Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1349 - Chương 1349: Ngươi Có Biết Tội Không?

Chương 1349: Ngươi Có Biết Tội Không? Chương 1349: Ngươi Có Biết Tội Không?Chương 1349: Ngươi Có Biết Tội Không?

Chương 1349: Ngươi Có Biết Tội Không?

Lý Thủy Đạo cũng không đón đỡ trực tiếp, ngược lại, thân hình hắn nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời hai tay chắp trước ngực, trong miệng lẩm bẩm không ngừng.

Chỉ trong phút chốc, Phật liên màu vàng đã nở rộ đầy trời, mỗi một đóa Phật liên đều tỏa ra kim quang lóng lánh.

Càng kỳ dị hơn, bởi vì bên trong Phật liên kia còn đan dệt những tia lôi điện màu bạc, giống như ngân xà múa lượn phát ra từng chuỗi âm thanh "Chi chỉ", khí thế hùng hậu, chấn động lòng người.

Phật liên màu vàng kim và lôi điện màu bạc đan xen vào nhau tạo thành một vùng biển sao mênh mông.

Theo âm thanh niệm chú của Lý Thủy Đạo, mơ hồ có tiếng long ngâm quanh quẩn bên trong biển sao, giống như thực sự có một con Chân Long đang cuộn mình ở trong đó.

Phật ảnh to lớn cầm Kim Cương Xử trên tay, phá không lao đến, uy lực vô song. Nhưng khi nó chạm đến vùng biển sao này, lại như rơi vào vũng bùn, tốc độ trong nháy mắt chậm lại. Một kích của Luyện Hư Cảnh này không ngừng bị tiêu hao, không ngừng bị san bằng, cuối cùng đã hoàn toàn trở về hư vô.

Trên mặt Khổ Khiếu Đầu Đà lộ ra vẻ kinh ngạc vô cùng, hiển nhiên gã hoàn toàn không ngờ Lý Thủy Đạo lại có thủ đoạn như vậy.

Mỗi một môn đạo pháp do Pháp Hải thể hiện ra đều chỉ có tu vi Hóa Thần kỳ, nhưng bởi vì pháp lực trong người hắn hùng hậu, đồi dào như biển mà uy năng thể hiện ra lại mạnh mẽ đến không thể tưởng tượng nổi.

Phật liên màu vàng và lôi điện màu bạc kích động lẫn nhau, phát ra tiếng nổ đỉnh tai nhức óc. Mỗi một đóa Phật liên đều như ẩn chứa sức mạnh vô tận bên trong, mà lôi điện màu bạc càng giống như thiên phạt, sắc bén vô cùng.

Dưới sự trùng kích của luồng sức mạnh này, Phật ảnh khổng lồ kia bắt đầu run rẩy kịch liệt, dường như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Khổ Khiếu Đầu Đà thấy vậy, trong lòng hoảng hốt. Gã không ngờ Lý Thủy Đạo chẳng những có được thủ đoạn phòng ngự cường đại như thế, lại còn có thể dựa vào đó để phản kích lại.

Gã biết rõ bản thân đã lâm vào khốn cảnh, nếu không nghĩ biện pháp thoát thân, chỉ sợ hôm nay gã sẽ phải ngã xuống ở chỗ này.

Vào thời điểm hiện tại, Khổ Khiếu Đầu Đà đã không còn tâm tư để chú ý tới luồng Phật ảnh kia. Phật ảnh kia đã chống đỡ không nổi, bắt đầu dần dần sụp đổ.

Ngay tại thời điểm Phật ảnh sụp đổ, một luồng lực lượng phản chấn cường đại trực tiếp truyền đến, đánh thẳng vào người Khổ Khiếu Đầu Đà. Gã chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng đau nhức vô cùng, giống như vừa bị đánh lệch vị trí. Gã cố nén đau đớn, dồn hết sức lực để lui về phía sau. Nhưng sức mạnh trong biển sao kia lại giống như vô cùng vô tận, chúng cứ gắt gao đuổi theo gã không ngừng.

Đúng lúc này, giọng nói của Lý Thủy Đạo như tiếng chuông đồng, ung dung quanh quẩn trên bầu trời Phổ Độ Đàn: "Khổ Khiếu Đầu Đà, ngươi vì tư oán mà ra tay với bản tọa, đã xúc phạm giới luật thanh tịnh của Phật môn. Ngươi có biết tội không?"

Khổ Khiếu Đầu Đà mở to hai mắt nhìn về phía Lý Thủy Đạo, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hãi đến không thể tin được vào tai mình. Gã không hiểu nổi, vì sao một tu sĩ chỉ mới đạt đến Hóa Thần kỳ lại có thể ngăn chặn được mình? Nói gì thì nói, gã cũng là Luyện Hư Cảnh, trong khi Pháp Hải mới chỉ là Hóa Thần kỳ, làm sao hắn có thể đánh bại gã dù thực lực giữa hai người chênh lệch xa đến thế? Chuyện này tuyệt đối khiến gã khó có thể chấp nhận được.

Đương nhiên, Lý Thủy Đạo cũng không định cho Khổ Khiếu Đầu Đà có cơ hội để mở miệng cầu xin tha thứ, trên mặt hắn lóe lên một tia lạnh nhạt, hai tay lại kết ấn, khẽ quát một tiếng: "Lôi đình vạn quân, Kim Liên Hộ Thể!"

Hắn vừa dứt lời, bầu trời lại chìm trong tối tăm, vô số những tia chớp như ngân xà đan xen vào nhau, tạo thành một mảnh lôi võng. Mỗi một tia chớp đều đánh sợ giống như đang ẩn chứa sức mạnh hủy thiên diệt địa bên trong.

Cùng lúc đó, Kim Liên đầy trời lại một lần nữa nở rộ.

Đây là Đại La Pháp Lôi dung hợp cùng Phật Môn Kim Liên, muốn hoàn thành được một chiêu này cần phải có nguồn pháp lực cực kỳ dồi dào chèo chống.

Hư Cảnh Chi Lộ của Lý Thủy Đạo đã tấn cấp đến lục giai, chỉ một thế giới có được đạo vận hùng hậu như vậy, mới có thể chống đỡ được pháp lực tiêu hao bất kể hậu quả như này.

Khổ Khiếu Đầu Đà thấy vậy, trong lòng thâm biết tình huống không ổn rồi, gã dốc hết toàn lực muốn thúc giục pháp lực trong cơ thể, định tới ngăn cản đòn tấn công của Lôi Đình Kim Liên này. Nhưng ở trước mặt nguồn sức mạnh kinh khủng ấy, chút pháp lực của gã lập tức trở nên nhỏ bé không đáng kể, ngược lại nó còn giống như một ánh nến chập chờn sắp tắt trong cơn cuồng phong dữ dội.

Rốt cục, Lôi Đình Kim Liên cũng đánh trúng một cú rất mạnh vào Khổ Khiếu Đầu Đà. Gã như bị trọng chùy đánh trúng, lập tức bay ra ngoài mấy chục trượng, ngã thật mạnh xuống đất, khóe miệng tràn ra máu tươi, nhiều chỗ trên người bị đốt đến cháy đen, hiển nhiên đã bị trọng thương rồi.

Gã giãy giụa muốn đứng lên, nhưng vừa mới cử động đã đau đến nhe răng trợn mắt. Gã hốt hoảng ngẩng đầu nhìn về phía Lý Thủy Đạo, trong mắt tràn đầy hoảng sợ và không cam lòng. Ga biết rõ mình đã bại, hơn nữa còn là thất bại thảm hại.

Lý Thủy Đạo nhìn bóng dáng chật vật của Khổ Khiếu Đầu Đà, trên mặt không hề có chút thương hại nào. Hắn lạnh nhạt nói: "Lão Đầu Đà, ngươi vô cớ ra tay với bản tọa là đã phạm phải giới luật trước, dù hôm nay bản tọa có giết ngươi, Vô Thiên Phật Tổ cũng không thể trách tội, nhưng niệm tình ngã Phật từ bi, hôm nay ta sẽ tha cho ngươi một mạng, mong ngươi ngày sau có thể thay đổi triệt để, một lần nữa tu hành."

Nói xong, Lý Thủy Đạo xoay người hóa thành một luồng sáng, nhanh chóng biến mất ở phía chân trời, chỉ để lại Khổ Khiếu Đầu Đà đang nằm trên mặt đất, nhìn theo phương hướng hắn rời đi, trong lòng tràn ngập thống khổ và bất đắc dĩ. ...

Trận chiến trên Lưu Ly Sơn đã khiến Khổ Khiếu Đầu Đà bị trọng thương, cũng làm gã mất hết mặt mũi.

Vì giữ gìn thể diện của chính mình, Khổ Khiếu Đầu Đà đã lựa chọn giữ im lặng, gã đóng cửa lại chữa thương, vùi đầu trốn tránh như một con đà điểu.
Bình Luận (0)
Comment