Chương 1332: Đối Đầu Với Ma Vật!
Chương 1332: Đối Đầu Với Ma Vật!Chương 1332: Đối Đầu Với Ma Vật!
Chương 1332: Đối Đầu Với Ma Vật!
Lý Thủy Đạo nhíu mày: "Lỡ như trong Tích Vân Cốc có Luyện Hư cảnh, thậm chí là Hợp Thể cảnh, chẳng phải là..."
Triệu Lăng Phong nghe vậy, mày kiếm nhướng lên, mặt mũi tràn đầy tự tin nói: "Pháp Hải đại sư có điều không biết, sáu huynh muội chúng ta tề tụ, là có thể tạo thành Thanh Hư Lục Cương Kiếm Trận, ngay cả Ma tộc Luyện Hư cảnh, chúng ta cũng không sợ chút nào!"
"Vậy nếu có Ma tu Hợp Thể cảnh thì sao?" Lý Thủy Đạo tiếp tục truy hỏi.
"Không có khả năng! Nơi này chính là Tiên giới, đâu có nhiều Ma tu cấp cao như vậy, đừng nói là Hợp Thể cảnh, ngay cả Luyện Hư cảnh cũng không có khả năng!" Một nữ tu khẽ vuốt trường kiếm, trong mắt lóe lên vẻ hưng phấn, lại tiếp lời: "Pháp Hải đại sư xin yên tâm, chúng ta đã dò xét nhiều ngày trong Tích Vân Cốc rồi, nếu thật sự có Ma tu Luyện Hư cảnh, há lại an bình đến tận ngày hôm nay? Dục Nghiệt Tà Ma đã hiện thân, chúng ta chắc chắn sẽ diệt trừ nó, để tránh hậu hoạn vô cùng."
Một tên nam tu khác cũng lên tiếng phụ họa: "Đúng là như thế! Đệ tử Thanh Hư Kiếm Đình ta chưa từng e ngại Ma tộc. Huống chi lần này, mục đích chúng ta đến đây chính là trảm yêu trừ ma, bảo vệ thương sinh. Dục Nghiệt Tà Ma đã xuất hiện, sao chúng ta có thể buông tha mặc kệ?"
Các sư huynh muội liên tục gật đầu, trên mặt tràn đầy vẻ kích động.
Lý Thủy Đạo thấy vậy, trong lòng cũng an tâm hơn một chút, hắn khẽ gật đầu: "Nếu thế, chúng ta cùng nhau tiến lên, diệt trừ Dục Nghiệt Tà Ma kia. Nhưng nhớ lấy, không thể khinh địch."
Được Lý Thủy Đạo chỉ dẫn, Triệu Lăng Phong và sáu vị kiếm tu Hóa Thần kỳ đồng thời bước vào tòa sơn cốc tĩnh mịch phía sau. Trong sơn cốc, sương mù lượn lờ, dường như đang ẩn giấu bí mật vô tận.
Sáu luồng kiếm quang phá tan sương mù, chiếu sáng không gian phía trước. Nhưng khi kiếm quang tán đi, cảnh tượng bọn họ chứng kiến lại khiến trong lòng tất cả rung động không thôi. Chỉ thấy một đám nam nữ không hề che giấu thân thể trần trụi, trên gương mặt bọn họ lại có những biểu cảm khác nhau, có người im lặng không nói, có người để lộ ra ánh mắt trống rỗng vô thần, giống như linh hồn của bọn họ đã bị một loại lực lượng tà ác nào đó vô tình cướp đoạt đi rồi.
Nhóm nam nữ trần trụi này cứ một mực đi lang thang không mục đích bên trong sương mù, sự tồn tại bọn họ giống như là lời châm biếm tàn khốc nhất đối với thế giới này.
Triệu Lăng Phong và nhóm đồng môn liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều lóe lên quang mang phẫn nộ. Bọn họ vốn là kiếm tu, luôn lấy chuyện thủ hộ thiên hạ thương sinh làm nhiệm vụ của mình, hôm nay nhìn thấy cảnh tượng như vậy, có thể nào không giận?
Nhưng đúng vào lúc này, một luồng khí tức tà ác mãnh liệt từ sâu trong sương mù ập đến, khiến bọn họ không tự chủ được mà phải rùng mình một cái.
Ngay sau đó, một con Ma vật hình cầu to lớn trực tiếp hiện ra bên trong sương mù, đó chính là kẻ địch mà lần này bọn họ phải đối mặt - Dục Nghiệt Tà Ma.
Dục Nghiệt Tà Ma dùng con mắt to lớn duy nhất mà xấu xí của nó, chăm chú nhìn vào Triệu Lăng Phong và sáu vị kiếm tu Hóa Thần Kỳ của Thanh Hư Kiếm Đình. Ma vật này tản ra một luồng lực lượng tinh thần hùng hậu, giống như một con sóng lớn vô hình, mãnh liệt ap đến, trực tiếp bao trùm tâm linh của bọn họ.
Đám người Triệu Lăng Phong vốn đã sớm tu luyện tới cảnh giới tâm lặng như nước, cũng sớm xem nhẹ chuyện nam nữ hoan ái hay nối dõi tông đường của thế gian. Nhưng dưới sự trùng kích của luông sức mạnh tinh thần này, bọn họ lại có cảm giác mình đã bị cuốn vào một vòng xoáy sâu không thấy đáy.
Trước mắt bọn họ hiện ra từng hình ảnh khiến người ta huyết mạch sôi trào, hình ảnh nam nữ triên miên sung sướng vọt tới như thủy triều, hung hăng đánh sâu vào tâm linh của bọn họ.
Những hình ảnh này chân thật như thế, mãnh liệt như thế, dường như bọn họ đang được tự mình trải qua, khiến cho bọn họ hoàn toàn không khống chế nổi bản năng của mình.
Vào giờ khắc này, bọn họ cảm nhận được dục nghiệt lớn lao chưa từng có từ trước đến nay, đó là sự truy cầu cực hạn đối với dục vọng, là khát vọng vô tận đối với bản năng.
Tâm linh của bọn họ bị luông sức mạnh này trói buộc chặt chẽ, giống như đang bị từng sợi tơ vô hình gắt gao quấn quanh, không cách nào giãy giụa được.
Đám người Triệu Lăng Phong vật vã đấu tranh, muốn vung trường kiếm trong tay lên, lại phát hiện động tác của mình trở nên chậm chạp dị thường, dường như đang có gánh nặng ngàn cân đè ở trên người.
Cùng lúc đó, sáu sợi tơ trong suốt từ trên người Dục Nghiệt Tà Ma bắn tới, đâm thẳng vào huyệt Bách Hội trên đỉnh đầu bọn họ, nếu sợi tơ này bắn trúng, bọn họ sẽ không còn khả năng giãy giụa nữa.
Tình thế nguy hiểm sinh tử chỉ diễn ra trong nháy mắt, nhưng hết lần này tới lần khác, bọn họ đã không cách nào nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt nhìn sợi tơ kia càng ngày càng tới gần.
Ngay trong nháy mắt sống còn này, một đạo lôi đình từ trong sương mù bổ tới, giống như thiên thân gào thét, trực tiếp oanh kích trên quả cầu thịt to lớn là Dục Nghiệt Tà Ma kia.
Lực lượng lôi đình làm cơ thể Dục Nghiệt Tà Ma chấn động đến rung lắc không thôi, mà sáu sợi tơ kia cũng trực tiếp mất đi lực lượng vào đúng thời điểm mấu chốt đó.
Đám người Triệu Lăng Phong nhân cơ hội hiếm hoi ấy, lập tức thoát khỏi ảnh hưởng trói buộc tinh thân của ma vật kia, trực tiếp vung kiếm chặt đứt sợi tơ đang đánh úp về phía mình. Đồng thời, kiếm quang lóe lên, bọn họ cũng chặt đứt những sợi tơ khống chế đang ba mươi mấy nhân loại kia. Nhưng sau khi những nhân loại bị khống chế mất đi sợi tơ đang khống chế bọn họ, bọn họ lại không lập tức khôi phục thần trí, mà ai nấy đều tê liệt ngã xuống đất, miệng sùi bọt mép, thân thể run rẩy, sinh tử không biết.
"Là Pháp Hải đại sư ra tay!" Ánh mắt Triệu Lăng Phong lóe ra vẻ cảm kích, gã lớn tiếng nói.
"Đa tạ ân cứu mạng của đại sư!" Huyền Lãnh Ngưng cũng theo sát phía sau, biểu đạt sự cảm kích với Pháp Hải đại sư.
"Tiếp theo cứ giao cho chúng ta." Triệu Lăng Phong nắm chặt trường kiếm, ánh mắt kiên định nói.
"Kiếm lên!"