-apptruyen-
Cúc Mục Cẩm kiên nhẫn dạy cho các nàng từng chiêu thức một, để các nàng quen thuộc và nắm giữ được phần tinh túy của môn đạo pháp này.
Chín nữ tử hết sức chăm chú học tập. Lực lượng của Tuyền Cơ độc huyết đang chảy xuôi trong thân thể của bọn họ, khiến cho quá trình lý giải và hấp thu đối với môn đạo pháp này của bọn họ trở nên nhanh chóng hơn nhiều.
Dưới sự chỉ đạo của Cúc Mục Cẩm, chiêu thức của các nàng càng ngày càng thuần thục, mỗi một lần xuất ra chưởng thế đều mang theo độc khí huyết tinh, làm lòng người sinh ra hàn ý.
Nửa năm trôi qua...
Các nàng được phân phối đến các nơi bên trong Thiên Trì phường làm thị nữ, làm thị nữ để huấn luyện phương pháp ẩn tàng cũng như năng lực dò xét tình báo cho các nàng.
Các nàng lợi dụng bí pháp truyền tin tức, tập hợp các loại tình báo sau đ báo cáo lên trên.
Làm thị nữ, mỗi tháng các nàng chỉ có thể nhận được thù lao là hai mươi tiền ngọc, nhưng với tư cách là độc tu của Ám đường, mỗi tháng các nàng lại có thể nhận được hai khối linh thạch thuộc tính kim làm thù lao.
Nhờ vào nghi thức Vạn Độc Xuyên Tâm, không đến nửa năm, các nàng đều có được pháp lực, dồn dập tiến vào Thông Linh cảnh trung kỳ.
Một năm sau, nhóm nữ tu thứ hai của Ám đường đã đi tới Thiên Trì phường, nhóm này có tổng cộng là mười hai người.
Tuy chín nữ tu trước đó không quen biết mười hai nữ tu mới tới này, nhưng bọn họ vẫn có thể cảm ứng được "Tuyền Cơ độc huyết" trong cơ thể của nhau.
Loại cảm ứng này bắt nguồn từ huyết mạch, chỉ cần tới gần sẽ có cảm ứng. Đương nhiên, cảm ứng mãnh liệt nhất chính là số "0", cũng chính là phường chủ Lý Thủy Đạo của Thiên Trì phường.
Mỗi lần 004 tới gần số "0", huyết dịch của nàng sẽ không tự chủ được mà sôi trào lên, thậm chí còn không thể ức chế được khiến gương mặt trở nên ửng hồng, không thể ở lại bên cạnh hắn quá lâu, bởi vậy mỗi khi 004 đi đến báo cáo, nàng chỉ nói đơn giản với phường chủ xong là lập tức rời đi.
Có một lần, thời gian 004 dừng lại ở trước mặt phường chủ quá lâu, thậm chí nàng còn chảy ra máu mũi.
Đây là biểu hiện cho thấy huyết dịch đã chảy ngược dòng.
Sau đó, sư phụ Cúc Mục Cẩm nói cho nàng biết, chỉ khi bản thân hoàn toàn khống chế được "Tuyền Cơ độc huyết" trong cơ thể, mới có thể bình thản đứng trước mặt số "0" mà không thất lễ.
Bởi vì đối với "Tuyền Cơ độc huyết", "Nguyên thủy độc huyết" luôn đứng ở vị thế cao nhất, luôn nắm quyền điều khiển tuyệt đối, nhất là với những nữ độc tu lấy "Tuyền Cơ độc huyết" là căn cơ đạo pháp như các nàng.
"Số 0" là tồn tại không thể phản kháng...
Trên quảng trường trung tâm của Thiên Trì phường.
Một con chim màu đen khổng lồ đang bay tới, Lam Hoa Ảnh nhẹ nhàng nhảy xuống từ trên lưng chim. Nàng mặc một bộ váy dài màu tím đen, tựa như một đóa sen màu đen tưng bừng nở rộ.
Lý Thủy Đạo dẫn theo dám đông chấp sự chỉnh tề đứng trên quảng trường, nghênh đón Lam Hoa Ảnh.
Các chấp sự mặc áo màu đen, ánh mắt đầy nghiêm túc, thể hiện ra sự tôn kính và kính sợ đối với Lam Hoa Ảnh.
Lý Thủy Đạo mặc một bộ y phục màu trắng đứng trước mặt mọi người, ôm quyền nói: "Phường chủ Lý Thủy Đạo của Thiên Trì phường dẫn theo chấp sự các đường, cung nghênh Lam tiên tử đại giá quang lâm."
Đám chấp sự cùng đồng thanh nói: "Cung nghênh Lam tiên tử đại giá quang lâm!"
Lam Hoa Ảnh khẽ gật đầu, ánh mắt nàng lóe lên một tia thâm thúy, khóe miệng khẽ mỉm cười. Con chim màu đen to lớn ở bên người nàng dần dần thu nhỏ lại, cuối cùng đã hóa thành một con chim nhỏ đậu trên bờ vai nàng.
Lý Thủy Đạo mang theo nụ cười tươi đầy vẻ lấy lòng, lập tức mở miệng hỏi: "Đại sư tỷ đại giá quang lâm đến Thiên Trì phường là có chuyện gì sao? Mời người cứ nói, chúng ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực đi hoàn thành."
Lam Hoa Ảnh liếc nhìn Lý Thủy Đạo một cái thật sâu, trực tiếp cất giọng lạnh lùng mà ngạo nghễ nói: "Đi tới thư phòng của ngươi nói chuyện."
"Tuân mệnh!" Lý Thủy Đạo cúi đầu ôm quyền.
Thư phòng hiện tại của Lý Thủy Đạo đã không còn là gian thư phòng nho nhỏ bên trong tòa thạch lâu đơn sơ ngày xưa nữa, nó đã trở thành một tòa tiểu viện thanh tịnh, xanh mướt nằm tại hậu viện của đại điện nghị sự trong phường thị.
Bốn phía của tiểu viện có rất nhiều cây xanh râm mát, hương hoa ngập tràn, tựa như một phương thế ngoại đào nguyên.
Lam Hoa Ảnh đi tới tiểu viện này, ánh mắt quét qua hoàn cảnh chung quanh một vòng, mới hài lòng gật đầu. Nơi đây xanh mát và yên tĩnh, rất hợp với tâm ý của nàng.
"Đại sư tỷ, mời vào trong." Lý Thủy Đạo cung kính mời Lam Hoa Ảnh đi vào thư phòng.
Lam Hoa Ảnh không chút khách khí, đã bước lên, ngồi ở ghế chủ vị, dáng người cao quý, thần sắc ngạo nghễ.
Lý Thủy Đạo đứng một bên, lập tức bày ra vẻ mặt nịnh nọt, hỏi: "Đại sư tỷ đại giá quang lâm, rốt cuộc là có chuyện gì? Xin ngài phân phó."
Lam Hoa Ảnh trầm ngâm một lát mới lên tiếng: "Lý Thủy Đạo, ba năm trước Lam gia ta đã cứu ngươi rời khỏi Vạn Độc Thâm Uyên, là hy vọng ngươi có thể lập công chuộc tội, ngươi còn nhớ hay không?"
Lý Thủy Đạo cao giọng trả lời: "Đại ân đại đức của đại sư tỷ, thuộc hạ trọn đời khó quên."
Lam Hoa Ảnh hài lòng gật gật đầu nói: "Bây giờ có cơ hội để ngươi lập công, ngươi có sẵn lòng đi làm hay không?"
Lý Thủy Đạo lập tức trả lời: "Thuộc hạ nguyện xông pha khói lửa, muôn chết không từ."
Trong mắt Lam Hoa Ảnh lóe lên một tia hàn quang, nàng nói: "Được! Chúng ta mới nhận được tin tức, Vân Mãng sơn bên kia mới xuất hiện một kiện bảo vật, tên là 'Long Cốt Thái Tuế'. Đây là một kiện tứ giai linh tài được thiên sinh địa dưỡng, Lam gia lão tổ ta nhất định phải có vật này. Nhưng chúng ta cũng không biết, đến cuối cùng, kiện 'Long Cốt Thái Tuế' kia đã rơi vào tay người phương nào rồi. Ta muốn ngươi đi Vân Mãng sơn điều tra việc này."
Lý Thủy Đạo nhíu mày nói: "Tra được tung tích của nó thì có thể làm gì đây? Bảo vật trân quý như vậy, hơn phân nửa là nằm trong tay Vô Tướng Chân Quân của Vân Mãng kiếm phái rồi."
Lam Hoa Ảnh lắc lắc đầu, trong mắt nàng để lộ ra một tia nghiền ngẫm. Sau đó, nàng dùng ánh mắt đầy châm chọc nhìn về phía Lý Thủy Đạo, nói: "Lý Thủy Đạo... Nói cho ta biết, nếu ngươi nhặt được một món bảo vật rất có ích đối với chuyện tu hành của ngươi, ngươi có thể nộp lên hay không?"