Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 569 - Chương 569: Tù Nhân!

Chương 569: Tù Nhân! Chương 569: Tù Nhân!

Nửa ngày sau...

Phòng tra khảo, Chấp Pháp đường Ngũ Độc môn.

Lý Thủy Đạo bị một nhóm Câu Liêm vệ vây quanh...

Ánh mắt nghiêm khắc của bọn họ quét qua người Lý Thủy Đạo, dường như muốn tìm ra một chút sơ hở trong ánh mắt hắn.

Quá trình tra khảo bắt đầu rồi, từng câu hỏi lần lượt đánh úp tới, đám Câu Liêm vệ kiên nhẫn truy hỏi từng chi tiết một. Bọn họ hỏi về địa điểm giao chiến giữa Lý Thủy Đạo và Ma Thiên Cương, lại hỏi về thời gian, quá trình chiến đấu vân vân.

Quá trình tra khảo này kéo dài chừng hai canh giờ mới kết thúc...

Đây là một cuộc giao phong trên phương diện ngôn ngữ và tinh thần, mức độ kịch liệt của nó tuyệt không thua kém bất cứ hồi quyết đấu nào giữa Lý Thủy Đạo và đám địch nhân, thậm chí hắn còn phải dựa vào kiếm ý để ổn định tâm thần.

Dù Câu Liêm vệ đe dọa như thế nào, dù bọn họ chế tạo cạm bẫy trong lời nói ra sao, Lý Thủy Đạo vẫn ung dung ứng phó, từ đầu đến cuối luôn duy trì sự tỉnh táo và bình tĩnh, để áp đảo hết thảy mọi chiêu trò của đối phương.

Bình tĩnh!

Bình tĩnh tuyệt đối, phải giữa tâm thế ổn định suốt cả quá trình, mới có thể đứng ở thế bất bại.

Lý Thủy Đạo khéo léo đáp lại mỗi một câu hỏi, khiến đám Câu Liêm vệ phải bó tay, không thể tìm ra sơ hở của hắn.

Tới cuối cùng, đám người Câu Liêm vệ cũng ý thức được tình hình. Bọn họ không thể moi thêm được bất cứ manh mối nào từ trong miệng Lý Thủy Đạo nữa, chỉ có thể ngừng chất vấn.

Lý Thủy Đạo bị dẫn đến một gian thạch thất, đợi Chấp Pháp đường xử trí.

Muốn điều tra rõ chân tướng, rất khó...

Nói đến cùng, Ma Thiên Cương kia cũng bị đốt thành tro rồi, ngay cả tro tàn cũng rơi xuống dòng suối nhỏ trong sơn cốc vắng vẻ nọ.

Cũng may Lý Thủy Đạo đã sớm có chuẩn bị phía sau, chỉ cần bọn họ tra ra được vào hai ngày trước, Ma Thiên Cương đã từng xuất hiện ở Đoạn Đầu sơn, còn đánh chết mấy tên tiểu tu sĩ, thì hắn cũng thoát khỏi diện hiềm nghi rồi.

Bởi vì hắn vốn không phải người cuối cùng từng gặp Ma Thiên Cương trước khi gã chết...

Đợi chừng một nén nhang, cuối cùng cánh cửa sắt bên ngoài thạch thất đang giam giữ Lý Thủy Đạo cũng bị mở ra, Lý Thiên Vũ bước vào bên trong.

"Thế bá." Lý Thủy Đạo vội vàng hành lễ.

"Ai..." Lý Thiên Vũ thở dài, nói: "Chấp Pháp đường đã thảo luận rồi, bọn họ không kết luận ngươi là hung thủ đã sát hại Ma Thiên Cương, nhưng ngươi cũng không thể rửa sạch được hiềm nghi, bởi vậy tạm thời, ngươi vẫn bị giam giữ ở nơi này, cho đến khi bọn họ tra rõ chân tướng mới thôi."

Lý Thủy Đạo nhíu mày, lạnh giọng nói: "Chấp Pháp đường này quá bá đạo, ta đã phối hợp như thế, bọn họ còn muốn bắt giữ ta?"

Lý Thiên Vũ thở dài, nói: "Vị thế của người ta mạnh hơn ngươi, có thể làm gì được? Ở thời điểm bị giam giữ, ngươi không thể mang theo túi trữ vật và túi cổ bên người, thậm chí cả pháp khí nữa, bất cứ loại pháp khí nào cũng không thể mang theo trên người. Đưa túi trữ vật vừa túi cổ của ngươi cho ta đi, ta giữ chúng thay ngươi."

Lý Thủy Đạo cau mày, đành phải lấy túi trữ vật và túi cổ trên người xuống, giao cho Lý Thiên Vũ, nói: "Thiên Vũ thế bá, nhờ người giao túi trữ vật và túi cổ cho nương tử nhà ta, cũng thuận tiện chuyển một câu giúp ta."

Lý Thiên Vũ gật gật đầu, lập tức nhận lấy túi trữ vật và túi cổ của Lý Thủy Đạo, hỏi: "Ngươi nói đi."

Vẻ mặt Lý Thủy Đạo cực kỳ nghiêm túc nói: "Xin hãy chuyển lời đến nương tử nhà ta, nói cho nàng biết nhất định phải tin tưởng tông môn có thể điều tra rõ chân tướng, bảo nàng không cần phải làm gì cả, càng làm càng sai, đừng lo lắng cho ta."

Lý Thiên Vũ trịnh trọng nhận lời: "Được! Ta nhất định sẽ chuyển lời giùm ngươi."

Sau đó Lý Thiên Vũ rời khỏi thạch thất, một gã Câu Liêm vệ mặc áo đen vốn thủ ở bên ngoài, chợt tiến vào trong thạch thất, ném một chiếc áo tù màu trắng đen cho Lý Thủy Đạo.

"Tự thay đi, đừng để chúng ta gặp phiền toái." Câu Liêm vệ nọ nói xong, lập tức đóng cửa sắt lại.

Lý Thủy Đạo cởi bỏ y phục trên người, chủ động thay bộ trang phụ của tù nhân lên.

Lại nói, đây cũng không phải lần đầu tiên Lý Thủy Đạo giết một tu sĩ của Ma gia. Năm đó khi còn là Thông Linh cảnh, Lý Thủy Đạo đã lén lút giết chết Ma Cửu Anh để lấy được Song Ngư Du Long Kiếm rồi.

Nhưng lúc ấy lại đúng vào thời điểm diễn ra cuộc nội đấu giữa bốn đại gia tộc, Lam Hoa Ảnh đã đứng ra chống đỡ tất cả.

Ngay cả khi Lam Hoa Ảnh trực tiếp ngăn cản tai ương, thì tới cuối cùng, đám người Tương Tuyết cũng phải gánh trách nhiệm.

Mà gánh trách nhiệm chính là chết!

Người của bốn đại gia tộc mà chết, nhất định sẽ có người chôn cùng.

Lý Thủy Đạo giao thủ với Ma Thiên Cương vào một tháng trước, nhưng Ma Thiên Cương lại chết vào một tháng sau, chỉ cần bọn họ tra ra chuyện Ma Thiên Cương từng xuất hiện ở Đoạn Đầu sơn vào hai ngày trước, thì không cần biết như thế nào, trách nhiệm này cũng không nên đổ vào đầu hắn.

"Ta đã thay xong rồi." Lý Thủy Đạo bình thản nói.

Cửa sắt lại mở ra...

Hai tên Câu Liêm vệ mặc áo đen lập tức xông vào trong thạch thất, trên tay bọn họ cầm theo một chuỗi gông xiềng nặng nề. Hai người này không nói không rằng, trực tiếp xông lên, gắn gông xiềng lên người Lý Thủy Đạo.

Lý Thủy Đạo lẳng lặng duỗi hai tay ra, để cho hai tên Câu Liêm vệ nọ đeo gông xiềng lên cổ tay của hắn. Sức nặng của gông xiềng mang đến cho hắn một loại cảm giác bị trói buộc nặng nề.

Chịu ảnh hưởng bởi chúng, ngay cả pháp lực của hắn cũng triệt để bị phong ấn, không thể vận dụng.

Thật hiển nhiên, bộ gông xiềng này là một kiện pháp khí...

Trong quá trình ấy, Lý Thủy Đạo vẫn luôn duy trì trạng thái tỉnh táo và phối hợp.

Phản kháng là vô nghĩa, hiện giờ hắn chỉ có thể thuận theo sự sắp xếp của tông môn, chờ đợi Chấp Pháp đường tìm được "kẻ gánh tội thay" mới.

"Đi!" Một gã Câu Liêm vệ áo đen kéo theo xích sắt, nói.

Lý Thủy Đạo đang đeo gông xiềng lập tức bị bọn họ lôi khỏi gian thạch thất. Cứ như vậy, hai tên Câu Liêm vệ áp giải Lý Thủy Đạo rời khỏi Chấp Pháp đường, bay về phía chân núi...

Cửa vào Vạn Độc Thâm Uyên, Địa Câu trại, Độc Long Câu.

Lý Thủy Đạo thực sự không ngờ mình lại bị kéo đến nơi đây.

--

Bình Luận (0)
Comment