi, bọn họ vội vàng tạ ơn chủ nhân của mình. Các nàng biết rõ, đây là cơ duyên to lớn mà Âm Ảnh Chi Chủ ban xuống cho các nàng, các nàng nhất định phải nắm chắc lấy nó.

Sau khi Âm Ảnh chỉ chủ rời đi, ánh sáng trên tế đàn dần dần tiêu tán.

Thanh Minh lẳng lặng đứng bên tế đàn, ánh mắt thâm thúy, tựa như đang suy tư về con đường tương lai của mình. Sự trầm mặc của nàng khiến bầu không khí xung quanh thoáng trở nên nặng nề hơn hẳn.

Tử Yên nhẹ nhàng tiến lên, nhẹ giọng hỏi: "Tỷ tỷ, tỷ muội chúng ta liên thủ muốn giết chết một con yêu thú tứ giai cũng không phải chuyện gì quá mức khó khăn, nhưng muốn bắt sống, lại là điều không thể."

Mặc Thường cũng nhíu mày tram tư, nàng đang hồi tưởng lại tình cảnh ba người giao thủ với con Lục Anh Thú dưới đáy biển sâu vừa rồi. Đến tận bây giờ, đạo pháp hệ thủy cường đại và uy lực mạnh mẽ của những món pháp bảo kia vẫn làm nàng sợ hãi trong lòng.

Sau khi tram mặc thật lâu, Thanh Minh mới chậm rãi mở miệng nói: "Bắt sống yêu thú tứ giai đúng là khó như lên trời, nhưng nếu có thể dụ dỗ Ngao đạo hữu tự mình đi tới hiến tế, đương nhiên là chúng ta cũng không cần phải động thủ nữa.”

Tử Yên và Mặc Thường nghe xong, trong mắt đều hiện lên một tia quang mang.

"Ý của tỷ tỷ là lừa gạt?" Tử Yên nhẹ che cái miệng nhỏ nhắn, nói.

Thanh Minh gật đầu. ...

Trên biển xanh, những con sóng nhẹ nhàng lay động.

Có ba nữ tử mặc váy cỏ xanh biếc đang bay lơ lửng trên mặt biển, tà váy khẽ bay theo gió, khuôn mặt thanh lệ, bắp đùi trắng nõn thon dài.

Thanh Minh có vóc người cao gay mái tóc dài, đen như mực, nàng cất giọng mềm mại nhưng tràn ngập lực lượng: "Ngao Liệt huynh, chỉ cần ngươi nguyện ý bước vào tế đàn do chúng ta dựng lên, giao lưu cùng Âm Ảnh Chi Chủ một chút, là có thể nhận được lực lượng cường đại nhất trong thiên địa, trực tiếp nhảy vọt lên trở thành cường giả ngũ giai, uy chấn tứ hải."

Nụ cười của Tử Yên có vẻ cực kỳ dịu dàng, nàng lại nhẹ giọng bổ sung: "Ngao Liệt huynh, Âm Ảnh Chi Chủ chính là tồn tại thần bí khó lường trên thế gian, nếu ngài nguyện ban cho ngươi lực lượng, thì thứ ngươi nhận được chính là lực lượng vô cùng vô tận.

Mặc Thường lạnh nhạt nói: "Ngao Liệt huynh, ba người chúng ta đều thành tâm thành ý, ngươi nhất định phải tin tưởng chúng ta."

Chỉ thấy ngay dưới mặt biển, có một con giao long to lớn đang chậm rãi bơi ra. Gã chính là Hải Giao Vương Ngao Liệt, với thân thể khổng lồ, lớp vảy trên người không ngừng lóe lên hàn quang, trong mắt càng lộ ra vẻ cảnh giác và kiên định.

Ngao Liệt trâm giọng nói: "Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo. Ngao Liệt ta tuy không phải kẻ thông minh tuyệt đỉnh, nhưng cũng không đến mức bị dăm ba câu nói của các ngươi mê hoặc. Ta đã quen tự do tự tại, không muốn có quan hệ gì với Âm Ảnh Chi Chủ. Sau này, ba người các ngươi đừng tới tìm ta nữal"

Nói xong, Ngao Liệt phát ra một tiếng long ngâm rung trời, thân thể uốn lượn, một lần nữa chui thẳng xuống dưới biển sâu, không thấy bóng dáng nữa.

Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường đưa mắt nhìn nhau, trên mặt lộ ra vẻ phức tạp. Ngao Liệt kia quá mức cảnh giác, không dễ lừa gạt, các nàng chỉ có thể tìm cách khác mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment