Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 519 - Chương 519: Thiên Châu Toán Trù - Châu Xu Mật Điện!

Chương 519: Thiên Châu Toán Trù - Châu Xu Mật Điện! Chương 519: Thiên Châu Toán Trù - Châu Xu Mật Điện!

-Đăng tại truyện yy-

Lý Thủy Đạo cẩn thận nghiên cứu mấy thanh tiểu kiếm này một thoáng. Quả thật trình độ luyện khí của Đinh Ngọc Phượng này không tồi.

Với trình độ luyện khí "tinh xảo" của Lý Thủy Đạo hiện nay, hắn vẫn chưa thể luyện chế ra kiểu pháp khí loại tự bạo một lần này.

Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu vẫn là trong tay hắn không có phối phương luyện chế.

Uy lực "Tiểu kiếm tự bạo" này cũng không tệ, một khi những thanh tiểu kiếm ấy nổ mạnh, chúng sẽ hình thành nên vô số những luồng kiếm khí thật nhỏ, đủ để xoắn địch nhân thành phấn vụn.

Nếu không phải Lý Thủy Đạo kịp thời thi triển "Nhất Kiếm Phá Băng" dùng đặc tính kiên cố của hàn băng tới ngăn chặn kiếm khí xâm nhập, chỉ sợ " Băng Thiềm Ngạnh Khí Công" của hắn sẽ trực tiếp phá công.

Ngoại trừ tiểu kiếm tự bạo, trong túi trữ vật của nàng còn một ít đan dược chữa thương và đan dược luyện khí, nhưng chúng đều là các loại thông thường như Thanh Mộc Hồi Xuân Đan, Thanh Mộc Trường Sinh Đan, ngay cả một viên Thanh Liên Đan cũng không có.

Giá trị của đống đồ vật trong túi trữ vật này không lớn, thứ có giá trị nhất chính là thanh phi kiếm trên tay nữ nhân này.

Lý Thủy Đạo suy nghĩ một thoáng, sau đó lại một lần nữa treo túi trữ vật trở lại bên hông Đinh Ngọc Phượng. Hắn cũng không thiếu một chút linh thạch như vậy...

Nếu có thể nhân cơ hội này để thiết lập nên một mối quan hệ hữu nghị với "Luyện khí đại sư" của Đinh thị gia tộc, đó mới là thứ có giá trị.

...

Trong một sơn động tự nhiên trên núi tuyết Thúy Bình sơn.

Đinh Ngọc Phượng chậm rãi tỉnh lại, chợt phát hiện mình đang ở bên trong một cái hang động có đốt lửa trại. Nàng cũng nhìn thấy một nam tử mặc áo xanh đang ngồi trên tảng đá bên cạnh đống lửa.

Nàng vội vàng nhìn xuống, kiểm tra thân thể của mình, sau khi xác nhận thân thể không có bất cứ thương tổn gì, y phục của hoàn hảo ngay ngắn, túi trữ vật và túi cổ đều treo ở trên người, thậm chí ngay cả những món đồ trong túi trữ vật cũng không thiếu một kiện, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Người trước mắt này là một "Quân tử".

Tuy Đinh Ngọc Phượng sinh ra trong thế gia, nhưng cũng biết đạo lý kẻ yếu phải hiểu lễ nghi. Nàng lập tức ôm quyền đứng dậy, vẻ mặt tôn kính nói: "Không biết tôn tính đại danh của bằng hữu là gì?"

"Ta tên là Lý Thủy Đạo." Nam tử áo xanh thản nhiên trả lời.

Nghe được cái tên này, Đinh Ngọc Phượng chợt có cảm giác rất quen thuộc, tựa như nàng đã nghe qua nó ở đâu rồi. Nàng suy ngẫm một lát, đột nhiên tỉnh ngộ, lại lớn tiếng nói: "Ngươi chính là Lý Thủy Đạo, kẻ đã ước định quyết chiến với Ma Thiên Cương kia?"

Lý Thủy Đạo cười nói: "Đúng vậy."

Đinh Ngọc Phượng cảm khái nói: "Không ngờ Ma Thiên Cương lại tìm một đối thủ như vậy, chỉ sợ một năm rưỡi sau, hắn sẽ xấu mặt trước tất cả mọi người."

Lý Thủy Đạo khiêm tốn cười cười, lập tức nói ra: "Thực lực của Ma Thiên Cương rất mạnh, chưa chắc ta đã chiến thắng được hắn."

Đinh Ngọc Phượng lắc lắc đầu, sau đó nhếch môi, cười đầy vẻ tự giễu nói: "Ta vốn là một con ếch ngồi đáy giếng, cũng không biết trong hai người các ngươi thì ai lợi hại hơn. Nhưng lần này Lý đạo hữu có ân không giết ta, Đinh Ngọc Phượng nhớ kỹ trong lòng, tuyệt đối không dám quên đi."

"Đinh cô nương nói lời này quá khách sáo rồi, chúng ta đều là đồng môn, mà đồng môn so tài với nhau sao có thể tùy ý giết chóc?"

Đinh Ngọc Phượng cười khổ nói: "Tuy môn quy là như vậy, nhưng trong lúc thí luyện, không phải bên trên cũng cổ vũ chúng ta tới chém giết lẫn nhau ư? May mà tu vi đạt tới cấp độ như chúng ta, dù tham gia thí luyện tông môn, bên trên cũng sẽ không cho phép chúng ta giết chóc lẫn nhau."

Lý Thủy Đạo cười nhạt một tiếng, lập tức chuyển hướng đề tài, nói: "Ta nghe nói Đinh cô nương là một vị luyện khí đại sư."

Đinh Ngọc Phượng cười nói: "Hóa ra ngươi cũng từng nghe tới tên ta."

"Ta nghe được từ trong miệng mấy người đồng môn lúc trà dư tửu hậu." Đương nhiên Lý Thủy Đạo sẽ không nói mình từng đọc được thông tin về nàng trong nội dung nhiệm vụ ám sát.

"Nghe nói trước kia Đinh cô nương từng luyện chế qua một món pháp khí cỡ lớn, không biết đó là loại pháp khí gì?" Lý Thủy Đạo tò mò hỏi.

Đinh Ngọc Phượng nghe vậy, trên mặt tỏ vẻ kinh ngạc vô cùng, nàng vội vàng hỏi: "Ngay cả chuyện này ngươi cũng biết?"

Lý Thủy Đạo cười xấu hổ nói: "Thì tất cả những chuyện này ta đều nghe ngóng được từ trong miệng đám đồng môn lúc trà dư tửu hậu."

Trên mặt Đinh Ngọc Phượng vẫn lộ rõ vẻ kinh ngạc, nàng im lặng hồi lâu mới nói: "Khó trách mưu đồ của ba đại gia tộc lại dễ dàng thất bại như vậy, hóa ra đám đệ tử bình thường trong tông môn lại biết được nhiều chuyện như thế."

"Mưu đồ gì cơ?" Lý Thủy Đạo tò mò hỏi.

Đinh Ngọc Phượng lặng lẽ nhìn Lý Thủy Đạo, lại trầm mặc hồi lâu.

"Ta chỉ tò mò nên tùy tiện hỏi thăm một chút thôi, nếu đó là chuyện cơ mật, Đinh cô nương không muốn nói thì thôi." Lý Thủy Đạo bật cười lớn, nói.

Đinh Ngọc Phượng thở dài, nói: "Cũng không có gì không thể nói được, dù sao mưu kế này đã sớm thất bại rồi..."

"Mặt ngoài, đúng là bốn nhà "Lam, Đinh, Tần, Ma" chúng ta cùng nhau quản lý Ngũ Độc môn, nhưng trên thực tế, ba nhà khác đều lấy Lam gia cầm đầu. Trước đó, Lam gia một mực điều khiển Lễ đường, mà Lễ đường lại phụ trách phát hành và ghi chép công huân của tất cả mọi người. Đây chính là một cửa mua bán có lợi ích rất lớn..."

"Chẳng qua, chuyện phát hành và ghi chép công huân cho hơn mười vạn thậm chí là trên trăm vạn người tuyệt đối là một việc rất phức tạp. Không cần biết đi thuê bao nhiêu vị 'Tiên sinh phòng thu chi' cũng khó có thể hoàn thành được. Bởi vậy Lễ đường đã sử dụng một món pháp khí vô cùng cường đại, tên là 'Thiên Châu Toán Trù'."

"Thiên Châu Toán Trù chân chính là một kiện pháp bảo vô cùng cường đại, nó có thể thôi diễn đạo pháp, công pháp, trận pháp, thậm chí là vận mệnh của một người. Lam gia chỉ có một kiện phỏng chế phẩm, bọn họ lợi dụng vật này là có thể ghi chép được công huân cho tất cả mọi người, từ đó mà thành công biến công huân trở thành một món hàng hóa đưa vào giao dịch."

"Ba đại thế gia Đinh, Tần, Ma đỏ mắt vì Lam gia có được loại bảo vật này. Vì vậy, chúng ta đã khổ tâm nghiên cứu suốt mấy chục năm, rốt cục cũng chế tạo ra một cái "Châu Xu Mật Điện". Công năng kém hơn "Thiên Châu Toán Trù" kia của Lam gia rất nhiều, nhưng miễn cưỡng cũng có thể dùng được.”

Bình Luận (0)
Comment