"Thủy Đình, lần này muội đến động phủ bí mật ở Kim Thứ sơn, có phải là khu vực chứa giếng cổ Ánh Nguyệt hay không?" Lý Thủy Đạo dò hỏi.
Lý Thủy Đình vừa ăn uống vừa gật đầu nói: "Đúng vậy, huynh trưởng. Bí phủ ở Kim Thứ sơn là khu vực bí mật của Lý gia chúng ta. Bên trong có một miệng giếng cổ Ánh Nguyệt. Nghe nói mỗi khi đến đêm trăng tròn, ánh trăng sẽ chiếu rọi, khiến nước giếng trở nên cực kỳ xinh đẹp, vô cùng hoành tráng... Đó cũng là khu vực gieo trồng Lãnh Nguyệt Hoa, một nguồn thu nhập quan trọng của gia tộc."
"Bên trong động phủ kia có địa hỏa dùng để luyện đan hay không?" Lý Thủy Đạo tiếp tục dò hỏi.
"Nào có món đồ chơi kia, cả Kim Thứ sơn đều không có." Lý Thủy Đình lắc lắc đầu nói.
"Lý gia chúng ta có tòa động phủ bí mật nào chứa địa hỏa hay không?"
"Chuyện này huynh phải hỏi tộc trưởng đại nhân, ta đâu có biết, dù sao ta cũng chưa từng nghe nói qua." Lý Thủy Đình giải thích.
"Ta hiểu rồi..."
Sau bữa cơm thân mật trong gia đình, Lý Thủy Đạo dẫn hai thị nữ quay về tiểu viện của mình.
Gió nhẹ thổi qua, đám hoa cỏ trong tiểu viện tản ra một luồng hương thơm nhàn nhạt.
Lý Thủy Đạo ngồi trước bàn đọc sách, ngưng thần tụ khí, một lần nữa chép lại bộ công pháp《 Băng Ngọc Chưởng 》.
Tử Vi đứng bên cạnh, nhẹ nhàng giữ nghiên mực, cẩn thận mài thanh mực trong nghiên. Nhã Kì bưng tới một chén trà xanh, nhẹ nhàng đặt gần Lý Thủy Đạo.
Mùi thơm của trà nhanh chóng lan tỏa khắp nơi, cùng với làn gió nhẹ thổi tới, như thể cả gian phòng đều tràn ngập một loại hương vị của yên bình và ấm áp.
Hồng tụ thiêm hương, ôn hương nhuyễn ngọc, thư hương mỹ nhân, như thi như họa.
(Hồng tụ thiêm hương chỉ có mỹ nữ làm bạn bên bàn đọc sách.
Ôn hương nhuyễn ngọc chỉ thân thể nữ tử mềm mại, thơm tho.
Thư hương mỹ nhân chỉ mỹ nhân dòng dõi thư hương, Nho học.
Như thi như họa chỉ phong cảnh xinh đẹp, cuộc sống phong phú.)
Cứ như vậy, Lý Thủy Đạo chuyên tâm vào ngòi bút trên tay. Tới lúc rạng sáng, rốt cuộc hắn cũng một lần nữa viết xong 《 Băng Ngọc Chưởng 》rồi, trong lòng thỏa mãn, cuộn mấy trang giấy lại.
Tử Vi và Nhã Kì chỉ là nữ tử phàm nhân, các nàng đã sớm mệt mỏi đến mức gục xuống bên cạnh bàn đọc sách rồi, nhưng cả trong lúc ngủ, trên khóe môi vẫn cong lên, để lộ ra một nụ cười hài lòng, vui vẻ.
Có thể trắng đêm hầu hạ chủ nhân mài mực viết chữ, khiến cho cả thể xác lẫn tinh thần của hai nàng chiếm thỏa mãn vô cùng.
Lý Thủy Đạo nhanh chóng thay một bộ y phục khác lên người, đứng trước gương đồng sửa sang lại, rồi mang theo cuốn《 Băng Ngọc Chưởng 》 vừa được chép xong, bước chân rời khỏi tiểu viện.
...
Trong thư phòng của tộc trưởng.
Tộc trưởng Lý Hải Mặc và nhi tử Lý Thiên Phong đang tranh cãi kịch liệt.
Lý Thiên Phong nổi giận đùng đùng, mở miệng chất vấn: "Phụ thân, vì sao người lại cho một tên đệ tử chi thứ nhiều tài nguyên tu luyện như vậy? Người làm như vậy, dòng chính trong nhà sẽ nghĩ như thế nào? Sẽ khiến nội bộ lục đục mất!"
Lý Hải Mặc bình tĩnh trả lời: "Chi thứ thì đã làm sao? Nếu muốn phân rõ chuyện này, thì ngoại trừ Lý Thiên Tuyệt, toàn bộ dòng chính của Lý gia chúng ta đều chết cả rồi. Cả chúng ta cũng là chi thứ đó."
"Phụ thân... Ta đã tích lũy hùng hậu vậy rồi, chỉ cần một viên Âm Dương Hóa Linh Đan là có thể lập tức trở thành tu sĩ Dung Linh cảnh, tăng thêm một thành viên có chiến lực mạnh mẽ cho gia tộc. Phụ thân, vì sao ở thời khắc mấu chốt này ngươi lại giao tài nguyên tu luyện cho một tên mao đầu tiểu tử?"
Lý Hải Mặc nhàn nhạt nói: "Hắn lập được công lớn ở tông môn, tông môn muốn thưởng cho Lý gia ta một tòa linh khoáng. Đến lúc đó quặng mỏ tới tay, còn lo không có tài nguyên tu luyện sao? Tên ngu xuẩn này, rốt cuộc ngươi có nhìn rõ thế cục hay không?"
"Phụ thân! Người nói chuyện này đã bao nhiêu ngày rồi? Tông môn bảo khen thưởng linh khoáng, nhưng ngay cả một chút tiếng gió cũng không, tất cả chỉ là lời nói từ một phía của Lý Thủy Đạo. Người có bao giờ nghĩ tới tình huống hắn lừa gạt người hay không? Hoặc là tông môn đang lừa gạt hắn hay không? Phụ thân, người cũng là một tộc trưởng từng trải qua biết bao nhiêu tình huống sóng to gió lớn, ta hỏi người chúng ta dễ dàng tin lời một tên tiểu tử như vậy, lỡ như linh khoáng không có thì sao? Người mù quáng làm như vậy, không chỉ chậm trễ nhi tử của người, còn chậm trễ cả gia tộc nữa."
Lý Hải Mặc nghe vậy, lập tức rơi vào im lặng, hàng chân mày cau lại, suy tư.
Tuy lão đã xác nhận được chuyện Lý Thủy Đạo lập công lớn tại tông môn, nhưng tông môn có khen thưởng linh khoáng cho Lý gia hay không, lại đúng là lời nói từ một phía của Lý Thủy Đạo.
Theo lão, trong chuyện này, khả năng Lý Thủy Đạo lừa bọn họ không lớn, nhưng khả năng tu sĩ Lam gia lừa Lý Thủy Đạo lại rất lớn.
Linh khoáng đó...
Ý nghĩa của thứ này chính là tài nguyên tu luyện cuồn cuộn không dứt, làm sao bọn họ có thể ban cho cho Lý gia chỉ vì một tên tu sĩ Thông Linh cảnh nho nhỏ được?
Trong thư phòng, hai người phụ tử bọn họ đều rơi vào trầm tư.
Đột nhiên, giọng nói của một tên tộc vệ đang đứng ngoài cửa thư phòng truyền vào: "Tộc trưởng đại nhân, có Lý Thủy Đạo cầu kiến."
Tộc trưởng Lý Hải Mặc khẽ chau mày, lập tức đưa mắt nhìn về phía nhi tử Lý Thiên Phong của mình, ném cho đối phương một ánh mắt. Lý Thiên Phong ngầm hiểu được ý tứ của đối phương, đã nhanh chân trốn vào một gian phòng bí mật phía sau thư phòng.
Sau đó...
Lý Thủy Đạo đi vào thư phòng, Lý Hải Mặc lập tức lộ ra nụ cười tươi đầy nhiệt tình: "Đạo Nhi, tìm lão phu có chuyện gì?"
Chỉ thấy Lý Thủy Đạo với vẻ mặt cung kính nói: "Tộc trưởng đại nhân, nơi này của ta có hai bản đạo thư, là ta đặc biệt hiến cho gia tộc."
"Vậy sao..." Lý Hải Mặc cảm thấy vô cùng hứng thú với lời nói của hắn.
"Một quyển là《 Phong Lang Quyết 》ta từng giết người đoạt bảo mà có được. Nó là một quyển công pháp tu luyện dành cho tu sĩ dùng lang làm đồng tham. Một quyển khác là độc môn tuyệt kỹ 《 Băng Ngọc Chưởng 》của sư tôn ta, Kim Diện Lang Quân." Lý Thủy Đạo lập tức lấy ra hai bản đạo thư từ trên người, trong đó nét mực trên cuốn《 Băng Ngọc Chưởng 》vẫn còn tươi, hiển nhiên là vừa mới chép ra.