Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 497 - Chương 497: Trong Minh Minh Tự Có Nhân Quả!

Chương 497: Trong Minh Minh Tự Có Nhân Quả! Chương 497: Trong Minh Minh Tự Có Nhân Quả!

Chỉ thấy Lý Thủy Đạo lấy từ trong ngực ra một bình ngọc màu đen nhánh. Bình ngọc nọ nhẹ nhàng bay lơ lửng giữa không trung, sau đó từ trong bình đổ ra một chút độc thủy màu đen.

Vật này chính là "Băng Thi Độc Huyết".

Hiện giờ, Lý Thủy Đạo cần dùng thủ pháp luyện đan của Băng Thi Đan để vừa luyện chế vừa dung nhập vật này vào bên trong Hóa Huyết Ma Đan.

Hắn tiếp tục điều chỉnh độ lửa, dần dần luyện thành một viên Hóa Huyết Ma Đan hoàn chỉnh. Viên Hóa Huyết Ma Đan mới này giống hệt viên Hóa Huyết Ma Đan lúc trước, cả vẻ ngoài lẫn mùi hương do hai viên toả ra đều giống nhau như đúc.

Phải biết rằng, trải qua quá trình miệt mài và chăm chỉ luyện đan, Lý Thủy Đạo đã tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm, để đến lúc này, hắn hoàn toàn có đủ khả năng luyện chế ra những loại "Độc đan" xuất sắc, có đầy đủ sắc hương vị, không khác gì một viên đan dược thông thường.

Và viên 'Hóa Huyết Ma Đan' có lây dính một chút U Minh Thi Độc khủng bố này chính là vật mấu chốt để độc chết Ma Thiên Cương. Nhưng nên làm thế nào để đút viên đan dược ấy vào trong miệng Ma Thiên Cương?

Lý Thủy Đạo cau mày, không ngừng đi qua đi lại trong thư phòng, khổ công suy nghĩ xem nên làm thế nào...

Lại nói, trong Tu Tiên giới vốn có một quy củ bất thành văn, đó là: "Tuyệt đối không được mua công pháp và đan dược từ trong tay tán tu!"

Công pháp giả và đan dược giả gây nguy hại cực lớn, đó chính là một khối u ác tính cực kỳ to lớn của Tu Tiên giới.

Tán tu không bị người giám thị, hoàn toàn có thể muốn làm gì thì làm. Và hiển nhiên là ở bất cứ chỗ nào, người ta cũng có thể tìm được những loại đan dược bị làm giả giống như viên 'Hóa Huyết Ma Đan' trên tay Lý Thủy Đạo này.

Chẳng nói đâu xa, ngay trong phường thị của Ngũ Độc môn thôi, chỉ cần đi đến đó, kiểu gì cũng có thể mua được đan dược giả.

Có điều phần lớn những loại đan dược này đều là loại có vẻ ngoài không tệ, nhưng hiệu dụng kém cỏi, chứ không có nhiều độc hại.

Mà viên "Hóa Huyết Ma Đan" trên tay Lý Thủy Đạo lại được dùng dược liệu chính tông luyện chế mà thành, có hiệu dụng càng tốt hơn, có thể nói là cực phẩm trong những loại đan dược giả.

Vấn đề lớn nhất trong chuyện này vốn nằm tại xuất thân của Ma Thiên Cương. Gã vốn là đệ tử dòng chính của Ma gia, bởi vậy mà những loại đan dược gã dùng hàng ngày đều phải là đan dược có lai lịch rõ ràng, rất khó động tay động chân.

Lý Thủy Đạo nghĩ tới nghĩ lui cũng không tìm được phương pháp ứng phó...

Đúng vào lúc này, từ bên ngoài thư phòng chợt truyền đến một tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, trực tiếp cắt ngang dòng suy nghĩ của Lý Thủy Đạo.

"Ai?" Lý Thủy Đạo lên tiếng dò hỏi.

"Phu quân, là ta." Giọng nói của Hạ Nhược Tuyết từ bên ngoài truyền vào, mang theo một chút khác thường.

"Tuyết Nhi, vào đi." Lý Thủy Đạo vui sướng nói.

Cửa thư phòng bị đẩy ra...

Hạ Nhược Tuyết mặc trên người một bộ y phục bằng lụa đen, với mái tóc đen rối bời lập tức xông vào trong phòng, nhẹ nhàng thi lễ với Lý Thủy Đạo.

Lý Thủy Đạo có cảm giác Hạ Nhược Tuyết của ngày hôm nay có một chút khác biệt với ngày thường.

Nếu là bình thường, sau khi Hạ Nhược Tuyết hoàn thành nhiệm vụ ám sát, tâm trạng của nàng luôn cực kỳ vui vẻ, hưng phấn không thôi. Nàng sẽ dùng giọng nói tràn đầy vui sướng, kể lại cho Lý Thủy Đạo nghe phương thức nàng vừa sử dụng để giết người luyện huyết. Nhưng lần này, vẻ mặt của nàng lại có chút cô đơn, giống như tâm sự nặng nề.

"Nhiệm vụ ám sát Triệu Tam Hổ đã thất bại rồi sao?" Lý Thủy Đạo cau mày suy đoán.

Hạ Nhược Tuyết lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Hắn đã bị ta giết rồi."

"À... Vậy hãy nói một chút cho ta nghe, nàng đã giết hắn như thế nào?" Lý Thủy Đạo mỉm cười hỏi.

Dường như Hạ Nhược Tuyết không hề muốn nói nhiều về chuyện này, chỉ thấy nàng trầm mặc một lát mới lên tiếng: "Đúng là Linh Oa Trảm Lãng Kiếm Quyết có vài phần môn đạo, Triệu Tam Hổ kia xuất kiếm nhanh như tia chớp, uy lực kinh người. Ta phải dùng Thiên Hạt Lang Yên Trận Đồ thu hắn vào trong trận đồ, ngay cả bản thân ta cũng nhảy vào đại trận, lúc này mới giết được hắn, nhưng Thiên Hạt Lang Yên Trận Đồ lại hoàn toàn bị hủy rồi."

Lý Thủy Đạo lập tức an ủi: "Không sao. Xét cho cùng, chúng ta lấy được tấm trận đồ đó cũng rất dễ dàng, chỉ cần nàng có thể hoàn thành nhiệm vụ, lại còn sống trở về là tốt rồi."

Hạ Nhược Tuyết lại im lặng, sau đó mới nhẹ nhàng cúi đầu nói với Lý Thủy Đạo: "Ta muốn xin phu quân một món đồ."

"Tuyết Nhi, sao phải khách khí như thế? Hãy nói xem, rốt cuộc là nàng muốn thứ gì?" Lý Thủy Đạo tò mò dò hỏi.

Hạ Nhược Tuyết nói: "Ta muốn Tứ Diện Quỷ Vương Đao và 《 Quỷ Vương Kinh 》."

Nghe vậy, Lý Thủy Đạo thoáng chau mày hỏi: "Nàng muốn những thứ này để làm gì?"

Hạ Nhược Tuyết giải thích: "Ta vừa nhận một đệ tử, muốn cho nàng tu luyện 《 Quỷ Vương Kinh 》, cũng dùng Tứ Diện Quỷ Vương Đao làm đồng tham luôn."

Lý Thủy Đạo nghi ngờ hỏi: "Sao đột nhiên nàng lại thu đệ tử?"

Đôi mi thanh tú trên trán Hạ Nhược Tuyết lập tức nhíu chặt lại, lần này nàng không định trả lời.

"Mau nói cho ta biết, rốt cuộc là lần này, khi ra ngoài làm nhiệm vụ, nàng đã gặp phải chuyện gì rồi?" Lý Thủy Đạo truy vấn.

Hạ Nhược Tuyết lại im lặng thêm một lát tựa như đang suy tư, cuối cùng mới quyết định nhỏ giọng nói ra...

Lý Thủy Đạo nghe xong, ngay cả hắn cũng rơi vào trầm mặc thật lâu.

Nhất trác nhất ẩm, mạc phi tiền định [1], trong minh minh tự có nhân quả cả rồi.

"Nàng nhận một đệ tử cũng tốt, trong tương lai khi làm nhiệm vụ cũng có người giúp đỡ." Lý Thủy Đạo thản nhiên nói: "Nàng hãy gọi Triệu Linh Nhi tới đây, ta muốn gặp nàng một chút."

Hạ Nhược Tuyết gật gật đầu, lập tức xoay người rời khỏi thư phòng.

Một lát sau...

Hạ Nhược Tuyết dẫn theo một thiếu nữ ngây ngô tiến vào thư phòng.

Thiếu nữ kia chừng mười bốn - mười lăm tuổi, đang là độ tuổi tốt nhất để tu hành. Nàng này mặc một bộ váy dài màu xanh, mái tóc đen như thác nước rủ xuống tới thắt lưng. Đôi mắt sáng rực mà long lanh có thần, trong ánh mắt để lộ ra một loại kiên nghị và thông tuệ.

-----------------

-truyện yy. pro-

[1] : nhất trác nhất ẩm chỉ loài chim muốn ăn thì ăn, muốn uống thì uống, hoặc là cuộc sống tự do tự tại, không bị ràng buộc, tùy theo bản tính.

Nhưng cả câu ‘nhất trác nhất ẩm, mạc phi tiền định’ lại có ý nghĩa những gì mình gặp phải trên đời đều do vận mệnh sắp đặt.

Bình Luận (0)
Comment