Lý Thủy Đạo đứng gần cửa sổ trên gian thạch lâu cao nhất, nhìn về phía xa xa, lập tức trông thấy một đoàn xe đang chậm rãi đi đến.
"Bảo chủ đại nhân, đại trưởng lão Lý Hải Long của gia tộc đang dẫn đoàn trưởng lão tiến đến Thiên Trì bảo, có vẻ như người muốn tuyên bố bổ nhiệm đại nhân vào chức vị này." Thị vệ trưởng Lý Thiên Kiêu cao giọng bẩm báo.
Lý Thủy Đạo gật gật đầu nói: "Đi triệu tập tất cả chấp sự và thị vệ tới, chúng ta đi nghênh đón."
Thị vệ trưởng Lý Thiên Kiêu lập tức khom người nhận mệnh, cất giọng to rõ, có lực đáp: "Tuân mệnh!" Rồi nhanh chóng xoay người xuống lầu, sải bước mà đi.
Trong chốc lát, Lý Thủy Đạo - bảo chủ tạm thời của Thiên Trì bảo - đã dẫn hơn hai mươi thị vệ và chấp sự cùng đứng thẳng hàng phía trên quảng trường, nghênh đón đoàn trưởng lão của Lý gia.
Rất nhanh sau đó, thị vệ Lý Thiên Xương của gia tộc đã dẫn theo một đội xe ngựa màu đen tiến vào quảng trường rồi.
Có rất nhiều người bước từ trên xe ngựa xuống...
Lý Thủy Đạo có biết vài người trong này, ví dụ như đại trưởng lão Lý Hải Long với mái tóc hoa râm, tinh thần quắc thước, hoặc như thiếu niên tuấn dật Lý Thủy Hồng …. Nhưng cũng có rất nhiều người hoàn toàn là những gương mặt xa lạ đối với hắn.
Lý Hải Long dùng ánh mắt sắc bén đảo qua mọi người, khí thế uy nghiêm từ trên người lão tản ra, khiến cho người khác không dám nhìn thẳng. Lão mỉm cười, lập tức cất giọng to rõ, truyền khắp quảng trường: "Các vị, ta là Lý Hải Long, hôm nay ta dẫn đoàn trưởng lão đến đây để tuyên bố một quyết định trọng đại của gia tộc."
Ngay sau đó, chỉ thấy đại trưởng lão Lý Hải Long nhanh chóng lấy một phong thư bổ nhiệm có dát vàng từ bên trong túi trữ vật ra ngoài, rồi trầm giọng nói: "Trải qua trưởng lão hội trong gia tộc thương nghị, hôm nay chúng ta tuyên bố chính thức bổ nhiệm Lý Thủy Đạo trở thành bảo chủ Thiên Trì bảo!"
Việc này cũng không nằm ngoài dự kiến của Lý Thủy Đạo, nói cho cùng, Lý gia bọn họ cũng khan hiếm cao thủ, mà sau lưng hắn lại có một nhị giai ma tu kaf Hạ Nhược Tuyết.
Xét cho cùng, mấy thứ như tư cách hay kinh nghiệm đều chỉ là đồ bỏ đi, thực lực mới là tiêu chí quan trọng nhất.
Thực lực mạnh nhất thì được lên làm "Người đứng đâu" mọi chuyện chỉ đơn giản như vậy mà thôi!
Trong bầy sói, con đầu đàn luôn là tồn tại có thực lực mạnh nhất, không phục liền đánh, được làm vua thua làm giặc.
Lý Thủy Đạo đã sớm biểu hiện rất rõ ràng, hắn muốn ở lại Thiên Trì bảo này luyện đan tu luyện, trừ phi gia tộc muốn đưa hai Dung Linh cảnh đến trấn giữ Thiên Trì bảo, nếu không vị trí bảo chỉ có thuộc về hắn mà thôi.
Lý Hải Long đi lên phía trước, trịnh trọng trao phong "Thư bổ nhiệm" cho Lý Thủy Đạo.
"Đa tạ trưởng lão hội của gia tộc đã tín nhiệm, đa tạ Hải Long đại trưởng lão." Lý Thủy Đạo tiếp nhận Thư bổ nhiệm, cũng lập tức mở nó ra, cho nhóm chấp sự và thị vệ phía sau nhìn thấy.
Bên trong lá thư này chỉ có mấy chữ đơn giản: Bổ nhiệm Lý Thủy Đạo làm bảo chủ Thiên Trì bảo, ký tên là tông tộc Lý thị.
Đây là tộc hội đưa ra quyết định, không phải cá nhân tộc trưởng bổ nhiệm, đương nhiên sẽ có quyền uy cực cao.
Ngay sau đó, đại trưởng lão Lý Hải Long lại lấy một phong thư từ bên trong túi trữ vật ra, dùng hai tay giao cho Lý Thủy Đạo, nói: "Đây là bức thư do tộc trưởng tự tay viết. Nội dung bên trong là điều tộc trưởng muốn tự mình dặn dò, ngươi hãy đọc cho mọi người cùng nghe đi."
Lý Thủy Đạo mở sáp niêm phong bên trên ra, lập tức mở lá thư nọ. Chữ viết trên lá thư vô cùng rõ ràng, hắn lập tức cao giọng đọc: "Trải qua gia tộc thương nghị, Lý gia chúng ta đã quyết định kết minh cùng Thiên Hạt cốc Chu gia, vì thế mới đặc biệt bổ nhiệm Chu Hồng Linh làm phó bảo chủ của Thiên Trì bảo, phụ trách rất nhiều công việc như phối hợp với tu sĩ của Chu gia tới đây tu luyện và khai thác quặng mỏ, vân vân…”
“Tu sĩ của Chu gia sau khi đến nơi này, sẽ được hưởng đãi ngộ tương đương với tu sĩ Lý gia chúng ta, nhưng khoáng sản khai thác được sẽ do Lý gia tới thống nhất phân phối, Chu gia không được nhúng tay vào trong đó. Để bảo đảm cho quy trình tài vụ được an toàn, mỗi ngày phòng thu chi trong gia tộc đều phải tiến hành đóng kho, hạch toán sổ sách. Nửa tháng một lần, đại trưởng lão Lý Hải Long sẽ tự mình đi tới hộ tống linh khoáng quay về Thần Mộc thành, cũng nhân dịp đó mà kết sổ và dọn sạch kho hàng."
"Tiếp tục đọc đi!" Đại trưởng lão Lý Hải Long cao giọng nói.
Lý Thủy Đạo thoáng ngừng lại một chút, sau đó tiếp tục đọc: "Bất cứ kẻ nào cũng không được tự tiện bán linh khoáng ra ngoài, hoặc là thu linh khoáng lại cho mình dùng. Kẻ nào làm trái, sẽ bị xử phạt theo tội phản đồ, hội trưởng lão của gia tộc đặc biệt giao nhiệm vụ giám sát này cho đại trưởng lão Lý Hải Long. Người sẽ toàn quyền phụ trách tiến hành cũng như giám sát quá trình thu thập, cất giữ và di chuyển đối với linh khoáng thay hội trưởng lão của gia tộc. Mặt khác Lý Hạo Sơn không được tiếp tục đảm nhiệm chức vụ quản lý nhà kho nữa, hội trưởng lão của gia tộc sẽ bổ nhiệm chấp sự Lý Hạo Tĩnh lên đảm nhiệm chức vị này. Lý Hạo Sơn phải lập tức quay về Thần Mộc thành."
Lý Hải Long lộ vẻ mặt vừa lòng gật đầu, đoạn này mới là trọng điểm.
Phải biết rằng, chuyện Lý Thủy Đạo dùng bạo lực đoạt quyền ở Thiên Trì bảo, đã sớm rơi vào trong tai hội trưởng lão.
Mà từ xưa đến nay, cứ xảy ra đoạt quyền thì chỉ có duy nhất một mụcc đích, chính là tranh lợi mà thôi.
Ban đầu, Lý Thủy Đạo đã có dự định sẽ dùng Luyện Đan Thuật của mình để đổi lấy "Ngọc Hành đan", nghe nói hắn còn tính toán mỗi ngày sẽ dùng một viên Ngọc Hành đan để tiến hành tu luyện.
Một viên Ngọc Hành đan trị giá năm trăm tiền ngọc, là hơn bốn khối linh thạch, hắn dự tính mỗi ngày dùng một viên, chẳng khác nào ăn như con Thôn Kim Thú?
Loại tiêu hao bậc này đã lập tức làm hội trưởng lão kinh hoảng.
Hiện giờ, Lý Thủy Đạo còn thừa dịp hỗn loạn mà đoạt quyền, hơn nữa phụ thân của hắn còn là chấp sự linh khoáng, nếu phụ tử hai người bọn họ liên thủ, có thể dễ dàng đào rỗng cả gia tộc này.
Bởi vậy, trải qua quá trình cân nhắc không ngừng, cũng như kịch liệt tranh luận, tới cuối cùng, hội trưởng lão của gia tộc đã nghĩ ra một biện pháp như vậy.
Bọn họ dùng hai vị chấp sự ở kho hàng và phòng thu chi, lại cộng thêm Lý Hải Long tới giám sát, hẳn là lực lượng này đã đủ làm Lý Thủy Đạo kinh sợ, khiến hắn không dám lấy quyền mưu tư, gây tổn thất cho gia tộc.