Ban đầu mặt quạt được chế tác bằng những chiếc lông chim đen nhánh, vậy mà hiện giờ, chúng đã chuyển thành màu đỏ tươi cực kỳ bắt mắt, ngược lại, Hỏa Độc Thạch vốn có màu xám trắng, lại trực tiếp hóa thành nan quạt mày đen nhánh như mực rồi.
Phù văn hoàn toàn bị che giấu đi, hình thành nên những đường hoa văn lộng lẫy, xa hoa phía trên nan quạt.
Lý Thủy Đạo cầm lấy độc phiến, nhẹ nhàng vung một cái, phù văn trên mặt quạt lóe sáng không ngừng. Sau đó hắn ngưng tụ pháp lực, trực tiếp rót vào cây quạt nọ.
Đột nhiên, phù văn trên mặt quạt chợt bùng lên một luồng hỏa diễm hừng hực, hỏa diễm có màu đỏ thẫm, nhiệt độ cực nóng khiến cho không khí xung quanh cũng bị ảnh hưởng, trở nên vặn vẹo đi.
Lý Thủy Đạo tiện tay vung một cái, chỉ thấy một ngọn lửa mạnh mẽ, bốc cháy bừng bừng từ bên trong mặt quạt, tràn ra bên ngoài, tạo thành một luồng lửa màu đỏ thẫm.
Trên mặt Lý Thủy Đạo lộ ra vẻ sợ hãi xen lẫn với vui mừng, hắn vừa nghĩ đến một phương pháp giết địch có thể sử dụng "Cự Linh Độc Hỏa" rồi.
Từ sau khi bảo chủ Lý Thủy Đạo của Thiên Trì bảo quay về từ "Thâm uyên thí luyện", hắn lại lập tức tuyên bố bế quan.
Sự kiện này tuyệt đối không chậm trễ được!
Lỡ như Ngũ Độc môn bên kia phục hồi lại tinh thần, triệu hồi toàn bộ những tu sĩ may mắn còn tồn tại sau khi tham dự thâm uyên thí luyện lúc ấy, rồi lần lượt kiểm tra tu vi của từng người một, nhìn xem là kẻ nào không biết xấu hổ, đã lén lút luyện hóa "Cự Linh Độc Hỏa" rồi, thì đương nhiên Lý Thủy Đạo sẽ lòi ra tại chỗ.
Nhưng nếu hắn vừa trở về đã lập tức bế quan, lại chờ tới lúc xuất quan là có thể danh chính ngôn thuận trở thành "Dung Linh cảnh", như vậy không còn một ai hay biết kỳ thật hắn chính là kẻ "Không biết xấu hổ" kia.
Bế quan mười bảy ngày...
Trong khoảng thời gian ấy, Lý Thủy Đạo đổ dồn tâm trí vào luyện đan luyện khí, lấy đó để quen thuộc với ngọn "Cự Linh Độc Hỏa" vừa tới tay.
Bế quan viên mãn, Lý Thủy Đạo chính thức tuyên bố với bên ngoài rằng mình đã thành công thăng cấp lên Dung Linh cảnh.
Nhưng đương nhiên, đây chỉ là một kịch bản đã sớm được sắp đặt từ trước mà thôi...
Vào ngày hắn xuất quan, trên người có khoác một chiếc cẩm bào màu đỏ, trên cẩm bào thêu một con Phượng Hoàng màu vàng, tản ra quang mang chói mắt. Hắn cầm trong tay một chiếc quạt lông màu đỏ rực, quạt lông kết hợp với khăn chít đầu màu xanh [1], cực kỳ phong lưu phóng khoáng.
(Cẩm bào là áo choàng gấm)
Chân đạp hư không, từ từ hạ xuống dưới...
Cả đám người trong Thiên Trì bảo đều trợn mắt há hốc mồm, ngửa cổ quan sát hắn từ trên trời giáng xuống...
Lúc này, khuôn mặt Lý Thủy Đạo bỗng trở nên sáng ngời, khí tức cũng thay đổi, chuyển thành thâm thúy mà trang nghiêm, tựa như một ngọn núi cao, làm người ta trông mà khiếp sợ.
Tuy bộ cẩm bào ấy vô cùng hoa lệ nhưng nó chỉ là vật phàm, chiếc quạt lông màu đỏ trong tay hắn mới là một kiện pháp khí chân chính.
Trung phẩm pháp khí: Hỏa Độc Phiến.
Thần thông kèm theo: Phong Hỏa Viêm Độc.
Phải biết rằng, trong đống bản mạng linh vũ của Thâm Uyên Độc Cưu đã tự ẩn chứa phong độc rồi, sau khi gắn kết cùng Hỏa Độc Thạch ẩn chứa hỏa độc của Thiên Trì sơn, lại thông qua phù văn trận đạo để kết hợp hoàn mỹ hai thứ này với nhau, tuyệt đối đã đạt đến trình độ phong tá hỏa thế, phong hỏa trợ công [2], đến mức chỉ cần rót pháp lực vào, Lý Thủy Đạo hoàn toàn có thể phát ra một luồng công kích Phong Hỏa Viêm Độc mạnh mẽ, đánh tan địch nhân.
Một khi Lý Thủy Đạo vung Hỏa Độc Phiến, Phong Hỏa Viêm Độc sẽ thuận đường vùn vụt lao ra ngoài, giống như một cơn lốc xoáy rực lửa, dẫn theo độc khí và lực lượng hỏa diễm cuồng bạo, đánh thẳng về phía địch nhân.
Công kích Phong Hỏa Viêm Độc có thể đồng thời tạo thành phong nhận cắt vào thân thể địch nhân, hỏa diễm thiêu đốt, độc khí xâm thực, khiến cho địch nhân không đường trốn thoát.
Trên thực tế, tuy uy lực ba tầng thương tổn của Phong Hỏa Viêm Độc rất mạnh mẽ, nhưng đối với cao thủ chân chính, nó lại không trí mạng, nhất là đối với tu sĩ Ngũ Độc môn. Thậm chí bọn họ còn có thể trực tiếp bỏ qua thương tổn thuộc tính độc, bởi vậy mà nói, Phong Hỏa Viêm Độc dù đánh trúng người, cũng chỉ mang đến một chút cảnh tượng rực rỡ, hoa hòe hoa sói, nhưng chẳng có chút thiết thực nào.
Chỉ là… nếu bên trong Phong Hỏa Viêm Độc có lẫn vào một luồng "Cự Linh Độc Hỏa", hiệu quả của nó sẽ khác biệt ngay...
Lấy ví dụ như địch nhân cỡ Ma Thiên Cương chẳng hạn, một cây quạt này đã đủ để tiễn gã đi rồi.
Lý Thủy Đạo vốn không thể sử dụng "Cự Linh Độc Hỏa" cho chiến đấu, nhưng nếu hắn lợi dụng "Phong Hỏa Viêm Độc" làm bình phong che giấu, là có thể âm thầm phát huy ra uy lực của Thâm Uyên Độc Hỏa rồi...
Nhưng có một điều đáng tiếc, Lý Thủy Đạo chỉ mới bắt đầu đi nghiên cứu luyện khí thuật mà thôi. Tuy trong tay hắn có thượng phẩm ngọc sách luyện khí là《 Thiên Công Diệu Tượng Lục 》, nhưng tới cuối cùng, hắn chỉ đủ khả năng luyện thành một cây trung phẩm pháp khí là Hỏa Độc Phiến này.
Nếu luyện khí thuật càng thêm tinh thông, hắn đủ khả năng luyện chế Hỏa Độc Phiến thành một cây thượng phẩm pháp khí, như vậy uy lực của nó còn có thể gia tăng thêm một bước.
Dù có chút tiếc nuối, nhưng đương nhiên Lý Thủy Đạo cũng khá tự hào về mình.
Chỉ bế quan mười bảy ngày, hắn đã luyện thành một kiện trung phẩm pháp khí, có thể nói đây là một kỳ tích.
Phải biết rằng, rất nhiều luyện khí sư khổ luyện tới mười năm, mới đạt đến thành tựu như vậy.
Nhưng đương nhiên, trong chuyện này, công lao chủ yếu lại thuộc về "Cự Linh Độc Hỏa" trong tay hắn.
Cái này gọi là công dục thiện kỳ sự, tất tiên lợi kỳ khí [3].
Trong tay Lý Thủy Đạo có dị hỏa kịch độc, lại dùng nó để luyện chế pháp khí độc đạo, đương nhiên có thể phát huy vượt xa người thường, trực tiếp san bằng công sức mười năm của luyện khí sư mười năm.
Đây chính là uy năng của Thâm Uyên Độc Hỏa!
-----------------
[1] : hình ảnh một người cầm quạt lông, thắt khăn chít đầu màu xanh gần như quen thuộc nhất chính là Gia Cát Lượng.
[2] : gió nâng thế lửa, gió và lửa trợ công cho nhau.
[3] : có thể hiểu câu này như sau, người thợ muốn làm tốt việc của mình, trước đó cần sửa sang công cụ cho sắc nhọn, hoàn mỹ, hoặc là trước khi làm việc gì đó, cần phải chuẩn bị đầy đủ.