"Vậy làm phiền phu quân." Hạ Nhược Tuyết ôm quyền nói.
"Ừm..." Lý Thủy Đạo gật gật đầu.
"Đại ca, đại tẩu... Thịt đã nướng xong rồi, có thể ăn cùng với bánh bao không nhân." Lý Thủy Đình dùng lá sen đã được rửa sạch làm bàn ăn, lần lượt đưa phần thức ăn dành cho bọn họ đi tới trước mặt hai người.
"Đến cùng nhau ăn đi." Hạ Nhược Tuyết nhiệt tình nói.
Lý Thủy Đình vội vàng lui về phía sau một bước, lộ vẻ mặt cung kính nói: "Ta đã ăn xong rồi."
Nàng nói xong đã nhanh chóng rời đi...
Cứ như vậy, Lý Thủy Đạo và Hạ Nhược Tuyết ngồi riêng một bên dùng cơm, hoàn toàn không tham gia cùng bốn người khác.
Thân sơ khác biệt, vừa nhìn là hiểu ngay.
"Ta sẽ tìm mọi cách giúp nàng chữa khỏi hai chân, nhưng nàng cũng phải giúp ta làm một chuyện." Lý Thủy Đạo nói.
Hạ Nhược Tuyết cười nhạt: "Phu quân, chàng muốn ta làm gì?"
"Ta muốn Huyết Hồn Châu, số lượng càng nhiều càng tốt."
Trong mắt Hạ Nhược Tuyết hiện lên một tia tò mò: "Huyết Hồn Châu là cái gì?"
Vấn đề này lập tức làm Lý Thủy Đạo kinh ngạc tới ngây ngẩn cả người...
Hạ Nhược Tuyết là một ma tu chuyên rút tinh huyết con người để tu luyện, nhưng nàng lại không biết cái gì là Huyết Hồn Châu?
Loại chuyện này cũng buồn cười như một độc tu mà không biết ngũ hành chi độc, không biết tương sinh tương khắc vậy.
Nhưng ngẫm lại cũng thấy loại tình huống này khá là hợp tình hợp lý...
Ngay từ đầu, Hạ Nhược Tuyết vốn không được người khác dẫn dắt, mà là ngoài ý muốn bước vào Tu Tiên giới, bởi vậy cho tới bây giờ, nàng cũng chưa từng được tiếp nhận với hệ thống học tập bên trong thế giới tu tiên.
Nói cách khác, nàng hoàn toàn không biết gì về những tri thức căn bản mà một tu sĩ trong Tu Tiên giới cần phải nắm vững.
Khẳng định là vấn đề này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới quá trình tu luyện của nàng, thậm chí nó còn có thể làm cho nàng đi lạc lối, hay chỉ vì một chút sai lầm cực kỳ cơ sở, cực kỳ buồn cười mà thân tử đạo tiêu...
Ví dụ như lúc trước, một mình nàng tới Kim Thứ sơn săn bắn huyết thực, lại không cẩn thận bị rơi vào một cái hang động đá vôi rất đỗi bình thường.
Loại sai lầm này sơ đẳng tới mức nào chứ?
Nó là một sai lầm mà những thợ săn trong núi còn không phạm phải nhưng nàng lại phạm phải.
"Nàng cần một sư phụ ở bên, để tùy thời nhắc nhở." Thật lâu sau, Lý Thủy Đạo mới mở miệng nói ra một câu như vậy.
"Cầu phu quân dạy ta." Bản thân Hạ Nhược Tuyết cũng ý thức được vấn đề này.
Tuy nàng đã có tu vi Thông Linh cảnh hậu kỳ, nhưng trong đầu chỉ biết duy nhất một chuyện, đó là tu luyện 《 Bạch Cốt Huyết Ma Công 》, ngược lại hoàn toàn không hay biết gì cả.
Mà ngay cả 《 Bạch Cốt Huyết Ma Công 》 cũng là Lý Thủy Đạo trực tiếp chỉ dạy cho nàng, nếu không phải hơn một ngàn sinh hồn bên trong Tiểu Ngư thôn bị người ta lấy đi tế luyện, khiến cho Hạ Nhược Tuyết có được tư cách điều khiển bộ Bạch Cốt Khô Lâu này, chỉ sợ chẳng đến lượt nàng tới tu luyện môn tuyệt thế ma công ấy đâu.
Lý Thủy Đạo gật gật đầu, tỏ ra vô cùng kiên nhẫn giải thích: "Nàng phải nhớ kỹ... Tinh huyết hồn phách được ngưng tụ thành châu chính là Huyết Hồn Châu. Nàng đã học xong công pháp rút ra tinh huyết, hiện tại chỉ cần học thêm kỹ xảo rút ra hồn phách, sau đó dung hợp hai loại này cùng một chỗ, là có thể đạt được Huyết Hồn Châu. Đối với nàng, chuyện này hoàn toàn không khó..."
Hạ Nhược Tuyết nghe đến mê say, chỉ hận không thể lập tức đi thí nghiệm.
Vốn dĩ tri thức này nên biết ngay từ đầu, nghĩa là trước khi Hạ Nhược Tuyết tu luyện, nàng đã phải có một chút hiểu biết về nó rồi. Nhưng tới tận hôm nay, khi tu vi của nàng đã đạt tới Thông Linh cảnh hậu kỳ, mới được nghe Lý Thủy Đạo nhắc tới, có thể nói là truyền thừa không theo thứ tự, càng tu luyện, càng cảm thấy bản thân mù tịt, chẳng hiểu cái gì.
Chính cái người ta gọi là muốn xây một tòa kiến trúc cao vạn trượng, phải bắt đầu từ mảnh đất bằng, cho nên điều quan trọng nhất đối với Hạ Nhược Tuyết trong giai đoạn hiện nay, chính là bình tâm tĩnh khí, đi bổ túc phần cơ sở, kể cả khi phải hao tổn tới mười năm, cũng không được luyến tiếc.
Lý Thủy Đạo khẽ nheo mắt, tuy cảm tình giữa hai người bọn họ vô cùng tốt, nhưng trong lòng hắn vẫn có một chút cảnh giác đối với Hạ Nhược Tuyết.
Thật ra, hắn cảnh giác không chỉ với một mình Hạ Nhược Tuyết, mà là đối với tất cả những nữ tu bên ngoài.
Hiện tại, Hạ Nhược Tuyết nhận được truyền thừa không theo thứ tự, rất cần một người sư phụ ở bên tùy thời nhắc nhở, Lý Thủy Đạo hoàn toàn có thể đảm nhiệm vai trò của vị sư phụ này, liên tục ở bên nhắc nhở nàng, khiến cho nàng sinh ra tính ỷ lại với mình.
Chỉ cần nàng không thể bình tâm tĩnh khí, cẩn thận vùi đầu vào học tập tri thức cơ sở bên trong Tu Tiên giới, lấp đi điểm yếu của mình, thì nàng sẽ vĩnh viễn ỷ lại vào hắn, vĩnh viễn chịu sự khống chế của hắn.
Hơn nữa, loại khống chế này là vô thanh vô tức, hoàn toàn không gây nên một chút bất mãn nào cho nàng.
Như vậy, hắn cần gì phải trao đổi cùng nàng nữa?
Chỉ cần "Sai sử" là được rồi.
"Việc này không vội, hiện tại chuyện quan trọng nhất đối với nàng là học được một môn công pháp khác." Ngay sau khi Lý Thủy Đạo giải thích xong về khái niệm Huyết Hồn Châu cho Hạ Nhược Tuyết nghe, hắn lập tức chuyển đổi chủ đề.
"Là công pháp gì?" Hạ Nhược Tuyết vô cùng tò mò, mở miệng hỏi.
Lý Thủy Đạo thần bí cười cười, chậm rãi nói: "Thứ nàng cần học được chính là 《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》."
Hạ Nhược Tuyết nghi hoặc nhíu mày: "《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》 sao? Nghe cái tên này, dường như nó là loại công pháp chỉ tu sĩ có đồng tham thiềm thừ mới tu luyện được. Sao ta có thể học nó đây?"
Lý Thủy Đạo gật đầu nói: “Đúng là chỉ tu sĩ có đồng tham thiềm thừ mới có thể tu luyện《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》, nhưng toàn bộ những công pháp trên thế gian này đều giống như ống khói, có vị tiền bối cao nhân đã đánh thông "Thiềm thừ" và "Tỏa khí", sau đó kết hợp hai thứ này lại với nhau, để tạo nên một bộ công pháp mang tên là 《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》. Cũng có nghĩa là trong bộ công pháp ấy, đã tự mang theo hai nội dung riêng lẻ này rồi, cho nên thứ nàng cần làm chính là học được kỹ xảo tỏa khí, sau đó lại dung nhập nó vào bên trong lực lượng Bạch Cốt Huyết Ma của mình. Làm như vậy, nàng có thể tự nghĩ ra tỏa khí pháp thuộc về chính mình rồi."