-truyệnyy.pro-
"Đạo huynh, ta và ngươi là huynh đệ, chỉ sợ chuyện này phải cần ngươi tới giúp ta một phen thôi." Trong giọng nói của Lý Thủy Hồng có mang theo một tia bất đắc dĩ.
Lý Thủy Đạo nhíu mày nói: "Thiên Trì bảo đã cho gia tộc mượn năm vạn linh thạch rồi, hiện giờ bảo khố của Thiên Trì bảo tạm thời đã cạn kiệt, ta có muốn cũng lực bất tòng tâm."
Lý Thủy Hồng lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Ta đang nói một chuyện khác."
Lý Thủy Đạo tò mò hỏi: "Là chuyện gì? Thủy Hồng huynh đừng ngại, cứ nói thẳng đi."
Lý Thủy Hồng nhíu mày, dường như không biết nên mở miệng như thế nào. Trải qua một phen suy tư, rốt cuộc gã cũng hạ thấp giọng, lặng lẽ nói với Lý Thủy Đạo, giọng nói nhỏ đến mức gần như không nghe thấy...
Sau khi Lý Thủy Đạo nghe xong, trong mắt lập tức lộ vẻ khiếp sợ. Bởi vì những lời Lý Thủy Hồng vừa nói ra quá chấn động, càng là những lời khó có thể phát ra từ trong miệng một người nam nhân…
Không ngờ gã lại quyết định nói chuyện này cho hắn biết, đúng là đã thực sự coi hắn là huynh đệ rồi.
"Chuyện này... Huynh đã không thể làm được chuyện nhân luân [1], vì sao còn muốn cưới nàng?" Lý Thủy Đạo cân nhắc hồi lâu mới mở miệng hỏi.
Lý Thủy Hồng cười khổ nói: "Đây là chuyện thông gia của gia tộc, ta nhất định phải cưới nàng, dù trong lòng ta chỉ có đại đạo, căn bản không muốn kết hôn, nhưng vì lợi ích của gia tộc, lại không thể không làm như vậy."
Lý Thủy Đạo suy tư một lát, sau đó thở dài nói: "Ta giúp được nhất thời, không giúp được cả đời. Thủy Hồng huynh, huynh vẫn phải nghĩ biện pháp chữa trị căn bệnh của mình đi thôi."
"Bệnh này không trị được, huống chi trong lòng ta chỉ có đại đạo, không có nhi nữ tình trường. Đêm nay vất vả cho Đạo huynh rồi." Không ngờ Lý Thủy Hồng này lại chẳng thèm để ý đến thân phận tộc trưởng của mình, gã lập tức thi lễ một cái thật sâu với Lý Thủy Đạo, có vẻ thành khẩn vô cùng.
Đối mặt với đại lễ như vậy, Lý Thủy Đạo cũng biết mình tuyệt đối không thể từ chối được. Hắn chỉ biết thở dài một hơi, sau đó trịnh trọng nói: "Huynh vốn là tộc trưởng lại là huynh đệ của ta, sao ta có thể từ chối lời thỉnh cầu của huynh được? Ta chỉ có thể nói một câu ‘Thuộc hạ tuân mệnh, muôn chết không từ’ mà thôi.”
"Huynh đệ tốt!" Lý Thủy Hồng cảm kích nói.
Hai người đưa mắt nhìn nhau...
Trong ánh mắt truyền đến tình huynh đệ sâu sắc, không cần nói ra ngoài miệng, nhưng trong lòng ai cũng hiểu rõ ràng.
...
Trong phòng cưới, tân nương An Nguyệt Thiền mang theo tâm trạng bồn chồn khó nói, nàng đã đi qua đi lại trong phòng tân hôn này rất nhiều lần rồi, nhưng trong lòng luôn có một loại cảm giác khẩn trương và bất an không thể nói rõ ra, giống như có chuyện trọng đại gì đó sắp sửa phát sinh vậy.
Nhớ lại một đêm của mấy tháng trước, trong lòng An Nguyệt Thiền đã từng dâng lên một loại cảm giác tương tự như hôm nay.
Vào cái đêm phụ thân nàng đột nhiên mất tích, nhóm tộc lão thuộc bảy đại phòng trong gia tộc đều lên tiếng chỉ trích lẫn nhau, thậm chí còn thẳng thừng tuyên bố chính đối phương là kẻ đã ngấm ngầm chiếm lấy tài vụ của gia tộc.
Chỉ trong một đêm, An gia sụp đổ, nhóm tộc lão từng thân thiết như huynh đệ lại dứt khoát trở mặt thành thù, mà phụ thân An Nguyệt Thiền biến mất lại trở thành đối tượng bị tất cả mọi người chỉ trích.
Nếu không phải trong lòng bọn họ vẫn còn một chút tình thân với phụ thân của nàng, chỉ sợ mẫu thân và nhóm huynh đệ tỷ muội của An Nguyệt Thiền đã sớm mất mạng dưới đao rồi.
Đám tu sĩ Dung Linh cảnh của An Gia nhao nhao đời rời đi, còn thẳng thừng tuyên bố thà làm tán tu cũng không muốn ở lại trong cái gia tộc này.
Dường như chỉ trong vòng một đêm, cả gia tộc đã rơi vào tình cảnh tràn ngập nguy cơ, bấp bênh sắp đổ...
Ngay trong lúc nguy cơ tứ phía này, Thần Mộc thành Lý gia đã vươn tay viện trợ, hai nhà trực tiếp ký kết minh ước với điều kiện là An Nguyệt Thiền phải gả cho tộc trưởng Lý Thủy Hồng của Lý gia.
Dung mạo Lý Thủy Hồng này cực kỳ tuấn mỹ, dù có chút âm nhu, nhưng ánh mắt luôn tràn ngập thâm tình, chỉ cần liếc mắt nhìn qua cũng có thể khiến lòng người rung động.
An Nguyệt Thiền chỉ ở chung với gã một khoảng thời gian ngắn ngủi, trong lòng đã sinh ra hảo cảm với đối phương rồi.
Một mặt là gia tộc kết minh, mặt khác là bản thân An Nguyệt Thiền cũng nguyện ý, bởi vậy hai nhà nhanh chóng đạt thành nhận thức chung, quyết định thành hôn trong chớp nhoáng.
Tại thời khắc phong vân biến ảo khó lường này, trong lòng An Nguyệt Thiền luôn tràn ngập chờ mong và bất an. Nàng cũng không biết cuộc sống sau hôn nhân sẽ như thế nào, nhưng nàng nguyện sẽ dũng cảm đối mặt với tất cả mọi thứ, vì tương lai của gia tộc, cũng vì hạnh phúc của riêng mình.
Bất tri bất giác, An Nguyệt Thiền đã ngồi xuống băng ghế đỏ. Trước người nàng có một chiếc bàn bằng gỗ cẩm lai, trên chiếc bàn gỗ ấy có đặt một bộ đồ uống rượu tinh xảo.
An Nguyệt Thiền với cõi lòng đầy bất an, quyết định uống một chén trước. Nàng lấy một chén rượu nhỏ ra, cầm theo bình rượu, tự rót cho mình một chén nhỏ.
Có điều gì đó không đúng!
An Nguyệt Thiền thầm ước lượng bầu rượu trong tay, lại chăm chú nhìn vào một cái lỗ nhỏ phía trên tay cầm bầu rượu.
Đây lại là Âm Dương Tửu Hồ (bầu rượu Âm Dương)?
Phải biết rằng điểm đặc biệt của Âm Dương Tửu Hồ nằm ở chính cái lỗ nhỏ này, khi rót rượu, nếu bịt cái lỗ nhỏ ấy lại thì dung dịch chảy ra sẽ là rượu ngon, nhưng để hở cái lỗ nhỏ kia, thứ chảy ra ngoài tuyệt đối là rượu độc.
Vì sao Lý Thủy Hồng lại đặt một bình Âm Dương Tửu Hồ ở trong phòng tân hôn như vậy?
An Nguyệt Thiền lập tức trở nên căng thẳng, trong lòng đầy cảnh giác.
Với tư cách là một cao thủ xuất thân từ Ngũ Độc môn, An Nguyệt Thiền hiểu biết về độc vật vô cùng sâu sắc.
Đầu tiên, nàng dùng mũi ngửi ngửi chén rượu trên tay, sau khi xác nhận thứ này hoàn toàn không có độc tố, nàng mới cẩn thận đi tới cửa sổ, liếc nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy một nam tử đang lặng lẽ ngồi một mình trên cây cầu, nhân lúc hắn không nhìn về phía bên này, nàng vội vàng đổ chén rượu trên tay đi.
-----------------
-apptruyen-
[1] : nhân luân vốn là mối quan hệ đạo đức giữa người với người, cũng là một trong những khái niệm cơ bản thuộc về học thuyết luân lý Nho gia của Trung Quốc cổ đại. Theo học thuyết này, con người có năm luân bao gồm : cha con, vua tôi, vợ chồng, anh em và bạn bè.