Huynh đệ Lý gia nhanh chóng bước vào đại sảnh bên trong động phủ, chỉ thấy nơi này có đặt một cái bàn mang phong cách cổ xưa mà thanh lịch.
Hải Xà đạo nhân ngồi trên ghế chủ tọa, Lý Thủy Đạo và Lý Nhất Quân với vẻ mặt cung kính đứng ở phía dưới.
"Các ngươi tên là gì? Nhập môn được bao lâu? Vì sao Lý Thiên Lương chưa bao giờ nhắc tới các ngươi với ta?" Hải Xà đạo nhân dò hỏi.
"Ta tên là Lý Thủy Đạo, nhập môn được hơn nửa năm, bái nhập dưới trướng Kim Diện Lang Quân."
"Ta tên là Lý Nhất Quân, nhập môn cùng Thủy Đạo huynh, bái làm môn hạ của Độc Thủ lão nhân."
Hải Xà đạo nhân Lý Thiên Vũ vừa lòng gật gật đầu: "Hai người các ngươi vừa nhập môn hơn nửa năm đã trở thành linh thú sư, có thể thấy được tính cách tương đối thông minh, biết cách làm sư tôn nhà mình vui lòng. Các ngươi hãy tiếp tục làm như thế, mới có cơ hội lập công vì gia tộc mình."
"Chúng ta hiểu." Hai người cùng đồng thanh nói.
"Được, vậy các ngươi có biết nên làm như thế nào mới có thể lập công cho gia tộc hay không?" Đột nhiên Lý Thiên Vũ mở miệng dò hỏi.
"Cố gắng gia tăng tu vi, để trong tương lai, nếu gia tộc có cần, chúng ta nhất định sẽ ra tay tương trợ." Lý Thủy Đạo suy tư một lát mới nói.
"Ha ha ha ha... Vậy tu vi của hai ngươi ít nhất cũng phải đạt tới Thông Linh cảnh hậu kỳ, gia tộc mới dùng được." Hải Xà đạo nhân lớn tiếng cười nói.
Huynh đệ Lý gia nhìn nhau, Lý Thủy Đạo nghi hoặc hỏi: "Chẳng lẽ còn cách nào khác nữa?"
"Đương nhiên, chỉ cần các ngươi có thể đạt được độc môn công pháp của sư tôn nhà mình, sau đó nộp lên cho gia tộc, các ngươi sẽ lưu lại một dấu vết vinh quang trên gia phả của gia tộc." Hải Xà đạo nhân nhàn nhạt nói.
"A! Lưu danh gia phả, đây là vinh dự lớn tới mức nào chứ? Nghĩa là khi tế tự, tộc trưởng cũng sẽ đọc cả tên ta sao?" Lý Nhất Quân có chút kích động hỏi.
Lý Thủy Đạo: "..."
"Tuy Lý gia chúng ta là ngàn năm gia tộc, nhưng nội tình tại Ngũ Độc môn lại cực kỳ nông cạn. Nhưng môn công pháp gia tộc đang nắm giữ trong tay chủ yếu lại là xà tham công pháp. Đây đều dựa vào lão phu dung hợp công pháp của Bích Hải môn và công pháp của Ngũ Độc môn, cuối cùng mới sáng chế ra một loại bí kỹ độc môn như vậy. Còn những loại đồng tham công pháp khác, tuy trong gia tộc cũng có, nhưng chỉ là hàng thông thường, có thể mua được tại phường thị..."
"Lại nói, sư tôn của hai người các ngươi đều là cao thủ Thiên Bảng, xếp hạng của hai người bọn họ đều không dưới lão phu. Bách Độc Ngô Công Thủ của Độc Thủ lão nhân vốn là môn công pháp danh tiếng vang xa, trong khi Kim Diện Lang Quân nọ lại càng lợi hại, hắn có một môn Nội Tức Chi Thuật, dù độc đã chạy tới ngũ tạng lục phủ, cũng có thể dễ dàng bài trừ ra bên ngoài cơ thể. Cho nên, hai người các ngươi nhất định phải nắm chắc cơ hội lần này, học được tất cả chúng vào trong tay..." Hải Xà đạo nhân ý vị sâu xa nói.
Sau một thoáng trao đổi ngắn ngủi, Lý Thủy Đạo và Lý Nhất Quân đều tự cưỡi lên lưng Bạch Vũ Hạc rời khỏi động phủ của Hải Xà đạo nhân, bay về phía động phủ của mình.
Lý Thủy Đạo cưỡi hạc trắng bay lượn trên mây, vẻ mặt đầy ngưng trọng không ngừng suy nghĩ...
Khó trách, lần này những đồng tộc có được xà tham đều được ở lại bên trong gia tộc.
Lại nói, gia tộc bọn họ đúng là tay không bắt sói trắng [1], chỉ một khái niệm mờ mịt là lưu danh gia phả, lại có thể dùng làm mồi câu dẫn dụ tộc nhân liều chết liều sống bán mạng cho mình.
Như Ngũ Độc môn, ít nhất còn khen thưởng công huân.
Nhưng ngược lại, nói gia tộc tay không bắt sói trắng cũng không đúng. Suy cho cùng, phụ mẫu và hai đứa đệ đệ muội muội của hắn vẫn được gia tộc chiếu cố.
Chỉ là… trong tương lai nếu hắn lại cưới thê sinh tử, tới lúc ấy mới gọi là nhẫn nhục làm việc.
Trên thực tế, tông môn chưa bao giờ bắt bất kỳ ai phải làm việc không công cả, chỉ có đi theo gia tộc mới là làm miễn phí.
[1] : Tay không bắt sói trắng ám chỉ thủ đoạn lừa gạt, chiếm lợi của người khác mà bản thân không phải bỏ ra chút vốn liếng gì, hoặc là nhận được hồi báo lớn mà chỉ cần bỏ ra một chút vốn liếng nhỏ (thậm chí là không cần bỏ ra).
-----------------
"Ha ha ha ha..." Đột nhiên Lý Thủy Đạo lại cất tiếng cười to.
Càng biết sâu tận gốc rễ vấn đề, hắn càng thấu hiểu tâm trạng của Lý Thiên Tuyệt lúc trước.
Trên thực tế, lần này khi một mình gặp mặt trưởng bối trong gia tộc, Lý Thủy Đạo vẫn luôn do dự mãi, nhưng tới cuối cùng, hắn vẫn không nói rõ với đối phương chuyện mình đã thăng cấp lên Thông Linh cảnh trung kỳ.
Trong khi hiện giờ, nếu Lý Thủy Đạo muốn đạt được công pháp, hắn cũng chỉ có hai lựa chọn, một là gia tộc, hai là sư môn.
Nhưng thông qua những gì nghe được trong ngày hôm nay, hắn hiểu rằng, nếu gia tộc biết được tốc độ tu luyện của mình nhanh, chưa chắc bọn họ sẽ lựa chọn bồi dưỡng, ngược lại, theo hắn suy đoán, xác suất bọn họ lựa chọn lợi dụng mình sẽ lớn hơn.
Nếu hắn nhẫn nhịn hơn nửa năm, một năm, mới bại lộ tu vi của mình… tuy làm vậy, bản thân sẽ được yên ổn nhất thời, còn có thể giữ kín bí mật, nhưng thực lực lại rất yếu đuối, cố gò ép mình phải cùng cấp với những người khác, mất nhiều hơn được.
Ngày đó, Lý Thủy Đạo quay về động phủ của Kim Diện Lang Quân, hắn lại làm như ngày bình thường chầm chậm đi về phía căn tin ăn cơm.
Lúc trước, từ trong miệng Tương Tuyết - cô nàng ruột để ngoài da kia, hắn đã biết, hồi chiều sư tôn Kim Diện Lang Quân của mình mới rời đi rồi.
Phải biết rằng, khi sư tôn Kim Diện Lang Quân ra ngoài, người khác rất khó biết được khi nào gã sẽ trở về, nhưng dựa theo tình huống bình thường, mỗi lần gã ra ngoài ít nhất, cũng mất tầm một, hai tháng trời không thấy bóng dáng.
Thời cơ tới rồi!
Ánh mắt Lý Thủy Đạo bình tĩnh trở lại, hắn vốn không tìm ra phương pháp đạt được công pháp tu luyện dưới điều kiện tiên quyết là không bại lộ tu vi, bởi vậy đã quyết định sẽ tìm sư nương nhờ trợ giúp.
Thẳng thắn bày tỏ với nàng...
Ừm, thẳng thắn bày tỏ với một vị trưởng bối yêu thương mình, chính là biện pháp phá cục tốt nhất hiện tại.