Lời nói của Trầm Lượng rơi xuống hậu trường, ngay lập tức, âm thanh tranh đoạt đã vang lên kịch liệt.
"Hai ngàn tám trăm linh thạch...”
“Hai ngàn chín trăm linh thạch...”
“Ba nghìn bảy trăm linh thạch...”
“Ba nghìn tám trăm linh thạch..."
Trình độ cạnh tranh kịch liệt này đã hoàn toàn vượt quá dự đoán của hội trường đấu giá. Rất nhiều người đều tăng giá, giá cả không ngừng tăng lên, cuối cùng giá cả dừng lại ở bốn ngàn ba trăm linh thạch.
Vật phẩm bán đấu giá thứ năm: Độc Hỏa Lôi Châu.
Ba viên hạt châu tản ra quầng sáng nóng rực màu đỏ giống như đang bị liệt diễm thiêu đốt, khiến người khác nhìn vào không khỏi sinh ra một loại cảm giác sợ hãi, tựa như mình chỉ đụng vào, lập tức sẽ bị cắn nuốt.
Chúng nó được đặt bên trong một cái rương bằng mã não tinh xảo, với những nét chạm trổ tinh mỹ, bên ngoài rương còn có thêm những viên bảo thạch lấp lánh, tản ra hào quang sáng bóng mê người.
Trầm Lượng đứng ngay trên đài bán đấu giá, hai tay nắm chặt cây chùy, trong giọng nói để lộ ra một tia hưng phấn và kích động: "Đây là một kiện pháp khí tuyệt đối không giống bình thường, nó có được uy lực cực kỳ xuất sắc. Nó là tiêu hao phẩm, chỉ sử dụng được duy nhất một lần, nhưng chỉ cần một lần này thôi, cũng đủ để chủ nhân của nó dễ dàng giết chết tu sĩ Dung Linh cảnh!"
"Ba viên Độc Hỏa Lôi Châu, giá khởi điểm là hai ngàn tám trăm linh thạch."
Tuy lời nói của Trầm Lượng vô cùng kích động, nhưng người phía dưới lại phản ứng khá bình thản.
"Pháp khí chỉ dùng được duy nhất một lần mà bán với giá này là quá đắt."
"Thứ này nếu bắn trúng tu sĩ Dung Linh cảnh, đương nhiên có thể giết chết đối phương, mấu chốt là không nhất định có thể bắn trúng."
"Muốn lấy yếu thắng mạnh, nào có dễ dàng như vậy?"
...
Cuối cùng, ba viên Độc Hỏa Lôi Châu nọ thành giao với giá quy định là hai ngàn tám trăm linh thạch.
Chuyện này làm sắc mặt Trầm Lượng có chút ủ rũ, nhưng rất nhanh, gã đã khôi phục lại, bắt đầu dùng âm điệu kịch tính dào dạt giới thiệu vật phẩm bán đấu giá thứ sáu.
"Các vị đạo hữu... Hiện tại, ta giới thiệu cho mọi người vật phẩm bán đấu giá thứ sáu —— Âm Dương Hóa Linh Đan."
Trầm Lượng cất giọng to rõ mà hăng hái, tràn ngập kịch tính và lực lượng.
Chỉ thấy trên đài đấu giá lúc này, có đặt một chiếc hộp ngọc được mạ vàng, tản ra quang mang nhàn nhạt, làm nổi bật lên vẻ hưng phấn trong mắt Trầm Lượng.
Gã chậm rãi mở hộp ra, một luồng ánh sáng nhu hòa, lập tức từ bên trong phát tán ra bên ngoài, lại trực tiếp chiếu rọi cả gian đại sảnh bán đấu giá.
"Đây là loại đan dược mấu chốt hỗ trợ tu sĩ Thông Linh cảnh thăng cấp Dung Linh cảnh—— Âm Dương Hóa Linh Đan."
Trầm Lượng cất giọng trầm thấp mà êm tai, giống như đang kể ra cho những vị khách bên dưới nghe một bí mật lớn lao.
Nói đến đây, gã chợt dừng lại, đưa ánh mắt quét khắp khán phòng, ngừng lại một thoáng mới tiếp tục nói: "Mọi người đều biết, tu sĩ Thông Linh cảnh từ sơ kỳ đến hậu kỳ có thể dễ dàng tiến cấp mà không gặp phải bất cứ bình cảnh nào, nhưng từ Thông Linh cảnh hậu kỳ đột phá Dung Linh cảnh lại có bình cảnh rất lớn. Âm ở bên trong dương, lại đối lập với dương [1]. Chỉ có người lĩnh ngộ được những lời này, mới có thể tự mình đột phá, nếu không thể chân chính lĩnh ngộ điều huyền bí này, dù đồng tham ăn bao nhiêu linh vật, dù tu sĩ phục dụng bao nhiêu Ngọc Hành đan, cũng không thể đột phá gông cùm xiềng xích!"
Trầm Lượng nhẹ nhàng nâng hộp ngọc nọ lên.
Âm Dương Hóa Linh Đan được đặt cẩn thận bên trong hộp ngọc, toát lên màu trắng tinh thuần mà ôn nhuận, tựa như một viên trân châu trong suốt long lanh.
Gã lấy viên đan dược ấy ra, đặt nó trong lòng bàn tay, cẩn thận mà miêu tả điểm trân quý của nó.
"Trên con đường tu hành chân chính, không có gông cùm xiềng xích tuyệt đối. Chỉ cần có linh thạch, lạch trời cũng có thể biến thành đường cái thênh thang.”
“Nếu tu vi của ngươi trì trệ không tiến, như vậy nhất định là linh thạch của ngươi không đủ rồi!”
“Bởi vì một khi phục dụng Âm Dương Hóa Linh Đan, chỉ một viên này cũng đủ trợ giúp tu sĩ thoát khỏi bình cảnh trói buộc, thăng cấp Dung Linh cảnh. Hơn nữa, phục dụng đan dược đột phá bình cảnh cũng tương đương với tự bản thân lĩnh ngộ đột phá."
Giọng nói của Trầm Lượng tràn ngập rung động và hấp dẫn, bàn tay gã lại nhẹ nhàng đặt Âm Dương Hóa Linh Đan vào trong hộp ngọc, sau đó nhẹ nhàng đóng hộp lại.
Làm xong mấy động tác kia, gã mới mỉm cười, bổ sung thêm một câu: "Đương nhiên, điều kiện tiên quyết để phục dụng loại đan dược này chính là, tu sĩ đạt tới Thông Linh cảnh hậu kỳ đã kẹt lại ở bình cảnh ít nhất là ba năm trở lên. Nếu ngươi đã đau khổ tìm hiểu hơn ba năm trời cũng không thể đột phá, chỉ cần phục dụng đan dược này, có thể cam đoan tuyệt đối thành công. Nếu ngươi chưa rơi vào tình trạng trên, phục dụng đan dược này vẫn có khả năng thất bại..."
"Nhưng thật hiển nhiên, khuyết điểm không che được ưu điểm, Âm Dương Hóa Linh Đan này tuyệt đối là cực phẩm trong số nhất giai đan dược! Giá khởi điểm là ba nghìn linh thạch. Đây là một lần cơ hội hiếm thấy, có được nó, chẳng khác nào đã có được một chiếc chìa khóa trợ giúp bản thân đột phá bình cảnh. Có được nó chính là đã gia tăng cho con đường tu hành của bản thân một tia hy vọng và khả năng tiến tới!"
Giọng nói hào hùng của Trầm Lượng một mực quanh quẩn trong đại sảnh của hội đấu giá, không ngừng kích thích khát khao và dục vọng ở sâu trong lòng nhóm tu sĩ.
Bởi vậy, gã vừa dứt lời, đã có một nữ tu nhấc tay báo giá: "Ba nghìn năm trăm linh thạch."
"Ba nghìn bảy trăm linh thạch!"
"Bốn ngàn."
...
Giá cả liên tục tăng mạnh, mãi cho đến khi đạt tới mức năm nghìn tám trăm linh linh thạch, mọi người bên dưới mới ngừng kêu giá.
Phải biết rằng, Âm Dương Hóa Linh Đan là nhất giai đan dược cực phẩm, Thanh Liên Đan là nhị giai đan dược trung phẩm.
Nhưng nhất giai Âm Dương Hóa Linh Đan lại được bán ra với giá cả đắt gấp năm, sáu lần nhị giai Thanh Liên Đan.
Nhiêu đó thôi cũng đủ để hiểu được hai chữ "Cực phẩm" đáng giá tới mức nào rồi.
-----------------
[1] : ý nghĩa của câu “âm ở bên trong dương, lại đối lập với dương”: âm ở đây được ví với bí mật, còn dương được so sánh với công khai, có thể hiểu câu này là bí mật thường ẩn giấu bên trong những thứ được công khai, và bản chất của những thứ được công khai vốn không phải như những gì nó thể hiện ra ngoài.