Hạ Nhược Tuyết khoát tay, Bạch Cốt Huyết Ma đao cực lớn đã xuất hiện trong tay, dù vậy, nàng cũng không thể phòng ngự được những thanh phi kiếm trực tiếp lao đến từ sau lưng.
Nàng khẽ chau mày, trong lòng cảm nhận được áp lực cực lớn truyền đến từ bốn phương tám hướng, tựa như khắp nơi xung quanh mình đều ẩn chứa sát khí.
Đột nhiên… kiếm trận tiêu tán.
Mấy chục thanh băng tinh phi kiếm lại một lần nữa bay trở về trong tay Lý Thủy Đạo, hóa thành những đóa Băng Liên Hoa tinh tế xoay tròn.
Thượng phẩm pháp khí: Tàng Kiếm Băng Liên.
Đây là pháp khí bày trận, sau khi thúc giục có thể bố trí băng liên kiếm trận đi tới vây giết địch nhân trong nháy mắt.
"Đúng là… ta thực sự không thể ngờ được. Hóa ra đóa băng liên này lại là một kiện pháp khí trận đạo hiếm có, ta cứ tưởng nó là một chiếc linh chu." Lý Thủy Đạo cười hắc hắc nói.
Dù Tàng Kiếm Băng Liên không phải là pháp khí linh chu, nhưng pháp khí trận đạo cũng là một món vũ khí cực kỳ hiếm thấy, giá trị chỉ kém hơn pháp khí linh chu một chút mà thôi.
"Chúc mừng phu quân đã nhận được trọng bảo." Hạ Nhược Tuyết cúi người thi lễ.
Lý Thủy Đạo hơi gật đầu, sau đó trịnh trọng nói: "Qua Thúy Bình Sơn chính là địa giới Hắc Sơn rồi, hiện giờ giờ linh chu Ô Mộc Toa đã hỏng, huyết sắc độn quang của này không thể che giấu được, chúng ta nên trở về như thế nào đây?"
Hạ Nhược Tuyết nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lý Thủy Đạo, chỉ cười khẽ một tiếng, sau đó tự tin nói: "Phu quân không cần phải lo lắng, đây cũng không phải lần đầu tiên thiếp thân phi độn từ nơi này quay về. Trên đoạn đường này khá vắng vẻ, rất khó gặp được tu sĩ, dù gặp được, cả đám bọn họ đều né tránh từ xa, căn bản không có ai dám tới tìm thiếp thân gây phiền toái."
Lý Thủy Đạo nghe Hạ Nhược Tuyết nói xong, lại lắc đầu nói: "Cẩn thận có thể dùng thuyền vạn năm. Thế này đi, một lát nữa, hai người chúng ta đồng thời phi độn, ta bay giữa không trung, tầm nhìn rộng rãi, nàng bay sát mặt đất, xuyên qua rừng rậm. Nếu ta trông thấy có tu sĩ đến đây từ phía xa, sẽ lập tức hạ thấp độn quang xuống, nàng vừa trông thấy ta hạ thấp xuống thì lập tức ẩn nấp đi. Làm như vậy mới có thể bảo vệ vẹn toàn."
Hạ Nhược Tuyết gật đầu: "Cách này của phu quân rất hay!"
Sau đó, Lý Thủy Đạo điều khiển độn quang, bay đi trước một bước, Hạ Nhược Tuyết lại khống chế huyết sắc độn quang đi theo phía sau, một mực ẩn giấu độn quang của mình trong rừng rậm...
Hai ngày sau, hai người thuận lợi trở về Thiên Trì bảo.
Hành động đầu tiên sau khi Hạ Nhược Tuyết quay về chính là bước vào phòng luyện công, đi luyện hóa huyết thực, còn Lý Thủy Đạo lại đi tới trong thư phòng của mình, chỉnh lý lại những cuốn ngọc sách vừa mới tới tay.
Đạo pháp bí thuật: 《 Băng Phách Kiếm Tâm 》《 Sương Hàn Đao Ý 》
Công pháp bí quyết: 《 Băng Tuyết Chưởng Pháp 》, 《 Sương Đống Chưởng Quyết 》《 Băng Lăng Chưởng 》. . .
Ngay khi Lý Thủy Đạo chuyên tâm phân loại ngọc sách, thì ở bên ngoài thư phòng, chợt truyền đến giọng nói của thị vệ: "Bảo chủ đại nhân, phó bảo chủ Chu Hồng Linh cầu kiến."
Lý Thủy Đạo lập tức dừng động tác trên tay, sau khi suy nghĩ một chút mới lên tiếng nói: "Để nàng vào đi."
Hắn biết Chu Hồng Linh là một người thông minh tài giỏi, bởi vậy nàng tới tìm hắn tất có chuyện quan trọng cần thương nghị.
Chỉ chốc lát sau, Chu Hồng Linh đã đi vào thư phòng. Nàng mặc một bộ áo đỏ, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, sau khi thi lễ với Lý Thủy Đạo mới cất lời: "Bảo chủ đại nhân, ta có một chuyện vui cần báo cáo với ngài."
Lý Thủy Đạo khẽ gật đầu, ra hiệu cho nàng cứ tiếp tục nói.
"Lại phát hiện được một khối Hỏa Độc Tinh ở mỏ quặng hỏa độc bên kia, phẩm chất hoàn chỉnh." Trong giọng nói của Chu Hồng Linh lộ ra một mảnh hưng phấn.
Lý Thủy Đạo nghe được tin tức này, trong mắt cũng lóe lên một tia vui sướng.
Tính cả khối Hỏa Độc Tinh này, là trong năm nay bọn họ đã đào được khối thứ tư từ quặng mỏ Thiên Trì Hỏa Độc rồi.
Ba khối nộp lên tông môn là thuế má quặng hỏa độc, còn một khối cuối cùng kia có thể lưu lại cho gia tộc. Bán thứ này đi thật là đáng tiếc...
"Vật này còn chưa bỏ vào kho, ta đang chờ bảo chủ tới định đoạt." Chu Hồng Linh lấy một hộp ngọc từ trong túi trữ vật ra, hai tay đưa cho Lý Thủy Đạo.
Lý Thủy Đạo mở hộp ngọc, bên trong có đặt một viên Hỏa Độc Tinh lấp lánh ánh sáng màu hoàng kim. Đây là tam giai linh tài Hỏa Độc Tinh, hoàn toàn có thể dùng để luyện chế pháp bảo.
Lý Thủy Đạo cẩn thận thưởng thức khối Hỏa Độc Tinh trên tay, sau đó trong lòng khẽ động, hắn lập tức lấy ra một khối ngọc lưu ly vô cùng rực rỡ, tựa như đang bốc cháy hừng hực từ trong túi trữ vật ra ngoài.
Tam giai thượng phẩm linh tài: Phượng Hoàng Lưu Ly.
Tam giai hạ phẩm linh tài: Hỏa Độc Tinh.
Lý Thủy Đạo đặt hai món bảo vật này lại gần nhau, trong đầu lại cẩn thận suy tư về luyện khí chi thuật.
Nếu trong tay hắn lại có thêm một mớ độc vũ mang theo thuộc tính phong, chẳng phải hắn có thể luyện chế Hỏa Độc Phiến thêm một lần nữa hay sao?
Mà lần này Hỏa Độc Phiến được luyện thành chắc chắn sẽ đạt tới thượng phẩm, thậm chí còn có thể là cực phẩm.
Phẩm chất tăng lên, uy lực của "Phong Hỏa Viêm Độc" do nó phát ra chắc chắn cũng gia tăng thêm gấp bội.
Nhưng tài liệu tốt như vậy, dùng để luyện chế một kiện pháp khí vẫn có chút đáng tiếc... Có lẽ hắn nên phỏng theo "Tàng Kiếm Băng Liên", dứt khoát luyện chế một cái hỏa độc trận pháp đi.
"Chuyện này đương nhiên phải giải quyết theo việc công, đi ghi chép vào kho thôi. Về phần món bảo vật này, cứ tạm thời để lại chỗ ta, ta sẽ viết thư nói rõ tình huống cho gia chủ biết." Lý Thủy Đạo trịnh trọng nói.
"Bảo chủ có còn nhu cầu gì khác không?" Chu Hồng Linh dò hỏi.
Lý Thủy Đạo suy tư một lát mới nói: "Gần đây ta muốn bế quan, tìm hiểu kiếm quyết. Chuyện của hài tử, phiền ngươi chăm sóc."
"Ừm..." Chu Hồng Linh gật gật đầu, rồi thất vọng rời đi.
Sau khi Chu Hồng Linh rời đi, Lý Thủy Đạo lập tức cầm bút sắt lên viết thư cho gia tộc.
Nếu trực tiếp đòi hỏi có thể sẽ làm đoàn trưởng lão của gia tộc bất mãn, bởi vậy hắn mới đưa ra phương thức dùng ba ngàn linh thạch tới mua để biểu đạt nhu cầu của mình, một phong thư này lời lẽ cực kỳ trung trinh không đổi, tràn đầy thành ý...
-apptruyen-