Chương 1314: Ta Đồng YI
Chương 1314: Ta Đồng YIChương 1314: Ta Đồng YI
Chương 1314: Ta Đồng Ý!
Lý Thủy Đạo thấy vậy, khẽ cau mày, lại than nhẹ một tiếng: "Thanh Huyền Tử, ngươi vẫn chưa hiểu được. Ta muốn giết ngươi, không phải vì ngươi có bảo vật mà vì ngươi đã phản bội đạo nghĩa." Trong giọng nói của hắn tràn ngập bất đắc dĩ và thất vọng: "Nếu ngươi thật lòng hối cải, vậy thì nên buông đồ đao xuống, lập địa thành Phật. Mà không phải dùng bảo vật áp chế, có ý đồ muốn trốn tránh tội lỗi."
Thanh Huyền Tử nghe vậy, toàn thân lại run lên ban bật. Ga ngẩng đầu nhìn về phía Lý Thủy Đạo, trong mắt hiện lên một tia giãy giụa và thống khổ. Ga biết rõ, hôm nay mình đã không còn đường thối lui, nhưng gã cũng biết, nếu mình thật sự hủy đi Càn Khôn Linh Vực, thì chỉ còn một con đường chết.
Rốt cuộc, khi đứng trước lựa chọn sinh tử, Thanh Huyền Tử đã cúi đầu. Gã thở dài một tiếng, buông trường kiếm và chiếc túi vải trên tay xuống: "Ta sai rồi... Ta biết sai rồi." Trong thanh âm của gã tràn ngập hối hận và bất đắc dĩ: "Ta nguyện ý tiếp nhận trừng phạt, chỉ cần ngươi có thể cho ta mạng sống."
Nhưng đúng vào lúc này, một bóng ma quỷ dị đột ngột bắn nhanh từ chỗ sâu bên trong Huyết Hải tới, giống như quỷ mị trực tiếp đánh úp về phía Thanh Huyền Tử.
Thanh Huyền Tử kinh hãi vô cùng, gã mạnh mẽ xoay người, trong mắt lóe lên một tia quang mang phẫn nộ, trường kiếm trên tay lập tức ra khỏi vỏ, đâm thẳng về phía Lý Thủy Đạo kẻ nói mà không giữ lời kia.
Chỉ nghe "Ram' một tiếng.
Lý Thủy Đạo đạp lên Kim Liên, bị một kiếm chém nát, nhưng đây cũng chỉ là ảo ảnh mà thôi.
Thanh Huyền Tử thoáng rùng mình, một loại dự cảm không tốt xông lên đầu gã.
Ngay sau đó, gã ngạc nhiên phát hiện Càn Khôn Linh Vực trên tay mình đã biến mất từ lúc nào. Gã vội vàng đưa mắt nhìn chung quanh, chỉ thấy một mảnh sóng lớn dâng trào trên Huyết Hải, nào còn tung tích của cái bóng kia?
Thanh Huyền Tử tựa như tỉnh mộng, trong mắt tràn ngập phẫn nộ và không cam lòng: "Thứ ngươi muốn chính là Càn Khôn Linh Vực! Pháp Hải, ngươi thật hèn hại"
Bên trong Huyết Hải lại truyền ra giọng nói của Lý Thủy Đạo: "Thanh Huyền Tử, ngươi đoán không sai, ta muốn đúng là Càn Khôn Linh Vực. Nhưng sự tham lam và bội bạc của ngươi mới là đạo lý khiến ngươi phải chết đi." 9ei7c
Vừa dứt lời, một cơn sóng gió động trời đột nhiên trào dâng trong Huyết Hải.
Trong cơn sóng kinh thiên ấy, hai chữ Vạn to lớn kia chậm rãi khép lại, tạo thành một vòng xoáy khủng bố. Thanh Huyền Tử thấy vậy, gương mặt kinh hãi đến thất sắc, gã dốc hết toàn lực muốn chạy trốn, nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
Chỉ nghe một tiếng hét thảm vang lên, Thanh Huyền Tử lập tức bị vòng xoáy kia nuốt vào. Rất nhanh, bóng dáng của gã đã hoàn toàn biến mất trong Huyết Hải, thân hình câu diệt.
Ngoại giới...
Một bóng người mặc áo đen chậm rãi bay lên từ trong Huyết Hải, bóng tối bao phủ thân thể hắn, trên người hắn tản ra một luồng ma lực khiến người ta sợ hãi không thôi.
Nữ hài Ma tộc ở phía xa xa không khỏi ngừng thở, chỉ sợ tiếng hô hấp của mình sẽ làm kinh động tới tồn tại khủng bố này. Huyết Hải quay cuồng nhanh chóng bình ổn lại, trực tiếp hóa thành một con quái vật. Đó là một con Huyết Ma khủng bố, hình thái nửa người nửa khô lâu của nó khiến người ta hoảng sợ không thôi, trên khuôn mặt dữ ton nọ hiện đây những đường vân màu máu, giống như một con ác ma vừa bò ra từ trong địa ngục.
Quái vật Huyết Ma kia phát ra một tiếng rít gào đinh tai nhức óc, sóng âm chan động lan truyền khiến núi đá chung quanh cũng phải ầm ầm run rẩy.
Ngay sau đó, quái vật Huyết Ma hóa thành một luồng sáng màu máu, nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể người mặc áo đen kia. Thân hình hắc y nhân lóe lên rồi biến mất tại chỗ.
Nữ hài Ma tộc khẽ thở phào một hơi, đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên lại phát hiện nam tử mặc áo đen vừa rồi đang đứng ngay trước mặt mình, hắn giống như một con u linh vừa thản nhiên bước ra từ giữa hư không.
Nữ hài nọ cảm nhận được một luồng áp bách mãnh liệt truyền đến, dường như toàn bộ thân thể đầu bị thứ sức mạnh này trói buộc.
Nàng sợ tới mức đôi môi khẽ run, không dám nói dù chỉ một câu nào.
Nàng biết mình đã không còn chỗ trốn, chỉ có thể yên lặng cầu nguyện người áo đen thần bí này không làm thương tổn mình.
Người mặc áo đen kia lẳng lặng đứng trước mặt nữ hài Ma tộc, bầu không khí chung quanh như đọng lại, chỉ có mùi máu tươi nhàn nhạt vẫn một mực lan tràn trong không khí dù Huyết Hải lúc trước đã bị hắn thu về.
Lý Thủy Đạo chậm rãi mở miệng, cất giọng trâm thấp mà giàu từ tính nói: "Ngươi tên là gì?”
Nữ hài Ma tộc bị câu hỏi bất thình lình kia dọa cho sợ hãi, bờ môi vốn đang mím chặt của nàng khẽ mở, lộ ra vẻ kinh ngạc vô cùng.
Nàng lập tức ngẩng đầu, dũng cảm đón nhận đôi mắt sâu thẳm mà lạnh như băng kia. Dường như đôi mắt ấy có thể nuốt chửng hết thảy, mang đến cho nàng một loại cảm giác áp bách khó có thể hình dung ra.
Nữ hài hít sâu một hơi, cố gắng ổn định lại nỗi sợ hãi trong lòng. Nàng biết mình không thể để lộ ra vẻ yếu đuối trước mặt người thần bí này. Vì vậy, nàng lấy hết dũng khí, cố gắng làm giọng nói của mình trở nên kiên định và rõ ràng: "Ta... ta tên là Tử Lăng."
Lý Thủy Đạo khẽ gật đầu, ánh mắt đảo qua trên người Tử Lăng. Hắn chú ý tới mái tóc dài màu lam hiếm thấy của nàng đang lóe lên một quầng sáng mê người dưới ánh mặt trời. Khuôn mặt của nàng xinh đẹp mà tỉnh xảo, giống như một tác phẩm nghệ thuật do thượng thiên tỉ mỉ tạo hình. Trong đôi mắt nàng bừng lên một tia quang mang kiên định, để lộ ra tinh thần bất khuất kiên cường.
Trong lòng Lý Thủy Đạo hơi động: "Tử Lăng, ta muốn dẫn ngươi đi Tiên giới, ngươi có đồng ý không?"
Tử Lăng gật đầu, không chút do dự nói: "Ta đồng ý"
Khi một tồn tại cường đại hỏi ngươi có đồng ý hay không, người thông minh sẽ lập tức nói "Ta đồng ý"
Ba vầng trăng kì dị vẫn một mực treo trên bầu trời bao la bát ngát của Hoang Ma giới, ba màu xanh, đỏ, lam hoà lẫn vào nhau.
Ánh sáng của chúng chiếu xuống, trực tiếp nhuộm đống cồn cát bên dưới thành từng mảng màu loang lổ. Nơi đây là ranh giới giữa Ma giới và Tiên giới, trong gió tràn ngập khí tức thần bí và quỷ dị.