-apptruyen-
Bên trong thư phòng...
Hạ Nhược Tuyết báo lại với Lý Thủy Đạo về cuộc trò chuyện giữa nàng và Cúc Mục Cẩm, cũng đưa một phong thư màu đỏ cho Lý Thủy Đạo.
Lý Thủy Đạo tiếp nhận lá thư, vừa mở ra xem, đã cười lạnh một tiếng. Sau đó, hắn lập tức đốt lá thư đi, biến nó trở thành một làn khói nhẹ.
"Nội dung trong phong thư này là gì? Bọn họ muốn giết ai?" Hạ Nhược Tuyết tò mò hỏi.
"Là tu sĩ của Đinh gia, dù hắn không thuộc dòng chính nhưng cũng không phải tồn tại mà chúng ta có thể trêu chọc được." Lý Thủy Đạo giải thích.
Hạ Nhược Tuyết nghe đến đó, đột nhiên lại thở phào nhẹ nhõm một hơi. Chuyện này làm Lý Thủy Đạo có chút bất ngờ.
"Thời gian tấn chức Chiêu Nghi vẫn còn hai năm nữa, trong khi chúng ta chỉ còn lại hai nhiệm vụ cuối cùng, không cần phải quá mức vội vàng đâu." Lý Thủy Đạo mở miệng khuyên nhủ.
Hạ Nhược Tuyết gật gật đầu, lại khẽ thở dài một hơi nói: "Nhiệm vụ bậc đỏ liên quan đến quá nhiều thứ, ta cũng không muốn làm. Về sau, nếu ta trở thành Chiêu Nghi, cũng chỉ cần làm một ít nhiệm vụ bậc xanh là được."
"Bậc đỏ vốn là đầu danh trạng, không thể tránh khỏi." Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt nghiêm túc nói.
Hạ Nhược Tuyết cau mày, khẽ gật gật đầu, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.
"Phu quân... Còn một việc nữa, gần đây Chu Hồng Linh luôn nhắc với ta về chuyện của Thiên Hạt cốc, nàng nói bên kia đã phát sinh biến đổi cực kỳ nghiêm trọng rồi." Hạ Nhược Tuyết nhẹ giọng nói.
Lý Thủy Đạo mỉm cười: "Chẳng lẽ là An gia bị diệt môn?"
Hai tháng trước, Lý Thủy Đạo, Hạ Nhược Tuyết và Lý Minh Nguyệt trực tiếp đi tưới Thiên Hạt cốc, dọn sạch Tàng Bảo khố của An gia, cũng thuận tiện tiêu diệt luôn tộc trưởng An Nguyên Phong của An gia bọn họ.
Từ đó, An gia kia như rắn mất đầu, tài nguyên bên trong bảo khố của gia tộc đột nhiên biến mất, lặng yên không một tiếng động, khiến cho cả gia tộc rơi vào nội chiến, tất cả đều nghi kỵ lẫn nhau, sau đó là diệt môn.
Những tình huống vừa rồi hoàn toàn hợp tình hợp lý, bởi vậy Lý Thủy Đạo mới có suy đoán này.
Nhưng Hạ Nhược Tuyết lại lắc đầu nói: "An gia đã liên hợp với Chu gia, sau đó xảy ra xung đột kịch liệt với Đường gia, Đường gia không địch lại bị diệt môn rồi."
"Cái gì?" Vẻ mặt Lý Thủy Đạo tràn đầy kinh ngạc: "An gia và Chu gia liên thủ tiêu diệt Đường gia? Chẳng lẽ bọn họ không sợ xâm phạm đến môn quy sao?"
"Khẳng định là An gia và Chu gia đã âm thầm động thủ, sao bọn họ dám trắng trợn khơi mào xung đột bên trong tông môn? Tuy nhiên, kiểu gì Chấp Pháp đường bên kia cũng sẽ để ý tới chuyện này, hẳn là sẽ trách phạt hai nhà này không ít, nhưng theo ta nghĩ, có phạt cũng không phạt quá nặng đâu. Xét cho cùng, hiện giờ Hắc Sơn đang thiếu gia tộc tu tiên, nếu bọn họ trực tiếp đưa chuyện của hai nhà An, Chu này ra xử lý môn quy, chỉ sợ sẽ làm ảnh hưởng đến căn cơ của Ngũ Độc môn." Hạ Nhược Tuyết suy đoán.
Lý Thủy Đạo nghe vậy, cũng gật gật đầu.
Phải biết rằng, "Chủ nhân chân chính" của Hắc sơn chính là tứ đại gia tộc tu tiên "Lam, Đinh, Tần, Ma", những tiểu gia tộc phụ thuộc khác đấu tới đấu lui cũng không sao, chỉ cần không làm ảnh hưởng đến lợi ích của đại gia tộc là được.
Cho nên, cái gọi là trách phạt kia cũng chỉ mang tính chất răn đe, sẽ là giơ lên cao, rồi nhẹ nhàng hạ xuống, hơn phân nửa là đóng "Tiền phạt" sẽ xong thôi...
Nhưng hai nhà An, Chu bên kia lại kết minh. Chuyện này thật sự không hợp với lẽ thường. Phải biết rằng tồn tại đang đứng sau lưng Chu gia chính là Lý gia bọn họ...
Rốt cuộc trong hồ lô của gia tộc đang bán thuốc gì đây?
...
Lại qua hai ngày, thương đội của Lý gia đã tới Thiên Trì bảo. Ngoài dự đoán của mọi người, người dẫn đội lần này chính là Lý Hạo Hãn, đại trưởng lão của Lý thị gia tộc.
Đây cũng là lần đầu tiên Lý Hạo Hãn tới Thiên Trì bảo.
Lý Thủy Đạo nhiệt tình tiếp đãi vị đại trưởng lão này.
Lý Hạo Hãn có dung mạo đoan trang, hai hàng lông mày có vài phần thanh tú, thoạt nhìn rất giống một vị thư sinh tao nhã.
Lại nhớ khoảng năm năm trước, hai người Lý Thủy Đạo và Lý Hạo Hãn đã kết thành tình hữu nghị thâm hậu ở Kim Thứ sơn. Lúc ấy, Lý Hạo Hãn từng truyền thụ cho Lý Thủy Đạo rất nhiều tri thức về linh thảo linh dược, những tri thức này đã trợ giúp cho hắn rất nhiều trên phương diện luyện đan thuật.
Ngoại trừ chuyện này, Lý Hạo Hãn vốn là phụ thân của tộc trưởng Lý Thủy Hồng, là nhi tử thân sinh của lão vương bát kia.
Có thể tóm tắt tình huống như sau: lão vương bát là tồn tại gần như hoàn toàn không lộ diện. Lý Hạo Hãn lại giống như một con Thần Long thấy đầu không thấy đuôi.
Dưới tình huống như vậy, Lý Thủy Hồng mới được bọn họ đẩy ra, trở thành con rối chủ trì sự vụ trong gia tộc.
Có thể nói, địa vị của Lý Hạo Hãn này hoàn toàn vượt xa tộc trưởng, gã tự mình đến đây, tất có đại sự cần bàn.
Trong lòng Lý Thủy Đạo cũng có chút thấp thỏm.
"Không biết đại trưởng lão tự mình đến Thiên Trì bảo này, rốt cuộc là có chuyện gì?" Lý Thủy Đạo dâng trà thơm lên, vô cùng khách khí hỏi.
Phòng tiếp khách của Thiên Trì bảo.
Vẻ mặt Lý Thủy Đạo tràn đầy cung kính, hỏi: "Đại trưởng lão tự mình đến Thiên Trì bảo, không biết là có chuyện gì?"
Lý Hạo Hãn đặt chén trà trên tay xuống, trầm mặc một lát mới nói: "Đúng là có một việc ta muốn nhờ ngươi hỗ trợ."
"Đại trưởng lão, ngài quá khách khí rồi. Việc ngài muốn ta hỗ trợ, bất kể việc công hay việc tư, ta đều hết lòng hết sức, nghĩa bất dung từ."
Lý Hạo Hãn chậm rãi nói: "Hiện giờ gia tộc đang muốn di dời, cần lượng lớn linh thạch. Ta muốn vay Thiên Trì bảo năm vạn linh thạch."
Lý Thủy Đạo hơi nhíu mày: "Năm vạn linh thạch… nhiều như vậy?"
Đương nhiên 5 vạn linh thạch hoàn toàn không phải con số nhỏ.
Đúng là nếu lấy toàn bộ pháp khí bên trong Thiên Trì bảo ra tính toán giá trị, con số tổng có thể có vượt qua mười vạn linh thạch, nhưng tài chính lưu động của bọn họ chỉ có năm vạn linh thạch mà thôi.
Nếu nhận lời đối phương, nghĩa là hắn phải đưa toàn bộ linh thạch của Thiên Trì bảo cho gia tộc mượn. Mấu chốt là gia tộc tới tìm hắn mượn linh thạch, chưa chắc sẽ trả lại...
Lại nói, trong năm vạn linh thạch này có hơn ba vạn linh thạch là Lý Thủy Đạo lấy trộm từ bảo khố của An gia, phần còn lại đều là tiền vay mượn.
Tình huống này phát sinh có khác nào gia tộc học theo kế hoạch mượn tiền của hắn, sau đó trực tiếp thực hành ngay trên người hắn đâu?
Đúng là tự bê đá đập vào chân mình mà...