Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1373 - Chương 1373: Mười Hai Kim Cang!

Chương 1373: Mười Hai Kim Cang! Chương 1373: Mười Hai Kim Cang!Chương 1373: Mười Hai Kim Cang!

Chương 1373: Mười Hai Kim Cang!

"Huyết Khôi giáo làm việc! Hôm nay chỉ giết Dạ Xoa Kim Cang, đám người không liên quan mau chóng thối lui" Lý Thủy Đạo đứng trong biển máu, hàn quang lập lòe trong mắt.

Lại một tên Dạ Xoa Kim Cang gầm thét nhảy vào trong huyết vân.

Huyết Ma Ấn!

Hai mươi lăm Thiết Dực Khôi Lỗi hợp kích.

Phiên Thiên Phật Chưởng.

Đánh giết tại chỗ.

Động tác của Lý Thủy Đạo thuần thục đến cực điểm.

Cốt Liên Khôi Lỗi thu hồi tàn thi của Dạ Xoa Kim Cang lại.

Tiếp theo là một ngôi chùa khác...

Đêm hôm đó, Lý Thủy Đạo liên tục hành động, hắn lựa chọn mười hai ngôi chùa miếu nằm ngay dưới chân Linh sơn để ra tay, sau đó liên tục giết mười hai tên Dạ Xoa Kim Cang.

Chờ tới khi hắn rời khỏi, mười hai tòa chùa miếu đồng loạt bốc cháy hừng hực trong bóng đêm. Ánh lửa chiếu rọi nửa bầu trời, chiếu sáng cả đêm tối.

Minh Ngộ Đâu Đà là sư phụ của mười hai tên Kim Cang này, đồng thời cũng là Dạ Xoa Phật Đà duy nhất của Thiên Phạm Phật Quốc, trùng hợp là thời điểm đó, gã không ở trong bất cứ ngôi chùa nào.

Bóng đêm như mực, chậm rãi nhạt đi, một vệt trắng bạc dần dần nổi lên ở phía chân trời xa xôi, tia sáng kia tựa như thành viên tiên phong lướt ngang qua đêm tối và ban ngày.

Lúc này, Lý Thủy Đạo đã quay trở về Lưu Ly sơn. ...

Phổ Độ Đàn trên đỉnh Lưu Ly Sơn.

Nơi đây mây mù mờ ảo, như khói như sợi, phảng phất như tiên khí từ lòng đất lượn lờ sinh ra, khoan thai bao phủ toàn bộ đỉnh núi.

Khi đặt mình vào trong đó, người ta sẽ có cảm giác như thể đang đặt mình trong một vùng tiên cảnh, như mộng như ảo.

Lúc này, Lý Thủy Đạo đang mặc một bộ tăng bào màu xám, ngồi ngay ngắn bên cạnh một chiếc bàn đá. Khuôn mặt hắn điềm nhiên như nước, trong mắt lóe lên một tia quang mang thâm thúy như vực sâu, rất giống ngôi sao đã trải qua tang thương nhưng vẫn kiên định như trước.

Mà đối diện với hắn là một vị cô nương mặc áo trắng như tuyết, nàng chính là Liễu Mi. Dung mạo của nàng thanh lệ thoát tục, tựa như đóa hoa sen mới nở, hàng lông mày cong cong, càng tăng thêm vài phần quyến rũ. Trong đôi mắt kia còn mang theo một loại thần thái sắc bén, phảng phất như có thể hiểu rõ mọi bí mật ẩn sâu nhất trong lòng người.

Có một cái bàn cờ được bày ra chính giữa hai người bọn họ, quân cờ đen trắng đan xen tung hoành, giống như hai con long xà đang tranh đấu kịch liệt, khiến người ta không khỏi đắm chìm vào thế trận bên trong.

Lý Thủy Đạo cầm quân cờ đen, chậm rãi mở miệng, cất lên giọng nói trầm thấp mà có lực: "Ta đã làm theo phân phó của cô nương, liên tục chém giết mười hai tên đệ tử Dạ Xoa của Minh Ngộ Đầu Đà, không biết tiếp theo cô nương có chỉ thị gì?"

Liễu Mi cô nương khẽ mỉm cười tựa như hoa xuân nở rộ, trên tay cầm quân cờ trắng nhẹ nhàng hạ xuống, tư thái vô cùng ưu nhã: "Ngươi làm rất tốt, việc phải làm tiếp theo là ngừng công kích, không được hành động thiếu suy nghĩ. Ta sẽ đưa ra mệnh lệnh mới cho ngươi vào thời điểm thích hợp."

"Vậy thì đa tạ Liễu Mi cô nương." Lý Thủy Đạo nói xong, lại không chút do dự hạ xuống một quân cờ, khí thế trên bàn cờ như hồng, có cảm giác hùng hổ dọa người.

Liễu Mi cô nương khẽ gật đầu, lập tức hạ cờ phòng thủ, động tác nhẹ nhàng như gió: "Ngươi là một thanh đao vô cùng sắc bén, đao xuất thấy máu lập tức trở về bao, vừa thu đao đã trốn xa ngàn dặm. Bảo đao như vậy, chỉ khi rơi vào thời khắc mấu chốt mới có thể ra khỏi vỏ giết địch, còn ngày thường phải trở về trong vỏ, không thể tùy tiện đi khắp nơi khơi mào chiến tranh."

Lý Thủy Đạo cung kính trả lời: "Thuộc hạ hiểu rõ, nhất định sẽ ghi nhớ lời cô nương dạy bảo."

Liễu Mi cô nương hài lòng gật đầu, lại tiếp tục hạ cờ.

Hai người ngươi tới ta đi, tiếng quân cờ hạ xuống bàn cờ vang lên âm thanh trong trẻo êm tai.

Ván cờ dần dần tiến vào cao trào.

Đúng vào lúc này, đột nhiên Liễu Mi cô nương mở miệng hỏi: "Thi thể của mười hai tên Dạ Xoa Kim Cang kia, ngươi đã giấu đi nơi nào rồi?"

Lý Thủy Đạo mỉm cười, vẻ mặt thong dong nói: "Ta đã giấu bọn họ ở trong pháp bảo không gian."

Trong mắt Liễu Mi cô nương lóe lên một tia kinh ngạc, đôi mi thanh tú khẽ chau lại: "Chẳng lẽ là Càn Khôn Linh Vực của Đạo môn?”

Lý Thủy Đạo mỉm cười lắc đầu, rồi lên tiếng giải thích: "Nào có lợi hại như vậy, cũng chỉ lớn hơn túi trữ vật bình thường một chút mà thôi."

Sắc mặt cô nương Liễu Mi lập tức chuyển thành nghiêm túc, sau đó trịnh trọng nói: "Dạ Xoa vốn do cương thi biến thành, thân thể vô cùng chắc chắn, phải tránh chuyện chôn chúng nó vào trong đất, nếu không đám này chắc chắn sẽ trùng sinh, dù để vào trong túi trữ vật, cũng khó có thể bảo tôn được lâu dài, ngươi vẫn nên nghĩ biện pháp mau chóng xử lý sạch sẽ chúng đi, để tránh đêm dài lắm mộng."

Lý Thủy Đạo biến sắc, vội vàng đáp: "Ta hiểu rồi, ta nhất định sẽ mau chóng tìm ra một phương pháp vẹn toàn, tuyệt đối không để chuyện này xuất hiện bất cứ sai lâm nào."

Liễu Mi cô nương gật đầu, sau đó lại cười nói: "Lan này, có nhiều Dạ Xoa Kim Cang thuộc dòng chính của Linh Sơn chết đi như vậy, có thể Vô Thiên Phật Tổ sẽ phân cho ngươi một ít nguyện lực. Nếu ngươi có thể tử tế lợi dụng được những nguyện lực này, khẳng định là tu vi có thể nâng cao thêm một bước."

"Đa tạ cô nương đã chỉ điểm. Sau này, mong cô nương vẫn tiếp tục dìu dắt ta." Lý Thủy Đạo trực tiếp cúi đầu đồng ý, trên mặt tràn đầy thành khẩn và cảm kích.

Liễu Mi cô nương nhẹ nhàng thu hồi quân cờ, chậm rãi nói: "Pháp Hải, tiên lộ dài đằng dang, hiểm trở trùng trùng điệp điệp, ngươi tuyệt đối không thể vì một chút công lao nhất thời mà sinh lòng lười biếng."

Lý Thủy Đạo chắp tay đáp: "Cô nương yên tâm, Pháp Hải biết rõ những khó khăn trong đó. Chỉ sợ hành động chém giết quá nhiều Dạ Xoa đệ tử lần này sẽ dẫn tới rất nhiêu phiền phức, không biết vê sau nên ứng phó như thế nào?"

Liễu Mi cô nương hơi trầm tư, sau đó khẽ mở môi son nói: "Đừng vội, mặc dù Minh Ngộ Đầu Đà rất tức giận nhưng nhất thời cũng khó có thể tìm được chứng cứ xác thực chỉ về phía ngươi. Ngươi cứ dốc lòng tu luyện, tăng cường công lực của bản thân, đợi đến lúc thời cơ chín muồi là có thể ứng phó được tất cả." Lý Thủy Đạo trịnh trọng gật đầu: "Pháp Hải cẩn tuân lời cô nương dạy bảo."
Bình Luận (0)
Comment