Chương 1354: Niềm Vui Ngoài Ý Muốn!
Chương 1354: Niềm Vui Ngoài Ý Muốn!Chương 1354: Niềm Vui Ngoài Ý Muốn!
Chương 1354: Niềm Vui Ngoài Ý Muốn!
Vô Thiên Phật Tổ mỉm cười hỏi: "Pháp Hải, Tĩnh Từ Bồ Tát đề cử cho ngươi hai nữ đệ tử gia nhập vào Lưu Ly Sơn, cũng trao tặng La Hán Quả Vị cho các nàng, vì sao ngươi lại từ chối ý tốt của Tĩnh Từ Bồ Tát?
Lý Thủy Đạo nghe vậy, lập tức ngẩng đầu nhìn thẳng vào Vô Thiên Phật Tổ, cất giọng rõ ràng mà có lực nói: "Hồi bẩm Phật tổ, đệ tử biết rõ, đối với mỗi một vị Phật tu trên Lưu Ly sơn, La Hán Quả Vị đều là mục tiêu mà bọn họ ước mơ tha thiết. Bọn họ ngày ngày đêm đêm khổ tu, chịu đựng vô tận cô độc và tịch mịch, chỉ vì một ngày kia có thể chứng được La Hán Quả Vị, siêu thoát phàm trần, thành tựu Phật Đà.
Hắn hít sâu một hơi, tiếp tục nói: "Bây giờ, Lưu Ly Sơn phải một lần nữa xây dựng lại, bách phế đợi hưng, La Hán Quả Vị này càng nên để lại cho các vị Phật tu của Lưu Ly sơn mới đúng. Bọn họ đã bỏ ra quá nhiều vì mục tiêu này, nếu vào thời điểm hiện tại ta lại trực tiếp đưa Quả Vị cho kẻ ngoại lai, chỉ sợ sẽ khiến bọn họ lạnh lòng. Đệ tử không đành lòng nhìn bọn họ thất vọng, lại càng không muốn cố gắng của bọn họ trôi theo dòng nước."
Vô Thiên Phật Tổ nghe vậy, cũng hơi ngẩn ra, sau đó trong mắt lóe lên vẻ tán thưởng cực kỳ mỏng manh đến khó mà phát hiện được. Gã khẽ gật đầu, nhẹ giọng nói: "Pháp Hải, ngươi có thể suy nghĩ vì các đệ tử Lưu Ly Sơn như vậy, lại luôn lấy đại cục làm trọng, thật khó có được."
Lý Thủy Đạo khiêm tốn đáp lại: "Đệ tử chỉ muốn tận hết bổn phận của mình, không dám tuyên dương công trạng."
Vô Thiên Phật Tổ mỉm cười, tiếp tục nói: "Ngươi dùng khí thế lôi đình vạn quân tiêu diệt Huyết Ma Giáo tà ác, cứu vớt vô số sinh linh trong nước sôi lửa bỏng, phần công lao này đủ để chấn động toàn bộ Tu Tiên giới rồi. Ngươi chấp chưởng Lưu Ly sơn, trách nhiệm rất lớn, nếu chỉ ban thưởng cho ngươi hai triệu nguyện lực, đúng là quá ít."
Gã nói đến đây thoáng dừng một chút, sau đó lại nhìn về phía Lý Thủy Đạo, nói: "Vì vậy, bản tọa quyết định hàng năm sẽ chia cho ngươi tám triệu nguyện lực, giúp ngươi xây dựng lại Lưu Ly Sơn, khôi phục vẻ huy hoàng ngày xưa."
Lý Thủy Đạo nghe vậy, trong lòng âm thâm chấn động, sau đó hắn trịnh trọng gật gật đầu, dùng giọng nói kiên định thốt lên: "Đệ tử nhất định sẽ dốc hết toàn lực, không phụ sự ủy thác của Phật Tổ, xây dựng lại Lưu Ly Sơn, bảo vệ phương tịnh thổ này."
Vô Thiên Phật Tổ hài lòng gật đầu, dường như gã đã thấy được hy vọng quật khởi một lần nữa của Lưu Ly sơn dưới sự dẫn dắt của Lý Thủy Đạo. Gã phất phất tay, ý bảo Lý Thủy Đạo có thể lui xuống.
Lý Thủy Đạo lại lần nữa khấu bái, sau đó chậm rãi đứng dậy, xoay người rời đi.
Lý Thủy Đạo tuyệt đối không ngờ mình đi một chuyến, lại có được phần thu hoạch ngoài ý muốn này. Thật ra lúc trước, hắn từ chối lời đề cử hợp lý của Tĩnh Từ Bồ Tát, chỉ nhằm một mục đích duy nhất là để cho Lưu Ly Sơn hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của mình.
Hắn muốn biến Lưu Ly Sơn thành tổng đàn của Huyết Ma Giáo, nơi đó sẽ trở thành một cái Ma Quật chân chính. Bởi vậy, đương nhiên là hắn sẽ không cho phép Phật tu khác tiến vào, tránh đối phương phá hư kế hoạch của hắn.
Chỉ là ... hắn tuyệt đối không ngờ, hành động này lại giúp hắn hắn có được sự ưu ái của Vô Thiên Phật Tổ. "Tám triệu nguyện lực, thật tốt!" Trong lòng Lý Thủy Đạo âm thầm hoan hô. Hắn biết rõ tâm quan trọng của nguyện lực đối với Phật tu, nó không chỉ là thứ mấu chốt để tăng cao tu vi, còn là vật cần thiết để tăng cường uy lực của pháp bảo, thậm chí khi thi triển một ít Phật pháp cường đại cũng cần phải có nguyện lực.
Tám triệu nguyện lực này cộng thêm hai triệu nguyện lực đã có trong Hư Cảnh của hắn, chính là tròn mười triệu nguyện lực.
Chỉ cần tiêu hao ít nguyện lực là có thể xây dựng lại Lưu Ly Sơn, nguyện lực còn thừa hắn đều có thể dùng cho việc tu luyện của chính mình.
Lưu Ly Sơn từng là thánh địa của Phật môn, nhưng hiện giờ đã bị Huyết Ma Giáo tàn phá, đã trở thành một mảnh phế tích rồi.
Chùa miếu sụp đổ, điện phủ vỡ nát, hết thảy đều là một mảnh bừa bãi, hỗn độn.
Dường như Lưu Ly Sơn đã mất đi sinh cơ ngày xưa, chỉ còn lại hoang vu và tĩnh mịch vô cùng vô tận.
Lý Thủy Đạo mặc áo cà sa màu vàng, xuất hiện trên mảnh phế tích này, hắn nhắm hai mắt lại, chắp hai tay trước ngực, cao giọng tụng niệm Phật hiệu.
Pháp lực của hắn dẫn đường cho tám triệu nguyện lực, chỉ trong nháy mắt đã trực tiếp quét sạch toàn bộ Lưu Ly Sơn. Ngay sau đó, một vệt kim quang chói mắt xuất hiện trên bầu trời, ánh sáng màu vàng đó như từ hư không vô tận giáng xuống, mang theo Phật quang vô tận chiếu rọi mặt đất.
Khi kim quang phủ xuống, toàn bộ Lưu Ly Sơn bắt đầu xảy ra những biến hóa như kỳ tích. Được pháp lực của Lý Thủy Đạo dẫn dắt, dường như những mảnh gạch ngói vỡ nát kia đã có được sinh mệnh của chính mình, chúng bắt đầu tổ hợp một lần nữa lại.
Phòng ốc đột ngột mọc lên từ mặt đất, cung điện khôi phục lại vẻ huy hoàng ngày xưa, mỗi một chỗ đều hiển lộ rõ những điểm đặc sắc, mỹ quan độc đáo tinh xảo và huy hoàng của Phật môn.
Trong quá trình xây dựng lại, tám triệu nguyện lực kia cũng dung nhập vào trong đó. Những nguyện lực này là kết tinh của vô số tín đồ thành kính cầu nguyện, bên trong ẩn chứa tín ngưỡng và sức mạnh vô cùng vô tận.
Lại được pháp lực của Lý Thủy Đạo gia trì, nguyện lực lập tức hóa thành từng cột sáng màu vàng kim, xông thẳng lên trời, bao phủ toàn bộ Lưu Ly Sơn vào trong một vùng ánh sáng màu vàng kim chói lọi.
Dưới Phật quang chiếu rọi, Lưu Ly Sơn nhanh chóng tỏa ra sinh cơ và sức sống trước nay chưa từng có. Những lá cờ màu vàng nhẹ nhàng bay trong gió, phát ra tiếng vang xào xạc, càng tăng thêm vài phần thân bí và trang nghiêm cho tòa thánh địa này.
Nhờ lễ rửa tội đến từ pháp lực của Lý Thủy Đạo, gương mặt của bức tượng Phật trang nghiêm và trọng thể, mang theo nụ cười, giống như đang cầu phúc cho chúng sinh.
Khi một luồng kim quang cuối cùng tiêu tán, Lưu Ly Sơn đã rực rỡ hẳn lên. Nó không còn là một khu phế tích và hoang vu nữa mà đã trở thành một vùng thánh địa Phật môn trang nghiêm mà thần thánh rồi.....