Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1222 - Chương 1222: Ảnh Ma Nghịch Chuyển!

Chương 1222: Ảnh Ma Nghịch Chuyển! Chương 1222: Ảnh Ma Nghịch Chuyển!Chương 1222: Ảnh Ma Nghịch Chuyển!

Chương 1222: Ảnh Ma Nghịch Chuyển!

Nghe vậy, đối phương khẽ cau mày, dường như cũng không tin lời bọn họ.

Lại thấy thanh niên nọ hu lạnh một tiếng, trong mắt lóe lên một tia sáng lạnh lão, trong giọng nói cũng để lộ ra vài phần khinh miệt: "Bản tọa hao phí một năm tìm kiếm khắp Thiên Lan Hải, đây là lần đầu tiên phát hiện ra tu sĩ Phật môn có tu vi tương đương với Lý Thủy Đạo, mong hai vị hãy nói rõ sự thật, chớ có ép bản tọa phải vận dụng thủ đoạn của mình."

Lời này giống như lưỡi đao lạnh như băng, khiến bầu không khí vốn sôi nổi xung quanh, cũng vì đó mà đọng lại.

Đối mặt với lời chất vấn hùng hổ dọa người này, tuy trong lòng hai vị cao tăng Minh Tâm và Tuệ Hải cũng có chút khó chịu, nhưng trên mặt vẫn duy trì sự bình thản của người xuất gia.

Minh Tâm chắp hai tay trước ngực, hơi cúi đầu nói: "Thí chủ, đúng là chúng ta không biết Lý Thủy Đạo đang ở nơi nào, cũng chưa từng nghe nói đến người này. Đệ tử Phật môn ta vốn tu tâm dưỡng tính, không tranh quyền thế, sao có thể liên quan tới người trong Ma giáo?"

Lạc Vân Hiên cười lạnh một tiếng, hàn quang trong mắt càng đậm hơn: "Hừ, người trong Phật môn? Chính vì nhìn thấy các ngươi là tu sĩ Phật môn, ta mới tìm các ngươi để hỏi, nếu hôm nay các ngươi không giao Lý Thủy Đạo ra, thì đừng trách ta xuống tay vô tình!"

Tuệ Hải thấy vậy, không nhịn được nữa, lập tức đứng dậy, trong giọng nói tràn đầy tức giận: "Thí chủ, ngươi nói quá đáng rồi! Tuy hai người chúng ta là đệ tử của Phật môn, nhưng cũng không phải hạng người nhu nhược, tùy ý để mặc cho người khác bắt nạt. Nếu ngươi còn vô lễ như thế, đừng trách chúng ta không khách khít"

Nghe vậy, Lạc Vân Hiên híp hai mắt lại, lập tức cất giọng tram thấp mà lạnh như băng hệt như đến từ dưới Cửu U Địa Ngục: "Nói như vậy, các ngươi thật sự không biết Lý Thủy Đạo của Minh Đăng Tự kia đang ở nơi nào?”

Minh Tâm chắp hai tay, trong mắt lóe lên một tia kiên định: 'A di đà Phật, người xuất gia không nói dối. Ngoại trừ yêu tăng Pháp Hải kia, tu sĩ Phật môn chúng ta tuyệt đối sẽ không lừa dối bất cứ ai."

Lạc Vân Hiên khẽ gật đầu, khóe môi lại nở một nụ cười quỷ dị. Sau đó, gã hít sâu một hơi, tựa như muốn hút toàn bộ sinh khí của Tiên Đô vào trong cơ thể, rồi chậm rãi mở miệng, trong giọng nói tràn ngập sát ý vô tận: "Đương nhiên là ta biết các ngươi không phải Lý Thủy Đạo, nhưng hôm nay, các ngươi lại phải trở thành con dê thế tội cho hắn, hy vọng các ngươi có thể hiểu cho, dù sao ta cũng phải báo cáo kết quả công việc."

Lời còn chưa dứt, khí tức quanh thân Lạc Vân Hiên đột nhiên tăng vọt, một luồng Âm Ảnh Chi Lực khủng bố từ trong cơ thể gã phóng thẳng lên trời. Sức mạnh hắc ám thổi quét toàn bộ Tiên Đô chỉ trong nháy mắt, nó giống như một loại mực nước nồng đậm, gần như đã cắn nuốt hết thảy quang minh.

Ở trong bóng tối này, thân thể Lạc Vân Hiên đã tiêu tán, chỉ còn lại ma thể khủng bố dữ tợn. Hai mắt gã lóe lên ánh sáng đỏ như máu, giống hai ngọn lửa đang thiêu đốt. Gã cất tiếng cười to, trong tiếng cười tràn ngập điên cưồng và tàn nhẫn: "Lý Thủy Đạo! Ngươi dám khinh nhờn Âm Ảnh Chi Chủ, hôm nay ta nhất định phải đánh cho ngươi hồn phi phách tán!"

Minh Tâm và Tuệ Hải bị luồng khí tức kinh khủng này chấn nhiếp, sắc mặt lập tức trắng bệch như tờ giấy. Bọn họ chưa bao giờ gặp phải một con ma đầu nào cường đại như thế, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác tuyệt vọng. Trước mặt luồng Âm Ảnh Chi Lực này, Vân Tiêu Kiếm Tiên Quý Miểu Trần cũng có cảm giác bản thân vô lực, không thể cứu vãn được điều gì. Ga càng biết rõ đạo lý 'đạo hữu chết, ban đạo không chết' hơn, vì vậy kết quả là: "Hai vị đại sư, ta đi trước một bước!"

Dứt lời, thân hình gã lóe lên, muốn thoát khỏi vùng Âm Ảnh khủng bố này, nhưng Âm Ảnh Chỉ Lực lục giai là thứ gã có thể tùy tiện chạy trốn sao?

Chỉ thấy một bóng đen lập tức quấn quanh người Quý Miểu Trần rồi kéo gã vào trong bóng tối. Khi bóng đen tiêu tán, Quý Miểu Trân đã hóa thành một con rối Kiếm Ma, ánh mắt trống rỗng, dường như đã mất đi linh hồn.

Ảnh Ma Nghịch Chuyển!

Đại thần thông lục giai đến từ Âm Ảnh Ma Tổ giống như một lời nguyền rủa, điên cuồng lan tràn khắp Thương Lan Tiên Đô.

Tất cả những sinh linh bị một chiêu này bao phủ, không cần biết là người hay yêu, không quan tâm là phàm nhân hay tu sĩ, cái bóng dưới chân bọn họ đều đột nhiên vặn vẹo, kéo dài, giống như một sợi xúc tu vươn ra từ dưới lòng đất, quấn chặt lấy thân thể bọn họ.

Một loạt âm thanh vặn vẹo khiến người ta rợn tóc gáy vang lên, thân thể mọi người bắt đầu trở nên mơ hồ, hệt như vừa bị một luông sức mạnh vô hình nào đó dần dần cắn nuốt.

Mà giờ phút này, những cái bóng vốn luôn nương tựa dưới chân mọi người, lại như lấy được sinh mệnh của chính mình, dần dần thực thể hóa.

Bọn chúng không còn là những đường nét bóng tối đơn giản nữa, mà đã có được máu thịt và xương cốt chân thật của chính mình, giống như một loại sinh vật khủng bố đến từ một chiều không gian khác, trực tiếp giáng xuống nơi đây.

Đám quái vật cái bóng này có khuôn mặt cực kỳ vặn vẹo, hai mắt lóe lên ánh sáng xanh sâu thẳm, tựa như có thể nhìn thấu vực sâu trong lòng người.

Chúng nó phát ra từng tràng cười trầm thấp mà quỷ dị, trong thanh âm tràn ngập tàn nhẫn và tà ác.

Kinh khủng hơn, đó là trong quá trình chuyển đổi này, con người vẫn sẽ duy trì ý thức tỉnh táo. Bọn họ hoảng sợ phát hiện mình không thể khống chế được thân thể, bởi vì cả cơ thể lẫn linh hôn của bọn họ đều bị cam tù bên trong bộ thân thể đang dần dần biến mất kia, chỉ có thể trơ mắt nhìn con quái vật vốn là cái bóng của chính mình hung hăng tàn phá bừa bãi giữa thế gian.

Thương Lan Tiên Đô rơi vào khủng hoảng trước nay chưa từng có.

Ở thời điểm hiện tại, đường phố vốn luôn yên tĩnh an lành của trước kia đã biến thành một chốn địa ngục khủng bố. Tiếng thét chói tai, tiếng khóc âm ỉ cứ liên tiếp truyền ra, có cảm giác như toàn bộ thế giới đều rơi vào điên cuồng.

Mà bên trong khung cảnh hỗn loạn này, bóng dáng của Âm Ảnh Ma Tổ lại càng có vẻ cao lớn hơn, khủng bố hơn.

Dường như gã đã trở thành kẻ khống chế tất cả những chuyện này.

Tiếng cười của gã vang vọng trong bóng đêm, tràn đầy điên cuồng và tàn nhẫn. Gã đang tận tình thưởng thức vụ tai họa do chính mình gây ra, đang mặc sức hưởng thụ vẻ đẹp của sự vặn vẹo mà quỷ dị này.
Bình Luận (0)
Comment