Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1263 - Chương 1263: Trí Minh Đại Sư!

Chương 1263: Trí Minh Đại Sư! Chương 1263: Trí Minh Đại Sư!Chương 1263: Trí Minh Đại Sư!

Chương 1263: Trí Minh Đại Sư!

Ở chỗ sâu bên trong Thiền Lâm, một mảnh thiền âm lượn lờ.

Sau khi Trí Minh đại sư nhận được tin tức của Huyết Ma Giáo, nét mặt gã trở nên nghiêm trọng vô cùng.

Dựa theo lời những người còn sống sót kể lại, thì tu vi của ba nữ tu sĩ Huyết Ma Giáo kia đã đạt đến Kim Đan kỳ, pháp thuật Huyết Ma trong tay bọn họ lại vô cùng quỷ dị, khiến người ta khó mà phòng ngự nổi.

Bởi vậy, gã lập tức triệu tập đám cao tăng bên trong Thiền Lâm đi tới, để thương nghị đối sách.

"Chư vị sư huynh, thật không thể tưởng tượng được, những kẻ nhục Phật Giả kia lại có thể kiêu ngạo đến mức này. Chúng ta nhất định phải nghĩ ra đối sách, nếu không Thiền Lâm sẽ không bao giờ có được một ngày yên tĩnh mất." Trí Minh đại sư trầm giọng nói.

"Nghe nói Đại Lực La Hán Pháp Hải mới tới có pháp lực vô biên, có lẽ hắn đủ sức trợ giúp chúng ta vượt qua kiếp nạn này." Một vị cao tăng đề nghị.

"Đúng, Pháp Hải La Hán là vị La Hán được Bồ Tát đích thân quy y, chắc chắn phải có thủ đoạn phi phàm, chỉ cần hắn ra tay, khẳng định là có thể trấn áp được tất cả." Một vị cao tăng khác phụ họa nói. ...

Ánh trăng mông lung chiếu xuống.

Ở chỗ sâu bên trong Thiền Lâm, Trí Minh đại sư dẫn theo một đám cao tăng đi tới thiện phòng của Pháp Hải La Hán. Vẻ mặt bọn họ cực kỳ nghiêm trọng, bước đi vội vàng, hiển nhiên là có đại sự muốn nhờ vả.

Đi tới phía trước thiện phòng, Trí Minh đại sư gõ cửa phòng, trong giọng nói để lộ ra cảm giác nóng ruột, bất an: "Pháp Hải La Hán, ta có chuyện quan trọng muốn nhờ, kính xin được gặp mặt."

Trong phòng truyên đến một giọng nói trầm ổn: "Mời vào."

Cánh cửa khẽ mở, chỉ thấy một hòa thượng trẻ tuổi ăn mặc mộc mạc đang ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn, hai tay chắp lại, miệng niệm chân ngôn, kim quang trên người không ngừng ẩn hiện. Hắn đưa mắt nhìn sắc mặt lo lắng của đám người Trí Minh đại sư, hàng chân mày khẽ nhíu, lập tức mở miệng hỏi: "Trí Minh đại sư, đã xảy ra chuyện gì?"

Trí Minh đại sư thở dài một tiếng rồi trâm giọng nói: "Huyết Ma Giáo hoành hành ngang ngược, tàn sát bừa bãi khắp nơi, rất nhiêu đệ tử Thiền Lâm ta đã trúng độc thủ. Chúng ta tuy có lòng trừ ma, nhưng Huyết Ma Giáo kia hành tung bí hiểm, chúng ta khó có thể tìm được cứ điểm của bọn chúng."

Lý Thủy Đạo nghe vậy, khẽ cau mày, trong mắt lóe lên một tia phẫn nộ: "Ngươi không tìm được cứ điểm của Huyết Ma giáo, chẳng lẽ ta đã tìm được?"

Trí Minh đại sư nhìn Lý Thủy Đạo tức giận, trong lòng vô cùng căng thẳng, vội vàng nói: "Dù chưa tra ra cứ điểm của đối phương, nhưng chúng ta lại biết tối nay Huyết Ma Giáo sẽ có một buổi tụ hội. Chỉ cần tối nay La Hán ra tay, nhất định có thể diệt trừ tà giáo này, dễ như trở bàn tay."

Lý Thủy Đạo nghe vậy, cũng trầm giọng nói: "Được, tối nay ta sẽ đi tìm hiểu đến cùng"...

Bóng đêm như mực, Lý Thủy Đạo mặc áo cà sa màu vàng, lặng yên rời khỏi thiền phòng. Hắn thi triển thân thông chi thuật, thân hình như điện, chỉ trong nháy mắt đã đi tới địa điểm tụ hội từng được Trí Minh đại sư nhắc đến. Nhưng khi Lý Thủy Đạo đến nơi, lại phát hiện nơi đây không có một bóng người.

Đám người Trí Minh đại sư nhìn thấy kim quang chớp động, mới vội vàng chạy đến.

"Vì sao nơi đây không có một bóng người?" Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt âm trâm hỏi.

Trí Minh đại sư đổ mồ hôi đầm đìa nói: "Huyết Ma Giáo giảo hoạt đa đoan, chỉ sợ bọn họ đã di chuyển địa điểm tụ hội rồi."

"Vì sao ngươi không đến thông báo sớm cho ta?" Lý Thủy Đạo lập tức chất vấn.

Trí Minh đại sư nghe vậy, xấu hổ ra mặt, vội vàng cúi đầu nói: "Chúng ta cũng vừa mới biết được tin tức, đã lập tức chạy tới thông báo cho La Hán rồi. Trước đó, chúng ta thật sự không biết Huyết Ma Giáo lại đột nhiên di chuyển địa điểm tụ hội."

"Loại chuyện thế này về sau phải làm cho rõ ràng hãy đến báo!" Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt không vui, sau khi quát lớn, thì lập tức biến mất trong bóng đêm.

Đám người Trí Minh đại sư nhìn theo phương hướng hắn rời đi, chỉ biết quay đầu lại nhìn nhau.

Bởi vì lần này Huyết Ma Giáo đào thoát quá mức xảo diệu, đã khiến các vị tăng lữ Phật môn ý thức được tính nghiêm trọng của tình hình. Bọn họ bắt đầu tỉ mỉ bày kế, có ý đồ muốn làm tan rã giáo phái tà ác này từ bên trong.

Trí Minh đại sư tự mình chọn lựa mấy tên đệ tử trung thành lại có tu vi không tâm thường, sau đó xếp bọn họ vào trong Huyết Ma Giáo. Nhưng sự tình phát triển lại nằm ngoài dự liệu của mọi người.

Mỗi khi Phật môn phái tu sĩ Nguyên Anh kỳ trở lên đi diệt sát Huyết Ma giáo thì luôn vồ hụt, mà nếu phái ra tu sĩ cấp bậc Kim Đan, thì thường xuyên rơi vào hiểm cảnh, thậm chí còn bị đối phương giết ngược lại.

Việc này như một ván cờ đã được tỉ mỉ bố cục từ trước, và Huyết Ma Giáo lúc nào cũng có thể biết chính xác hướng đi của Phật môn, từ đó ung dung ứng phó.

Sự nghỉ ngờ tràn ngập trong lòng Trí Minh đại sư, gã bắt đầu hoài nghi trong nội bộ của Phật môn có phản đồ, để tìm ra tên phản đồ này, gã đã cẩn thận thiết lập một loại thế cục.

Cuối cùng...

Pháp Hải La Hán tự mình ra tay, bắt Trí Minh đại sư lại, trực tiếp khai trừ tăng tịch của gã.

Khi quyết định của Pháp Hải La Hán được lan truyền khắp Đạt Cống Thiên Lâm, chúng tăng đều xôn xao. Bọn họ không thể tin được vào những gì mình vừa nghe thấy, hóa ra vị Trí Minh đại sư đức cao vọng trọng thường ngày lại là một tên phản đồ phản bội Phật môn.

Nhưng sự thật đã bày ra trước mắt, không cho phép nghi ngờ.

Dưới tam đường hội thẩm của Phật môn, tất cả tội ác của Trí Minh đại sư đều bị vạch trần.

Những cao tăng bị gã xử oan và sát hại, cùng với chuyện gã âm thâm cấu kết với Huyết Ma Giáo, đều bị phơi bày ra ngay trước mặt mọi người.

Đối mặt với những bằng chứng như núi này, rốt cục Trí Minh đại sư cũng cúi đầu. Gã thừa nhận, bởi vì tham niệm và chấp niệm nhất thời nên bản thân đã đi lên con đường phản bội Phật môn.

Gã than thở khóc lóc, thỉnh cầu Phật môn khoan dung, nhưng đã quá muộn.

Phật môn không được phép có vết nhơ. Trí Minh đại sư phải tiếp nhận sự trừng phạt tương ứng.

Gã phải chịu cực hình trước mặt mọi người, bị ngọn lửa hừng hực nuốt chửng. Bóng dáng của gã dần dần trở nên mơ hồ trong ngọn lửa, cuối cùng đã hóa thành một làn khói xanh, tiêu tán trong gió.
Bình Luận (0)
Comment