Nhìn bóng lưng Tô Tiểu Ngọc từ từ biến mất, vẻ mặt Kiếm Quyết Xà Hoàng trở nên ngưng trọng.
Tô Tiểu Ngọc cũng chỉ tu đạo hơn ba mươi năm, theo nàng nhận xét, đối phương chính là một vị thiên tài hiếm có. Nhưng ở thời điểm hiện tại, Tô Tiểu Ngọc còn chưa đột phá Dung Linh cảnh.
Trong khi tuổi tác của Lý Thủy Đạo cũng không chênh lệch bao nhiêu so với Tô Tiểu Ngọc, nếu hắn đột phá đến Dung Linh cảnh sơ kỳ thì thôi, dù sao Tô Tiểu Ngọc cũng sắp đến rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể vượt qua một bước này, vậy mà hắn lại đạt đến Dung Linh cảnh trung kỳ.
Chứng tỏ người này gặp được cơ duyên không tệ...
Ngược lại, nếu hắn đã đột phá đến Dung Linh cảnh hậu kỳ, thì thứ hắn nhận được, tuyệt đối không phải một dạng cơ duyên bình thường!
...
Qua tay giám bảo đại sư của Ngũ Độc môn, Không Linh Kiếm và Thương Lôi Kiếm của Lý Thủy Đạo đã được xác định là vật thuộc về Vân Mãng kiếm phái. Hơn nữa, đúng là người từng nắm giữ hai thanh kiếm này đã chết trong vòng ba năm trở lại đây, khoảng thời gian hoàn toàn trùng khớp với lời nói của Lý Thủy Đạo.
Ba tên tu sĩ mặc y phục màu trắng tiên phong đạo cốt, nhẹ nhàng đạp mây đi tới động phủ của Hải Xà đạo nhân.
Giữa hai đầu lông mày của bọn họ toát ra một loại ý vị siêu thoát trần thế, phảng phất như vạn vật trên thế gian đều nằm trong lòng bàn tay của họ.
Một vị lão tu sĩ trong đó cầm trên tay một chiếc đèn vàng, bấc đèn được chế tạo từ ngọc lưu ly. Một vị tu sĩ khác lại cầm trên tay một cuốn ngọc thư, bên trên ngọc thư không ngừng tản ra huỳnh quang nhàn nhạt.
Từ sau đại chiến xếp hạng Thiên Bảng, Lý Thủy Đạo vẫn luôn ở tạm bên trong động phủ của Hải Xà đạo nhân, chờ đợi tông môn sắc phong.
Lý Thủy Đạo đã bộc lộ tài năng trong cuộc chiến xếp hạng Thiên Bảng, được tông môn sắc phong chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Dưới tình huống bình thường, những tu sĩ như hắn đều ở trong từ đường của gia tộc chờ sắc phong, nhưng vì sự an toàn của mình, Lý Thủy Đạo đã lựa chọn ở lại Độc Long lĩnh.
Xét cho cùng, đám tam giai tu sĩ của Vân Mãng kiếm phái cũng không dám đến nơi này, ngay cả tứ giai Vô Tướng Chân Quân cũng phải suy nghĩ một chút trước khi đưa ra quyết định xông vào Độc Long lĩnh...
Bọn họ không dám mạo hiểm, nhất định sẽ tìm hắn để đàm phán trước.
Một khi bọn họ tới tìm hắn để đàm phán, Lý Thủy Đạo sẽ áp dụng chiến thuật lá mặt lá trái, cố gắng kéo dài thời gian...
Nếu thực sự không thể kéo dài thêm được, cùng lắm thì chạy trốn...
Cao chạy xa bay!
Ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách.
"Gia tộc Lý thị Lý Thủy Đạo bái kiến hai vị tiên sư của Tổ Sư đường." Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt cung kính quỳ xuống nghênh chỉ.
Ba tu sĩ vừa đến đều là tu sĩ của Tổ Sư Đường, dù bọn họ không phải tam giai tu sĩ thì cũng là người đại diện của tam giai tu sĩ đến đây, cấp bậc lễ nghĩa nhất định phải có.
Kính sợ cường giả là pháp tắc sinh tồn trên thế giới này.
Lão tu sĩ đang cầm tờ dụ lệnh màu vàng trong tay, chậm rãi mở ra, nhẹ giọng đọc: "Trải qua quá trình thẩm tra và định đoạt của Tổ Sư đường, Lý Thủy Đạo thuộc gia tộc Lý thị sẽ tấn thăng làm đệ tử Thiên Bảng, ban thưởng lưu lại ấn ký hồn đăng, cung phụng tại Tinh Anh Đường."
Lý Thủy Đạo nghe được câu này, trong lòng thoáng có chút thấp thỏm. Cũng là hai ngày trước, hắn mới được nghe về chuyện có liên quan tới hồn đăng.
Một khi đốt hồn đăng lên, nếu hắn tử vong ngoài ý muốn, hồn đăng sẽ lập tức tắt ngúm, đồng thời cũng phát ra tín hiệu cảnh báo cho Ngũ Độc môn.
Nhưng ngược lại, nếu Lý Thủy Đạo muốn phản bội Ngũ Độc môn, thì ngọn đèn đỏ kia sẽ trở thành tấm Chỉ Dẫn phù cho người ta đi lấy mạng hắn.
Dưới tình huống bình thường, chỉ có truyền nhân dòng chính hạch tâm của bốn đại gia tộc mới có tư cách đốt hồn đăng. Ngoài ra, cũng chỉ có số ít tu sĩ cực có thiên phú trên Thiên Bảng mới được hưởng loại "đãi ngộ" này.
Ngay cả Hải Xà đạo nhân Lý Thiên Vũ cũng không có tư cách đốt hồn đăng ở tông môn.
Mỗi một chiếc hồn đăng đều có giá trị xa xỉ, thuộc về một loại tài nguyên tu luyện cực kỳ trọng yếu, không phải người có giá trị lợi dụng đặc biệt, căn bản không có tư cách được đốt hồn đăng.
Ở ngay trước mặt ba vị lão tu sĩ, Lý Thủy Đạo hít sâu một hơi, trực tiếp dùng hồn phách và khí tức của mình để châm hồn đăng.
Hồn đăng vừa nhen nhóm, đã phóng ra một luồng ánh sáng nhu hòa, cũng trực tiếp hình thành nên một loại liên hệ vô cùng kỳ diệu với hồn phách của Lý Thủy Đạo.
Từ đó về sau, Lý Thủy Đạo đã chân chính trở thành đệ tử của Ngũ Độc môn, không bao giờ phản bội tông môn này nữa.
Nhưng nếu tông môn đã cho hắn đốt hồn đăng, đương nhiên bọn họ sẽ không tùy ý đi sưu hồn hắn.
Đến đây, vị tu sĩ áo trắng thứ ba mới đưa một tấm lệnh bài màu đỏ cho Lý Thủy Đạo: "Vật này chính là Động Phủ Lệnh. Ngươi cầm tấm lệnh bài này là có thể mở động phủ ở bất cứ nơi vô chủ nào bên trong Độc Long lĩnh. Sau khi xác định động phủ, chỉ cần giao cho Thứ Vụ đường, bọn họ sẽ giúp ngươi xây dựng, chờ đến lúc hoàn thành, tòa động phủ ấy sẽ thuộc quyền sở hữu của ngươi."
Lý Thủy Đạo tiếp nhận tấm lệnh bài màu đỏ, cảm kích nói: "Đa tạ ba vị tiên trưởng."
Tu sĩ cầm đầu mỉm cười vỗ vai hắn, nói: "Tiểu tử nhà ngươi tiền đồ vô lượng."
Nói xong, ba vị tu sĩ áo trắng ấy đã hóa thành ba luồng độn quang, biến mất ở phía chân trời.
Lý Thủy Đạo nắm chặt tấm lệnh bài màu đỏ trong tay, mở miệng cáo biệt Hải Xà đạo nhân Lý Thiên Vũ, cũng trực tiếp hóa thành một luồng độn quang màu xám bạc rời đi.
...
Bên trong một khu sơn cốc nhỏ tại Độc Long lĩnh.
Cảnh sắc nơi này sinh động vô cùng, trăm hoa đua nở khắp nơi, lại có một dòng suối trong vắt chảy xuôi, lặng lẽ phản chiếu bầu trời xanh ngắt, không một gợn mây.
Trong cảnh sắc như thơ như họa này, lại có một gốc đại thụ nửa khô nửa tươi.
Lý Thủy Đạo mang theo bảy - tám vị "Kiến tạo sư" của Thứ Vụ đường đi tới khu sơn cốc này. Bọn họ đều mặc áo bào màu xanh, trên vai khiêng theo các loại công cụ...