Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1192 - Chương 1192: Ngươi Là Tên Lừa Đảo!

Chương 1192: Ngươi Là Tên Lừa Đảo! Chương 1192: Ngươi Là Tên Lừa Đảo!Chương 1192: Ngươi Là Tên Lừa Đảo!

Chuong 1192: Nguoi La Ten Lua Daol

Lúc này, Thư Mông đã thăm dò được thực lực sâu cạn của Lạc Vũ Dao. Ga nở một nụ cười trào phúng: "Thì ra đại tiểu thư Lạc gia cũng chỉ như thế mà thôi."

Vừa dứt lời, gã cũng không còn lưu thủ nữa, trong mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn rồi lập tức bộc phát ra mười phần thực lực, hung hăng đánh ra một đòn sấm sét.

Thăm dò lẫn nhau thì phải ẩn giấu thực lực, nhưng một khi đã ra tay là nhất định phải dốc toàn lực ứng phói

Thư Mông vung một quyền mãnh liệt, đánh thẳng vào ngực Lạc Vũ Dao.

Lạc Vũ Dao không kịp tránh né, đã bị một quyên mạnh mẽ này đánh trúng, rồi gân như ngay sau đó, nàng đã có cảm giác lồng ngực mình đau đớn, trước mắt tối sâm, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

Thư Mông thấy vậy, khóe môi khẽ nhếch. Gã chẳng những không dừng tay, còn tiếp tục điên cuồng tấn công Lạc Vũ Dao hơn, muốn nhân cơ hội này để dồn nàng vào chỗ chết.

Việc này là phạm quy!

Lạc Vân Hiên vẫn đứng một bên hồi hộp xem cuộc chiến, vừa nhìn Lạc Vũ Dao bị Thư Mông đánh hôn mê, trong lòng đã kinh hãi rồi, đến khi thấy Thư Mông còn muốn hạ sát thủ, gã lập tức bộc phát toàn lực xông vào trong sân nhưng vẫn chậm một bước, chỉ có thể trơ mắt nhìn nắm đấm của Thư Mông sắp giáng xuống người Lạc Vũ Dao.

Đúng vào lúc này, một luông kim quang chói mắt đột nhiên bay ra từ trong tay Lý Thủy Đạo, hóa thành một đóa kim liên, trực tiếp xuất hiện ngay trên sân đấu, chặn lại đòn tấn công của Thư Mông.

Nắm đấm của Thư Mông nện mạnh lên kim liên, chỉ nghe một tiếng giòn vang truyền đến, kim liên lập tức vỡ vụn ra, hóa thành từng điểm kim quang tiêu tán trên không trung.

Thư Mông kinh ngạc vô cùng, gã mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt, hệt như vừa trông thấy một chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Gã không chút do dự, chỉ thẳng vào Lý Thủy Đạo, hét lớn: "Ngươi vốn không phải là tu sĩ Hóa Thần kỳ! Kim liên do pháp lực của tu sĩ Hóa Thần kỳ ngưng kết ra chắc chắn không thể bị một quyền của ta đập tan được! Ngươi là tên lừa đảo!"

Tiếng gầm giận dữ này lập tức thu hút ánh mắt của tất cả mọi người. Thạch Sâm Duệ và Uyên Cẩn Due của Động Uyên Tiên Tộc đều nhìn về phía Lý Thủy Đạo, trong mắt hiện rõ sự nghi hoặc.

Theo lý thuyết, kim liên do tu sĩ Phật môn ngũ giai ngưng tụ thành không nên yếu ớt như vậy, thế nhưng khí tức trên người Lý Thủy Đạo lại là ngũ giai chân chính, chắc chắn không phải giả tạo.

Tuy Lý Thủy Đạo bị tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào, nhưng hắn cũng không thèm để ý, thậm chí còn không có ý định mở miệng giải thích.

Bởi vì giải thích rất phiên phức.

Vốn dĩ tu vi Tâm Hải Minh Đăng Quyết 》 của Lý Thủy Đạo còn chưa Kết Đan, trong khi chiêu thức Kim Liên Phật Môn này chính là thân thông Phật môn thuần khiết nhất, nhất định phải dùng pháp lực Phật môn cua 《Tam Hải Minh Đăng Quyết 》 mới có thể thúc giục ra, pháp lực Hư Cảnh của Lý Thủy Đạo không thể giúp được gì, thì đương nhiên là đóa Kim Liên này rất yếu ớt.

Nói cách khác, kim liên là biểu tượng cho thấy Lý Thủy Đạo đã có lĩnh ngộ về công pháp Phật môn, đại diện cho một loại cảnh giới, chứ không phải là pháp lực mạnh hay yếu.

Thừa dịp mọi người đang nghi ngờ tu vi của Lý Thủy Đạo, Lạc Vân Hiên lập tức cứu muội muội đang hôn mê ra. Gã nhìn xoáy vào Thư Mông một cái, trong mắt tràn ngập hàn ý lạnh như băng.

Sau đó, gã lập tức bay về bên cạnh Lý Thủy Đạo, yên lặng thủ hộ ở nơi này.

Đám tu sĩ của Động Uyên Tiên Tộc bắt đầu xì xào bàn tán. Bọn họ chỉ trỏ vào Lý Thủy Đạo, trong mắt lóe lên quang mang nghi ngờ.

Trong tiếng thét ngập tràn giận dữ của Thư Mông, cảm giác nghi hoặc trong lòng bọn họ càng thêm sục sôi như bị lửa đốt, càng lúc càng bùng cháy lên.

"Ta đã nói mà, tại sao Vân Miểu Tiên Tộc lại đột nhiên có thêm một tu sĩ Hóa Thần Kỳ? Hóa ra là giả mạo." Một tu sĩ của Động Uyên Tiên Tộc thấp giọng nói ra, thanh âm của gã mặc dù nhỏ nhưng lại được vang lên rất rõ ràng.

"Đúng vậy, làm sao kim liên của tu sĩ Hóa Thần kỳ có thể bị đánh nát bằng một quyền được?" Một tu sĩ khác cau mày nói.

Những lời này giống như mũi tên chói tai, nhao nhao bắn về phía Lý Thủy Đạo.

Người của Vân Miểu Tiên Tộc lại khác hoàn toàn. Bọn họ biết rõ thực lực của Lý Thủy Đạo, thậm chí không ít tu sĩ còn tận mắt chứng kiến hành động vĩ đại của hắn là giết chết con cự yêu Huyết Ngạc trong biển, bởi vậy, bên phía này không có bất cứ người nào hoài nghi về tu vi của Lý Thủy Đạo.

Trên lôi đài thi đấu ở Thiên Lan Hải, ngay tại hiện trường, có một thân hình cường tráng đang đắm chìm trong bóng tối, hai mắt sáng như đuốc. Gã ngắm nhìn Lý Thủy Đạo đang ngồi trên đài cao, trong mắt lóe lên vẻ bất khuất.

Thư Mông hít sâu một hơi, linh lực trong cơ thể cuộn trào mãnh liệt, gã quát lớn: "Ta muốn vạch trần đồ vô sỉ nhà ngươi!"

Thanh âm này giống như tiếng sấm sét cuồn cuộn mà đến, chấn động khiến cho toàn bộ không gian đều vang lên ong ong.

Các tu sĩ xung quanh nhao nhao nhìn lại, tiếng bàn luận vang lên khắp bốn phía.

"Tên Thư Mông này cuồng vọng quá rồi, lại dám khiêu chiến với tu sĩ Hóa Thần kỳ?"

"Đúng vậy, chênh lệch giữa Kim Đan hậu kỳ và Hóa Thần kỳ tuyệt đối là cách biệt một trời một vực!"

"Nhưng Thư Mông luôn lấy yếu thắng mạnh, nói không chừng lần này hắn cũng có thể sáng tạo nên kỳ tích đấy!"...

Ngay khi mọi người đang nghị luận sôi nổi, Thư Mông hít sâu một hơi, lại đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, thân hình nhảy lên, hai tay đẩy về phía trước, linh lực dồi dào kia lập tức hóa thành một luồng sáng cuồng bạo, hệt như một con cự long dữ tợn lao thẳng tới Lý Thủy Đạo trên đài cao.

Lý Thủy Đạo tĩnh tọa trên đài cao, trên người mặc bộ tăng bào màu trắng thuần nhẹ bay theo gió, khuôn mặt vẫn bình tĩnh như nước, không buồn không vui.

Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng nâng tay, một luồng Phật lực nhu hòa tuôn ra từ lòng bàn tay hắn rồi lập tức bùng lên, hóa thành vô số những đóa sen vàng.
Bình Luận (0)
Comment