Chương 1179: Xả Thân Vì Nghĩa! Đốt Lửa Tu Thiêu!
Chương 1179: Xả Thân Vì Nghĩa! Đốt Lửa Tu Thiêu!Chương 1179: Xả Thân Vì Nghĩa! Đốt Lửa Tu Thiêu!
Chương 1179: Xả Thân Vì Nghĩa! Đốt Lửa Tu Thiêu!
"Tịch Diệt Tận Thết" Trong miệng Dao Tuyền Cẩn khẽ bật ra bốn chữ này, đồng thời hai tay nàng nhanh chóng kết ấn, tòa Phật tháp màu vàng lại tản ra một mảnh kim quang sáng chói, trực tiếp xua tan toàn bộ hắc ám chung quanh ra.
Sau khi âm thanh chú ngữ của nàng vang lên, từ bên trong Phật tháp lập tức bắn ra vạn luồng kim quang, những luồng kim quang kia tựa như lợi kiếm sắc bén, dứt khoát xé rách lĩnh vực hắc ám kia ra.
Kim quang và hắc ám giao hội trên không trung, bộc phát ra tia lửa chói mắt, có cảm giác như chúng đã chiếu sáng cả vùng thiên địa này rồi.
Hắc ám đang tan tác, âm ảnh hoàn toàn không phải đối thủ của người ta.
Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường đang ở trong trận pháp đã kinh hãi đến nói không ra lời. Các nàng không thể tưởng tượng nổi, Dao Tuyền Cẩn lại có thể đánh ra một loại pháp thuật cường đại như thế, đến ngay cả Âm Ảnh Chi Chủ cũng không thể ngăn cản được?
"Điều này... Điều này làm sao có thể?" Thanh Minh run rẩy nói.
"Nàng... Nàng lại có thể ngăn cản được bí thuật U Minh Huyễn Diệt?" Tử Yên cũng khiếp sợ nói.
"Đây đúng là chuyện khiến người ta không thể tưởng tượng nổi!" Mặc Thường mở to hai mắt nhìn, có cảm giác mình vừa được nhìn thấy một chuyện gì đó quá đỗi hoang đường, vượt quá nhận thức của bản thân.
"Ta nhớ kỹ khí tức của ngươi rồi, Chư Thiên Vạn Giới, ta phải giết ngươi!" Âm Ảnh Chi Chủ phát ra tiếng gào thét cuối cùng, thanh âm kia giống như một con sói cô độc trong gió lạnh, tràn đầy ác độc và nguyên rủa vô cùng vô tận.
Chân thân của Âm Ảnh Chi Chủ vẫn đang ẩn giấu bên trong Vạn Giới Thâm Uyên, lực lượng có thể phóng đến nơi này cũng chỉ là một góc của tảng băng trôi.
Mặc dù gã cường đại, nhưng giờ phút này, cũng chỉ có thể chiến đến trình độ ấy, chỉ có thể mang theo cõi lòng tràn ngập bất cam và phẫn hận, tiêu tan đi.
Ngày hôm nay, luồng phân hồn tinh phách của gã, hạch tâm của cường giả từng tung hoành khắp Chư Thiên Vạn Giới, lại chỉ có thể lưu lại thế giới này.
Đối với gã, đây không chỉ là tổn thất lớn lao, còn là nhục nhã cực lớn.
Nhưng vẫn còn một chuyện đáng sợ hơn thế, đó là một khi phân hồn tinh phách của gã rơi vào trong tay những cường giả có tu vi tương đương với bản thể, có nghĩa là bản tôn của Âm Ảnh Chi Chủ sẽ gặp phải một mối uy hiếp chưa từng có từ trước đến nay, thậm chí tai họa này còn có thể làm gã ngã xuống.
Tuyệt đối không thể lưu lại khối tinh phách này!
Trong lòng Âm Ảnh Chi Chủ dâng lên một luồng quyết tuyệt, gã không lưu luyến nữa, thậm chí còn không chút do dự, trực tiếp lựa chọn tự bạo.
Khoảnh khắc tự bạo đó, dường như cả thiên địa đều biến sắc.
Linh hồn tinh phách của Âm Ảnh Chi Chủ giống hệt một quả pháo hoa rực rỡ, ầm ầm nở rộ, sáng đến chói mắt.
Nhưng ngay vào khoảnh khắc này, một màn quỷ dị đã phát sinh, đó là linh hồn tinh phách của Âm Ảnh Chi Chủ lại bắn tung tóe đến trên người một trăm lẻ tám vị tăng nhân. Những tăng nhân này chính là tiết điểm của Phật Tháp Phù Đồ Trận, theo đạo lý chỉ cần trận pháp còn vận chuyển, thì khối linh hồn tinh phách này tuyệt đối không thể bắn tung tóe đến trên người bọn họ.
Sở dĩ tạo thành kết quả như vậy, đương nhiên là "Dao Tuyền Cẩn" chủ trì trận pháp cố ý làm ra.
Đây cũng là một bước Lý Thủy Đạo đã sớm tính toán xong từ trước.
Lúc này, một trăm lẻ tám vị tăng nhân đang kịch liệt co rút lại, đồng thời, một luồng lực lượng linh hôn lạnh lẽo u ám trực tiếp xâm lấn vào trong cơ thể bọn họ.
Vào khoảnh khắc ấy, khuôn mặt giống như tượng đá của bọn họ lại chuyển thành vặn vẹo đầy thống khổ.
Càng quỷ dị hơn, trên mặt bọn họ lại bắt đầu hiện ra một khuôn mặt khác —— đó là khuôn mặt của Âm Ảnh Chi Chủ.
Khuôn mặt kia lộ vẻ dữ tợn mà âm trầm, giống như một con ác quỷ bò ra từ dưới vực sâu, mang theo vô tận tà ác và tham lam.
Đoạt xác!
Một lần đoạt xá đến một trăm lẻ tám vị tăng nhân.
Âm Ảnh Chi Chủ vốn chỉ muốn hủy diệt linh hồn tinh phách của phân thân mình, lại không ngờ bản thân có cơ hội đoạt xá.
Giờ phút này, gã như một tên ma cờ bạc đã thua đến đỏ mắt, lòng tham và dục vọng trào dâng trong lòng, khiến gã mất đi lý trí.
Gã nhanh chóng quyết định sẽ đánh cược thêm một ván, sẽ không tiếc bất cứ cái giá nào cũng phải hoàn thành lần đoạt xá này.
Nghĩ là làm, phân thân của Âm Ảnh Chi Chủ lại điên cuồng rót lực lượng linh hồn của mình vào trong cơ thể một trăm lẻ tám vị tăng nhân kia, có ý đồ muốn cưỡng ép chiếm cứ lấy thân thể bọn họ.
Lấy cảnh giới Đại Thừa kỳ của gã, dù chỉ là một cái phân thân vượt giới, vẫn có thể tuỳ tiện đoạt xá những tăng nhân đang bị huyễn thuật khống chế này.
Cùng lúc đó, Dao Tuyền Cẩn lại dừng vận chuyển trận pháp, nàng chắp tay trước ngực, nhẹ nhàng kết ấn, bắt đầu thấp giọng tụng niệm một đoạn kinh Phật.
Theo quá trình nàng thì thầm tụng niệm, một luồng Phật quang nhu hòa dần dần phát ra từ trên người nàng, giống như tia nắng mặt trời đầu tiên trong nắng sớm, ấm áp mà thần thánh vô cùng.
"Tà ma muốn đoạt xá thân thể của các ngươi, muốn xâm chiếm linh hồn của các ngươi, tuyệt đối không thể để cho tà ma đạt được!" Giọng nói của Dao Tuyền Cẩn rõ ràng mà kiên định, dường như còn mang theo một loại lực lượng xuyên thấu lòng người. Nàng nhìn về phía một trăm lẻ tám vị tăng nhân kia, trong ánh mắt tràn ngập từ bi và kiên định.
Thật ra những tăng nhân này đã được xua tan ảo thuật, hiện giờ bọn họ đang vô cùng tỉnh táo, bọn họ biết mình đang rơi vào nguy cơ, phải đứng trước một loại lựa chọn sinh tử, hoặc là đồng quy vu tận với tà ma, hoặc là lựa chọn bị đối phương đoạt xá, trở thành một con tà ma tương tự.
Rồi... không chút do dự, cũng không hề lùi bước, tất cả tăng nhân đều làm ra một lựa chọn giống nhau.
"Xả thân vì nghĩa, chỉ có quy y hỏa diễm mới có thể hoàn toàn tiêu diệt được tà mal' Thạch Tuệ Chân cao giọng nói, trong giọng nói tràn ngập vẻ quyết tuyệt và kiên định. Những tăng nhân khác cũng lên tiếng phụ họa, bọn ho đã bắt đầu thúc giục pháp lực trong cơ thể, để ngọn lửa bùng lên, trực tiếp thiêu đốt bản thân.
Thân thể của bọn họ bắt đầu tản ra một mảnh hào quang lấp lánh.
Ngọn lửa hừng hực không ngừng thiêu đốt cơ thể bọn họ.
Không tiếc hy sinh!
Một trăm lẻ tám ngọn lửa màu vàng rực bùng lên ngay giữa không trung, khiến cho luồng tàn hồn của Âm Ảnh Chi Chủ chỉ còn biết kêu rên trong ngọn lửa.
Đây là ngọn lửa tự thiêu.
Đây là hỏa diễm viên tịch.