Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1286 - Chương 1286: Mùi Vị Của Am Mưul

Chương 1286: Mùi Vị Của Am Mưul Chương 1286: Mùi Vị Của Am MưulChương 1286: Mùi Vị Của Am Mưul

Chương 1286: Mùi Vi Của Am Mưu!

Âm Ảnh Chi Chủ không trả lời, chỉ lạnh lùng đấu pháp, trầm mặc thi pháp.

Hành động này đại biểu cho quyết tâm kiên định cùng với tín niệm tất thắng của gãi

U Minh Chi Lực như dòng lũ màu đen mãnh liệt tuôn ra, nhuộm cả bầu không khí chung quanh thành một màu đen hắc ám.

Nộ Diễm Đầu Đà thấy vậy, trong lòng cùng bùng lên lửa giận. Gã không tin tu vi Hợp Thể cảnh của mình lại không thể đánh bại một cái phân thân vượt giới mà đến.

Gã hít sâu một hơi, điều động toàn bộ Phật lực trong cơ thể, trực tiếp ngưng tụ thành một pho tượng Phật màu vàng khổng lồ. Pho tượng Phật ấy đang cầm pháp trượng trong tay, bên trên tản ra quang mang chói mắt, hình thành nên sự đối lập rõ ràng với mảnh hắc ám chung quanh.

Ngay lúc Nộ Diễm Đầu Đà chuẩn bị thi triển ra một kích toàn lực, đột nhiên dị biến lại phát sinh.

U Minh Chi Lực vốn đang phun trào mãnh liệt lại bỗng chốc trì trệ, giống như đang bị một luồng sức mạnh nào đó dẫn dắt. Gần như ngay toàn bộ bau trời tựa hồ vặn vẹo.

Nộ Diễm Đầu Đà kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, chỉ thấy bóng dáng phân thân của Âm Ảnh Chi Chủ dần dần trở nên mơ hồ, sau đó hóa thành một cột sáng màu đen xông thẳng tới chân trời. Mà ở phía cuối của cột sáng kia, lại có một vầng huyết nguyệt to lớn, dường như vừa giáng lâm từ một thế giới khác, trực tiếp chiếu rọi toàn bộ bầu trời thành màu đỏ như máu.

"Cái này... Đây là..." Trong lòng Nộ Diễm Đầu Đà dâng lên một luông cảm giác bất an mãnh liệt. Ga cảm nhận được một luồng sức mạnh kinh khủng đang dần dần thức tỉnh bên trong vâng huyết nguyệt kia, mà luồng sức mạnh này lại là thứ mà bản thân gã không đủ sức chống lại.

Quả nhiên, ngay sau đó, một chùm sáng màu đỏ như máu đột ngột bộc phát ra từ bên trong vâng huyết nguyệt nọ, nó trực tiếp xuyên thủng Phật tượng màu vàng của Nộ Diễm Đầu Đà.

Phải hứng chịu đòn công kích đến từ chùm sáng kia, bức tượng nọ đã hoàn toàn sụp đổ, trực tiếp hóa thành vô số những mảnh vỡ màu vàng bay tứ tán giữa không trung.

Nộ Diễm Đầu Đà hét thảm một tiếng, gã nhanh chóng lui lại, nhưng luồng sức mạnh này lại như hình với bóng, không ngừng ăn mòn Phật lực trên người gã. Gã có thể cảm nhận được tu vi của mình đang nhanh chóng trôi đi, thân thể cũng trở nên càng ngày càng suy yếu.

"Không... Không thể nào..." Nộ Diễm Đầu Đà hoảng sợ nhìn phân thân của Âm Ảnh Chi Chủ, chỉ thấy trên mặt đối phương để lộ ra một nụ cười quỷ dị.

"Ngươi cho rằng ta chỉ là một phân thân thôi sao?" Phân thân của Âm Ảnh Chi Chủ lạnh lùng nói: "Để cho ngươi được chứng kiến một chút lực lượng chân chính của Đại Thừa kỳ đi!"

Gã vừa dứt lời, vâng huyết nguyệt kia lại một lần nữa bộc phát ra quang mang càng thêm mãnh liệt.

Dưới huyết nguyệt, cảm giác hoảng sợ vừa phát sinh trong lòng Nộ Diễm Đầu Đà đã đạt đến trình độ không thể dùng ngôn từ để miêu tả nữa rồi. Gã vốn là cường giả Hợp Thể cảnh, ngày thường đều uy phong lam lẫm, thậm chí còn cùng nổi danh với Bồ Tát ở Thiên Phạm Phật Quốc, nhưng mà giờ khắc này, khi phải đối mặt với Âm Ảnh Chi Chủ Đại Thừa kỳ, gã lại trở nên vô lực như thế.

Chỉ thấy phân thân của Âm Ảnh Chi Chủ nhẹ nhàng vung tay lên, chùm sáng bên trong huyết nguyệt càng thêm sắc bén, giống như vô số lợi kiếm đâm về phía Nộ Diễm Đầu Đà. Mảnh vỡ màu vàng bay múa trên không trung, nhưng không thể ngưng tu thành tượng Phật, để chống cự lại một kích trí mạng này.

"A ——" Nộ Diễm Đầu Đà kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết.

Dưới lực lượng trùng kích của chùm sáng kia, thân thể gã lập tức biến thành hư vô trong nháy mắt.

Tu vi của gã, tính mạng của gã, đều tiêu tán vô tung dưới luông sức mạnh cường đại này.

Nhưng phân thân của Âm Ảnh Chi Chủ vẫn chưa dừng lại, ánh mắt gã sáng như đuốc, quét về phía viên Bồ Đề Châu đang treo lơ lửng trên không trung kia. Bên trong hạt châu này còn ẩn chứa một trăm lẻ tám luồng hồn phách của tăng lữ, tín ngưỡng của bọn họ vô cùng kiên định, lực lượng hội tụ cùng một chỗ, chính là mục tiêu mà phân thân của Âm Ảnh Chi Chủ nhất định phải phá hủy.

Gã giơ tay điểm một cái, chùm sáng bên trong huyết nguyệt lại ngưng tụ thêm một lần nữa, rồi chỉ trong nháy mắt, chúng đã xuyên thấu lớp vỏ ngoài của Bồ Đề Châu, nghiền nát từng luông hồn phách bên trong.

Những hồn phách kia không ngừng giãy giụa bên trong chùm sáng, liên tục kêu rên đau đớn, nhưng đến cuối cùng, bọn họ cũng không thể chạy thoát khỏi vận mệnh bị hủy diệt.

Sau khi luồng hồn phách cuối cùng tiêu tán, phân thân của Âm Ảnh Chi Chủ cảm nhận được một luồng sức mạnh quen thuộc, đã trở lại bên trong cơ thể gã.

Đó là tàn hồn của gã, thứ vẫn luôn bị tín ngưỡng lực của những tăng lữ này trói buộc, lại bị một tu sĩ Nhân tộc luyện hóa, rốt cuộc hôm nay cũng được gã thu về.

Đúng vào lúc này, thông đạo huyết nguyệt đã đóng lại, sức mạnh của bản tôn cũng không thể vượt giới truyên đến đây nữa.

Cũng may, hiện giờ đang là buổi tối, đang ở dưới ánh trăng, nếu là ban ngày, sức mạnh của bản tôn gần như không thể đưa đến thế giới này được.

Trải qua cuộc chiến đấu cực kỳ khốc liệt, sức mạnh phân thân của Âm Ảnh Chi Chủ cũng yếu bớt dần, từ Luyện Hư cảnh nhanh chóng hạ xuống Hóa Thần kỳ.

Lực lượng Hóa Thần kỳ này đến từ chính những sinh linh vừa bị huyết tế kia.

Phân thân của Âm Ảnh Chi Chủ trở lại tế đàn, chuẩn bị mang theo thu hoạch của mình rời khỏi Tiên giới.

Nhưng đúng vào lúc này, một dòng máu tươi trực tiếp vắt ngang qua trước mặt gã.

Nó là Tiên Huyết Chi Chủ - hình tượng cụ thể của tồn tại vẫn luôn được Huyết Ma Giáo sùng bái, tín ngưỡng.

Bóng đêm đen như mực, một dòng sông màu máu đỏ vắt ngang qua bầu trời đêm, ngăn cản đường đi của phân thân Âm Ảnh Chi Chủ.

Con ngươi trong mắt Âm Ảnh Chi Chủ thoáng co rụt lại, đồng thời một luồng dự cảm không lành cũng dâng lên trong lòng, dòng sông máu bất thình lình này đã khiến gã ngửi được mùi vị của âm mưu.
Bình Luận (0)
Comment