Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 56 - Chương 56: Dừng Lại Trước Dòng Sông Chảy Xiết, Thấy Đến Độ Phải Thu Tay!!!

Chương 56: Dừng Lại Trước Dòng Sông Chảy Xiết, Thấy Đến Độ Phải Thu Tay!!! Chương 56: Dừng Lại Trước Dòng Sông Chảy Xiết, Thấy Đến Độ Phải Thu Tay!!!

Sau khi vội vàng cáo biệt sư nương, Lý Thủy Đạo trở lại tiểu viện của mình, lập tức đóng cửa không ra, ngay sau đó, hắn vội vàng lấy giấy và bút mực nắn nót viết mấy chữ: 《 Ngọc Thiềm Hành Khí Công 》

Đúng vậy, hắn nâng bút chép lại nội dung của cuốn công pháp này, ngòi bút chạy như bay trên giấu, để lại từng chữ Hán cứng cỏi, trên tập giấy Tuyên Thành màu trắng, từ đầu tới đuôi, không sót một chữ nào...

Tuy《 Ngọc Thiềm Hành Khí Công 》chỉ có ba thức, nhưng nội dung cô đọng, huyền diệu khó nói được thành lời, cần không ngừng lặp đi lặp lại đọc kỹ, nghiền ngẫm...

Cũng giống như cuốn《 Đạo Đức Kinh 》 vậy, tuy toàn bộ chỉ có hơn năm nghìn chữ, nhưng ở bất cứ thời điểm nào đọc lại, vẫn có thể nhận được thu hoạch mới...

Nhất là một thức cuối cùng "Ngọc Thiềm Vọng Nguyệt" kia, ít nhất hắn cũng phải chờ tới nửa năm sau mới bắt đầu tu luyện được, chỉ sợ tới khi đó, hắn đã sớm quên đi nội dung rồi.

Chỉ có ghi chép lại trong sách vở, mới có thể chân chính gọi là quên không được, nhớ không sai.

Lại nói, bởi vì bản sao chép đạo thư của hắn được viết bằng Hán ngữ, ngay cả khi nó bị Tương Tuyết, Lục Kỳ Nhi, thậm chí là bị bản thân sư tôn phát hiện, cũng không sao cả.

Nói cho cùng, bọn họ cũng xem không hiểu mà...

Sau khi sao chép xong toàn bộ cuốn đạo thư kia, Lý Thủy Đạo lập tức cầm nó lên tay không ngừng tỉ mỉ đọc lại, chờ đến khi xác nhận bản thân tuyệt không sai lầm, hắn mới cẩn thận cất nó đi.

Những ngày tháng sau đó...

Ngoại trừ chăm sóc linh điền, ăn cơm, đưa hạc ra ngoài hóng gió, hầu như Lý Thủy Đạo hắn đều ở trong tiểu viện của mình, cửa lớn không ra, cửa nhỏ không tới, mà mỗi một lần đưa Bạch Vũ Hạc ra ngoài hóng gió, hắn cũng đi thật lâu mới trở về.

Vài ngày liên tiếp như vậy, gần như hai người Tương Tuyết và Lục Kỳ đều không nhìn thấy bóng dáng Lý Thủy Đạo đâu, mà vài lần ngẫu nhiên nhìn thấy hắn, đều là lúc hắn đang bận rộn trong linh điền.

Có một điểm lạ là động tác làm việc của hắn rất nhanh, không hề thản nhiên giống như trước nữa...

"Chẳng lẽ hắn trúng độc một lần, tính tình cũng thay đổi luôn?" Tương Tuyết có chút kỳ quái nói.

Lục Kỳ Nhi không có cảm giác gì.

Lại nói, hai người bọn họ vẫn một mực hầu hạ bên người phu nhân, các nàng hiếm khi trông thấy Lý Thủy Đạo, hiển nhiên phu nhân Tần Ngọc Nga cũng rất khó nhìn thấy hắn.

Phải biết rằng, Lý Thủy Đạo đã trải qua hai thế làm người, đương nhiên hắn phải hiểu rõ lòng người hơn xa một thiếu niên bình thường.

Chưa bàn đến chuyện vứt bỏ luân lý cương thường, chỉ nói đơn giản là nếu hắn và Tần Ngọc Nga phát sinh mối quan hệ, đương nhiên sẽ là hại lớn hơn lợi, thậm chí còn có thể nói là bước lên một con đường chết.

Theo hắn, không cần biết lúc ban đầu nồng nhiệt tới mức nào, chỉ cần hiểu rằng, nếu đã dính vào tình yêu nam nữ, thì đi đến cuối đường chỉ có duy nhất hai kết cục, nếu không phải yêu nhau thì chính là tương sát.

Nếu lựa chọn yêu nhau, như vậy sớm muộn gì cũng sẽ đến một ngày, mối tình của hai người bọn họ bị sư phụ phát hiện. Đến lúc đó, khẳng định là hắn sẽ bị sư phụ giết chết.

Ngược lại, nếu người vì yêu sinh hận, thì hắn sẽ bị sư nương giết chết.

Trừ phi thực lực của Lý Thủy Đạo hắn mạnh đến mức muốn giết ai thì giết, muốn theo đuổi ai thì theo đuổi, nếu không, vẫn nên thành thành thật thật định vị cảm tình giữa đôi bên là tình sư đồ đi, làm như vậy mới có được một con đường sống.

Hiện giờ, hắn đã nhận được một trong tứ đại tuyệt học của sư tôn rồi, cũng nên biết đủ.

Dừng lại trước dòng sông chảy xiết, thấy đến độ phải thu tay, mới là lựa chọn tốt nhất.

Nhiều nhất là nửa năm sau, gia tộc sẽ an bài cho hắn trở về cưới thê sinh tử, tới khi đó hết thảy mọi chuyện sẽ bình tĩnh trở lại mà thôi...

Bên trong tiểu viện.

Lý Thủy Đạo xoay người nằm úp sấp, hai tay giao nhau trước ngực, thân thể uốn cong, giống như đang ôm cá chép, dùng khuỷu tay chống xuống mặt đất.

Chỉ giữ nguyên tư thế này một lát, trên trán hắn đã toát ra một tầng mồ hôi tinh mịn, thân cần ổn, khí cần trầm, mấu chốt nhất là thắt lưng phải cứng, mới có thể chống đỡ được.

Quả thật, động tác này cực khó để kiên trì quá lâu, nhưng chỉ cần cố gắng kiên trì được, theo thời gian sẽ từng chút từng chút một kéo dài...

Chỉ có ổn định được, nén xuống được, chân nguyên trong cơ thể mới đủ khả năng ngưng tụ vào cùng một chỗ. Tới khi nó ngưng tụ rồi mới có thể khống chế được, lại chờ đến lúc, khả năng khống chế đạt tới trình độ tùy tâm sở dục, mới đi được đến bước cuối cùng là thăng hoa...

Cánh tay Lý Thủy Đạo nhanh chóng nâng lên, cùng với đó là pháp lực trong cơ thể giống như du long, chạy thẳng về phía kinh mạch, khiến cho từng khớp xương trên cánh tay hắn phát ra những âm vang thanh thúy.

Thủy Thiềm Du Long, khí như du long, chạy khắp toàn thân, lỗ chân lông mở rộng, nội ngoại giao hòa...

Điểm mấu chốt khi tu luyện Thủy Thiềm Du Long chính là thiên phú thần thông "Thủy tức chi thuật" .

Nếu không có thiên phú thủy tức chi thuật, khẳng định là không thể luyện thành môn đạo pháp này.

Sau khi nghỉ ngơi thật lâu... Lý Thủy Đạo lại một lần nữa tu luyện 《 Ngọc Thiềm Hành Khí Công 》.

Tuy hắn đã có nguyên bộ công pháp, nhưng chỉ có thể tu luyện hai thức trước, bởi vậy quá trình luyện tập hàng ngày chính là lặp đi lặp lại, không ngừng tu luyện hai thức trước, chờ đến lúc "Thủy Thiềm Du Long" hoàn toàn đả thông toàn thân kinh mạch, lại bắt đầu tu luyện "Ngọc Thiềm Vọng Nguyệt" .

Đông đông đông...

Cánh cửa bên ngoài tiểu viện của Lý Thủy Đạo bị gõ vang.

Lý Thủy Đạo vừa đi ra mở then cài, hàng chân mày lập tức nhảy dựng.

Người đứng ngoài cửa đúng là sư nương Tần Ngọc Nga, hơn nữa cũng chỉ có một mình nàng.

Lúc này, trên người nàng đang mặc một chiếc váy dài màu tím nhạt, bên hông quấn dây lưng được bện bằng những sợi tơ màu trắng, trên đầu đeo trâm cài không ngừng lắc lư theo từng nhịp bước, thoạt nhìn cả người cực kỳ kiều diễm xinh đẹp, lại mềm mại đáng yêu giống như một đóa hoa.

"Sư nương có chuyện gì cần phân phó, chỉ cần sai bảo Tương Tuyết sư tỷ đến nói với đệ tử một tiếng là được, đâu cần phải tự mình tiến đến?" Lý Thủy Đạo lộ ra vẻ mặt kinh hoảng hỏi.

"Ngươi muốn để ta ở bên ngoài này?"

"Không dám, mời sư nương vào."

Tần Ngọc Nga cười khanh khách, lập tức tiêu sái bước vào tiểu viện.

Bình Luận (0)
Comment