Phong Lôi Nhận khổng lồ chém thẳng vào đầu, Hạ Nhược Tuyết bình tĩnh giơ một đao lên, Bạch Cốt Chiến Đao và Phong Lôi Nhận va chạm vào nhau, phát ra tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc.
Hạ Nhược Tuyết trực tiếp tụ tập lực lượng toàn thân, dồn cả lên lưỡi đao, sau đó mạnh mẽ đánh bay Phong Lôi Nhận.
Vấn đề là Phong Lôi Nhận cũng không vì vậy mà ngừng, nó trực tiếp lượn vòng trên không trung, rồi một lần nữa chém thẳng về phía sau Hạ Nhược Tuyết.
Một đao lượn vòng, đây là nguyên lý chuyển hướng tự nhiên của gió.
Quỷ Ảnh Thiền Tâm!
Trong nháy mắt sau đó, thân hình Hạ Nhược Tuyết đã trở nên hư ảo, giống như một con u linh lấp lóe không chừng, khiến cho lưỡi Phong Lôi Nhận chém xuống, chỉ có thể xẹt qua hư ảnh của nàng.
Quỷ Mị Vô Hình!
Chỉ thấy thân hình Hạ Nhược Tuyết nhanh chóng xẹt qua như điện, lại thoắt ẩn thoắt hiện như quỷ mị giữa ban ngày, trong nháy mắt đã vọt đến trước mặt sát thủ áo đen kia. Tốc độ của nàng trong trạng thái u linh quá nhanh, dù sát thủ áo đen kia đang cưỡi Phong Dực Cự Ưng, cũng không kịp phản ứng.
Đến lúc bấy giờ, Phong Dực Cự Ưng đã phản ứng lại, nó vội vàng đập cánh, muốn thoát khỏi Hạ Nhược Tuyết truy kích.
Nhưng tất cả đều đã muộn!
Hạ Nhược Tuyết lạnh lùng nhìn Phong Dực Cự Ưng, rồi không chút do dự, trực tiếp thi triển Vạn Quỷ Tịch Diệt.
Chỉ thấy thanh Bạch Cốt Chiến Đao mang theo sát ý lạnh băng, nhanh chóng xẹt qua không trung, một đao chém về phía Phong Dực Cự Ưng. Ánh đao sắc bén như u hồn, mang theo sát ý vô tận.
Phong Dực Cự Ưng chỉ kịp phát ra một tiếng kêu thê lương, thân thể đã bị đao khí xuyên qua trong nháy mắt, cũng gần như tại khoảnh khắc đó, Huyết Ma đao khí đã bắn ra, nhanh chóng hấp thu toàn bộ tinh huyết trên người nó.
Sát thủ áo đen trên lưng con Phong Dực Cự Ưng kia cũng không thể may mắn thoát khỏi!
Hạ Nhược Tuyết chém ngược lại một đao, đao khí phun trào, tên sát thủ nọ chỉ kêu thảm được một tiếng, đã cùng tọa kỵ Phong Dực Cự Ưng của mình hóa thành xương khô, tinh huyết bị hút cạn.
Thân thể bọn họ tung bay trong gió, hóa thành một khung cảnh tang tóc thê lương.
Huyết Phật Hộ Thể, Quỷ Ảnh Thiện Tâm, Quỷ Mị Vô Hình, Vạn Quỷ Tịch Diệt.
Bốn chiêu liền mạch lưu loát, lại trợ giúp Hạ Nhược Tuyết chém giết thêm một người!
Hạ Nhược Tuyết vẫn lơ lửng giữa hư không, huyết khí lượn lờ, dáng người cao ngất, trong ánh mắt để lộ ra sát ý vô tình.
Tên sát thủ còn lại lập tức hoảng sợ nhìn Hạ Nhược Tuyết, gã muốn thoát khỏi chiến trường, nhưng bản thân gã lại chưa phát hiện ra, từ nãy đến giờ, mình đã rơi vào bên trong một trận pháp kỳ dị rồi.
Gã không biết nhưng Hạ Nhược Tuyết đang ở cách gã rất xa, lại trông thấy rất rõ ràng.
Vào thời điểm này, có tám thanh phi kiếm với những màu sắc khác nhau đang được cắm vào hư không bốn phía xung quanh sát thủ, tạo thành một mặt phẳng vặn vẹo đầy quỷ dị.
Mà tên sát thủ áo đen vốn ngồi trên lưng con Phong Dực Cự Ưng với hình thể cực lớn kia lại đang điên cuồng chạy trốn bên trong mặt phẳng vặn vẹo quỷ dị ấy, và không cần biết gã chạy trốn như thế nào, cũng chỉ có thể xoay tròn quanh mặt phẳng kia thôi...
Nó như một cái vòng luẩn quẩn, dù có trốn thế nào cũng không thoát ra được...
Hạ Nhược Tuyết đưa mắt nhìn chiếc Cự Mộc Linh Chu ở cách đó không xa, ánh mắt vừa có thêm một phần kính sợ.
Không thể nghi ngờ, đây chính là thủ đoạn của Đinh Ngọc Phượng rồi.
Suy nghĩ đến đây, Hạ Nhược Tuyết với vẻ mặt lạnh lùng, cũng lập tức bay vào trong trận pháp quỷ dị ấy. Nàng nhìn quanh bốn phía, cảm nhận lực lượng của không gian vặn vẹo và trận pháp quỷ dị.
Tên sát thủ kia vẫn đang điên cuống chạy trốn, gã còn cho rằng mình đã bay đi rất xa rồi, nhưng đột nhiên, gã lại phát hiện ra Hạ Nhược Tuyết. Nàng đang cầm Bạch Cốt Chiến Đao trong tay trực tiếp lao đến, chắn phía trước đường đi của gã, phảng phất như vừa thuấn di vậy.
Gã hoảng sợ nhìn Hạ Nhược Tuyết, hoàn toàn không hiểu được vì sao nữ nhân này lại làm được như vậy.
Đương nhiên Hạ Nhược Tuyết không định lãng phí thời gian đến giải thích cho địch nhân, nàng cầm đao chém xuống, Huyết Ma đao khí như thủy triều phun tới. Trên lưỡi đao tản ra mùi máu tanh nồng đậm, đao khí sắc bén vô cùng.
Tên sát thủ kia sợ hãi vô cùng, vội vàng né tránh, nhưng công kích của Hạ Nhược Tuyết lại như hình với bóng, một mực bám sát theo gã, không nơi nào để trốn.
Huyết Ma đao khí điên cuồng phá hoại khắp nơi, nhuộm đỏ cả một mảng không gian xung quanh tên sát thủ.
Tên sát thủ nọ trực tiếp bị đao khí vây khốn, không thể trốn thoát.
Tới cuối cùng, một đao của Hạ Nhược Tuyết chém xuống, thân thể của tên sát thủ kia cùng với con đồng tham cự ưng dưới thân gã, đều hóa thành xương khô, bị hút sạch tinh huyết.
Chiến đấu chấm dứt, Hạ Nhược Tuyết lặng lẽ đứng tại trung tâm trận pháp, không hể nhúc nhích. Nàng biết, mình đã rơi vào trận pháp kỳ dị kia rồi, tùy tiện hành động, chẳng mang đến một chút ý nghĩa gì.
Sau khi tám thanh phi kiếm bị thu đi, không gian vặn vẹo chung quanh đã khôi phục lại.
Hạ Nhược Tuyết cũng một lần nữa quay về chiếc Cự Mộc Linh Chu.
Đinh Ngọc Phượng thở dài, nói: "Lông vũ của Phong Dực Cự Ưng chính là tài liệu tốt để luyện chế pháp bảo hệ phong, đều bị ngươi hủy diệt như vậy, thật là đáng tiếc."
Hạ Nhược Tuyết bước lên thuyền, lập tức ôm quyền nói: "Đạo pháp của Hạ mỗ là như thế, không thể làm khác hơn. Đây là túi trữ vật của bọn họ, mời Đinh cô nương xử lý."
Đinh Ngọc Phượng có chút ngoài ý muốn, đao ý của nữ nhân này như điên như ma, tưởng chừng tính cách cũng kiêu ngạo, ngông cuồng, không ngờ đối phương lại tôn trọng với nàng như thế?
"Có phải Vương Băng đã chết trong tay ngươi?" Đinh Ngọc Phượng dò hỏi.
Hạ Nhược Tuyết gật đầu nói: "Đúng vậy."
"Một tháng trước, Lý bảo chủ đặc biệt tới tìm ta vì chuyện của ngươi. Ngươi yên tâm, Chấp Pháp đường của Ngũ Độc môn sẽ không gây khó dễ cho ngươi." Trong giọng nói của Đinh Ngọc Phượng có mang theo một phần trang trọng.
"Đa tạ Đinh cô nương." Hạ Nhược Tuyết thành khẩn nói.
Đinh Ngọc Phượng nhận lấy hai chiếc túi trữ vật, xem như đã nhận phần ân tình này. Rất nhanh, nàng đã tìm được một phong thư màu đỏ từ trong túi trữ vật.
Toàn bộ phong thư đều có màu đỏ, phong thư đã sớm bị xé ra, nhưng lá thư vẫn còn ở bên trong.
-apptruyen. pro-