Chuong 1177: Lam Sao Nang Dam?
Chuong 1177: Lam Sao Nang Dam?Chuong 1177: Lam Sao Nang Dam?
Chương 1177: Làm Sao Nàng Dám?
Theo âm thanh ngâm xướng tế tự cùng với luồng năng lượng màu đen kia phun trào, toàn bộ Hắc đảo như bị một luông sức mạnh thần bí bao phủ.
Gió biển gào thét, sóng biển vỗ vào đá ngầm, giống như đang tấu vang khúc nhạc trang nghiêm cho nghi thức tế tự này.
Nhưng đúng vào lúc này, một luồng ý chí hùng hồn thâm thúy, lại đột nhiên giáng lâm ngay trong lòng đám người Thanh Minh. Phảng phất như luồng ý chí này đến từ nơi sâu thẳm bên trong Cửu U, nó kéo theo vô cùng vô tận âm lãnh và tịch mịch, làm trái tim người ta không tự chủ được, lập tức đập thật nhanh lên.
Sau khi luồng ý chí này buông xuống, mọi màu sắc trong thiên địa bắt đầu biến hóa kịch liệt.
Dưới ảnh hưởng của ý chí này, bầu trời vốn sáng ngời, lại chỉ trong nháy mắt đã chuyển thành màu đen như mực.
Có cảm giác thứ bóng tối kia cũng có sinh mệnh của mình, nó không ngừng lan tràn, liên tiếp khuếch trương, mãi cho đến khi bao phủ toàn bộ thế giới trong một vùng bóng tối thâm thúy.
Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường vội vàng quỳ rạp xuống trước tế đàn, quỳ rạp dưới chân bóng tối, vẻ mặt của các nàng vô cùng cung kính, trong miệng lẩm bẩm không ngừng: "Âm Ảnh Chi Chủ vĩ đại, xin hãy ban cho chúng ta lực lượng, để chúng ta quật khởi trong bóng tối, trở thành tôn tại không thể địch nổi."
Nhưng sức mạnh của Âm Ảnh Chi Chủ lại không rót vào thân thể các nàng như mong muốn, mà ngược lại, một loại cảm giác nguy cơ khó có thể diễn tả thành lời lập tức tràn ra trong lòng ba người bọn họ.
Các nàng lập tức cảnh giác ngẩng đầu lên, đưa mắt nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy một trăm lẻ tám tăng nhân đeo tượng Phật trên lưng đã sớm bao vây hòn đảo này rồi.
Bọn họ đang bay lơ lửng giữa không trung, giống như những ngôi sao trên bầu trời đêm, trên khuôn mặt của đám đều hiện ra một mảnh kim quang nhàn nhạt, nhưng lại không có chút cảm tình nào, giống như một bức tượng Phật mạ vàng.
Dao Tuyền Cẩn khoác trên người một bộ tăng bào màu vàng cực kỳ hoa quý, hệt như đang dát lên người một mảnh Phật quang, cũng đứng lơ lửng trên không trung.
Bộ tăng bào kia được thêu bằng tơ vàng sợi bạc vô cùng tỉnh tế tỉ mỉ, mỗi một chi tiết đều lóe lên ánh hào quang thần thánh mà trang nghiêm.
Trên vạt áo còn điểm xuyết đầy hoa sen và Phật châu tinh mỹ, theo động tác của nàng nhẹ nhàng lay động, tựa như đang có ngàn vạn Phật tử đồng thời thấp giọng tụng kinh.
Khuôn mặt của nàng thanh lệ tuyệt luân, phảng phất như một Thiên nữ hạ phàm, hàng chân mày như núi xa, đôi mắt long lanh ẩn tình như thu thủy, sống mũi cao thẳng, cánh môi hồng nhuận, hết thảy mọi thứ để lộ ra phong vận tuyệt mỹ vô song.
Đôi mắt của nàng thâm thúy mà sáng ngời, phảng phất như có thể nhìn thấu hết thảy mọi hư ảo giữa thế gian, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Bên dưới bộ tăng bào màu vàng rộng lớn là dáng người linh lung thướt tha.
Nàng bay lơ lửng giữa không trung, ngay bên dưới màn trời hắc ám của Âm Ảnh Chi Chủ, khiến cho bộ tăng bào màu vàng rạng ngời tỏa sáng trên người càng thêm chói mắt, càng khiến lòng người sinh ra kính sợ.
Khóe miệng của nàng khẽ nhếch, vẽ nên một nụ cười lạnh lẽo, hệt như dấu hiệu của một cơn bão khủng bố sắp kéo đến nơi này.
Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường nhìn chằm chằm vào Dao Tuyền Cẩn, trên mặt lộ vẻ kinh hãi vô cùng.
Các nàng biết Dao Tuyên Cẩn này đang có âm mưu, nhưng lại không ngờ đối phương dứt khoát lựa chọn thời điểm ra tay vào đúng khoảnh khắc này.
Dao Tuyền Cẩn nhẹ nhàng ném hạt U Quang Bồ Đề trong tay đi, U Quang Bồ Đề nhanh chóng hóa thành một bức tượng Phật Bồ Đề to lớn.
Phật thân hư vô lại tản ra một luồng khí tức trang nghiêm mà thần thánh.
Mỗi một huyệt vị trên người bức tượng Phật đều có một vị tăng nhân lóng lánh kim quang đang đứng. Có cảm giác bọn họ chính là người thủ hộ Phật môn, thủ hộ vị Thánh nữ Phật môn thần bí mà cường đại này.
Ba nữ nhân bên dưới đều trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm vào cảnh tượng vừa mới phát sinh, các nàng đều cảm nhận được một luồng lực lượng không gian giam cầm mãnh liệt, phảng phất như toàn bộ không gian đều bị phong tỏa lại rồi.
Các nàng cùng nhau quay đầu nhìn về phía tế đàn sau lưng, phía trên tế đàn vẫn còn hình chiếu của Âm Ảnh Chi Chũ vĩ đại.
Mục tiêu của nữ nhân này lại là Âm Ảnh Chi Chủ!
Làm sao nàng dám?
Nàng chỉ là một con nữ yêu nho nhỏ, dựa vào cái gì lại dám tính kế chủ nhân của Chư Thiên Vạn Giới?
Chẳng lẽ chỉ vì tên tu sĩ Nhân tộc sau lưng nàng?
"Dao Tuyền Cẩn, rốt cuộc là ngươi muốn làm gì?" Thanh Minh mở miệng trước, trong thanh âm có mang theo một tia run ray.
"Ngươi cũng dám phục kích chủ nhân của ta? Ngươi có biết chủ nhân của ta là tôn tại vĩ đại như thế nào không?" Tử Yên theo sát phía sau, trong giọng nói tràn ngập hoảng sợ.
"Ngươi điên rồi!" Mặc Thường cũng không nhịn được, vội vàng kinh hô thành tiếng. Nàng không thể tưởng tượng nổi, chỉ là một con nữ yêu nhỏ nhoi như Dao Tuyền Cẩn cũng dám khiêu chiến tồn tại cường đại như Âm Ảnh Chi Chủ.
Trong nháy mắt tiếp theo, cả hạt U Quang Bồ De to lớn và đám tăng nhân đều biến mất không còn trông thấy nữa, thay vào đó là một tòa Phật tháp to lớn mang phong cách cổ xưa đồ sộ.
Tòa Phật tháp kia tản ra một luồng khí tức thần bí mà trang nghiêm. Nó lặng lẽ trôi nổi ngay giữa không trung, bao phủ toàn bộ hòn đảo này vào trong đó.
Nó chính là Phật Tháp Phù Đồ Trận!
Tòa Phật tháp nguy nga tráng lệ đang đứng sừng sững trên không trung của Hắc đảo...
Mỗi một tầng phía trên tòa Phật tháp mang phong cách cổ xưa mà trang nghiêm ấy, đều có điêu khắc hình vẽ tượng Phật tinh xảo và đóa hoa sen, tựa như đang thì thâm những câu chân ngôn cổ xưa của Phật môn. Thân tháp tản ra một quầng sáng màu vàng nhàn nhạt, tựa như Phật quang phổ chiếu, gắt gao trấn áp tòa tế đàn phía dưới.
Trên tế đàn, một luồng Âm Ảnh chi lực nồng đậm đang điên cuồng phun trào. Đó là ý niệm của Âm Ảnh Chi Chủ đang được phóng đến mảnh thiên địa này.
Đúng vậy, để gia tăng tu vi cho Thanh Minh tam nữ, linh hồn phân thân của gã cũng trực tiếp buông xuống thế giới này, giống như một con rùa đen vừa thò đầu vào trong hũ, lại bị người ta dứt khoát túm lấy cái cổ.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ